Chương 7470: Cái này cũng có thể nhịn? (1)
Chương 7470: Cái này cũng có thể nhịn? (1) Chương 7470: Cái này cũng có thể nhịn? (1)
Thanh âm vừa vang lên, phía trên bầu trời kia, trời quang trầm tĩnh đột nhiên bị một mảng mây đen quỷ dị bao phủ.
Hải vực bốn phương tám hướng theo đó lâm vào trong đình trệ.
Mặt biển nhấc lên gợn sóng cùng bọt sóng, đều như đông lại tạm dừng ở đó, không nhúc nhích.
Hải vực ba vạn dặm phụ cận, lập tức như rơi vào trong một loại đêm vĩnh hằng tối tăm tĩnh mịch áp lực.
Mà trong hư không nơi xa, thì không một tiếng động xuất hiện một đám mây nước thật lớn do vô số dòng nước ngưng tụ thành. Trên mây nước, có bóng dáng một đám người khí tức khủng bố đứng trên!
Bầu trời âm trầm tối tăm, mặt biển yên tĩnh, đình trệ bất động.
Bóng người một đám tu đạo giả đạp một đám mây nước thật lớn mà đến.
Tất cả đều xảy ra ở trong chớp mắt.
Đột nhiên gặp một hồi biến cố như vậy, Hoàng Hồng Thược cũng không khỏi nheo mắt.
Thái Câu biến sắc.
Hai người đều liếc một cái nhận ra, một đám tu đạo giả kia đến từ Chuyên Du thị!
Bọn họ tổng cộng có bảy người, hai người cầm đầu, phân biệt là Đạo Tổ Chuyên Du thị Chuyên Du Thanh, Chuyên Du Đằng. Năm người khác cũng là Đạo Tổ, nhưng đều là cung phụng cống hiến cho Chuyên Du thị.
“Các ngươi ngồi Thanh Diên Thần Chu của Thái Hạo thị, lại vì sao không thấy Thái Hạo Vân Tuyệt?
Mây nước cực lớn kia dịch chuyển trên không, Chuyên Du Thanh cầm đầu ánh mắt như điện, nhìn quét đám người Tô Dịch.
Chuyên Du Thanh mặt như quan ngọc, mặc đạo bào, tuy không phải tuyệt thế Đạo Tổ, nhưng làm Đạo Tổ Chuyên Du thị, bằng vào thiên khiển quy tắc hắn nắm giữ, chiến lực khủng bố, đủ để sánh vai tuyệt thế Đạo Tổ.
“Hắn đã được tộc nhân của hắn đòn về tông tộc.”
Hoàng Hồng Thược ánh mắt lạnh lẽo, mặt không biểu cảm đáp lại một câu, “Nếu không có chuyện khác, còn xin nhường đường!” Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa.
Huyền Hoàng thần tộc có xuống dốc nữa, tổ tiên cũng từng huy hoàng.
Hoàng Hồng Thược tự nhiên sẽ không quá mức kiêng kị người Chuyên Du thị.
“Thật sao, vậy các ngươi theo chúng ta đi một chuyến đi.”
Chuyên Du Thanh thản nhiên nói: “Chờ điều tra rõ một số việc, tự sẽ lại thả các ngươi rời khỏi."
Hoàng Hồng Thược nhíu mày nói: “Chuyện gì?”
Ánh mắt Chuyên Du Thanh lập tức trở nên lạnh như băng, “Biết rõ còn cố hỏi! Lần hành động này tới Hải Nhãn Kiếp Khư, trưởng lão Chuyên Du Thống cùng thiếu chủ Chuyên Du Báo tộc ta cũng tới đó. Nhưng lại đều ly kỳ chết ở Hải Nhãn Kiếp Khư, không ai sống sót.” “Ngược lại là các ngươi những người này, vẫn sống quay về, nếu không điều tra rõ nguyên do trong đó, Chuyên Du thị ta tự nhiên sẽ không bỏ qual”
Tô Dịch lúc này mới hiểu ra.
Chuyên Du Thống dù sao cũng là tuyệt thế Đạo Tổ, hơn nữa Ly Am Kiếm hắn nắm giữ cũng rơi vào trong tay mình, điều này bảo Chuyên Du thị làm sao có thể ngồi xem mặc kệ?
Hoàng Hồng Thược nói:
“Buôn cười, Chuyên Du thị các ngươi không phải rất có sâu xa với nghiệp kiếp nhất mạch sao, vì sao không đi hỏi nghiệp kiếp nhất mạch, lại tới hỏi chúng ta?”
“Bởi vì các ngươi dễ bắt nạt!”
Chuyên Du Thanh cười lạnh một tiếng, căn bản kh-
¡nh thường tranh cãi nữa, vung tay lên, “Bắt hết bọn hắn, mang về tông tộc!”
“Vâng!”
Các cường giả Chuyên Du thị kia âm ầm đáp ứng, trực tiếp ra tay.
Một đám Đạo Tổ liên thủ, chỉ khí tức trên thân, đã khiến mảng trời biển này rung chuyển, sát khí cuồng bạo như thủy triều.
Hầu như cùng lúc, một luồng tiếng âm ầm kiếm khí theo đó vang lên.
Tô Dịch ra tay.
Trong tay áo căng phồng của hắn, có một đạo kiếm khí gào thét lao ra, mang ba Đạo Tổ xông lên trước nhất trấn áp chém giết ngay tại chỗ.
Trong máu tươi tung bay, Tô Dịch búng tay liên tục, liên tiếp có một rồi lại một đạo kiếm khí øào thét lao ra, dễ dàng đục thủng mi tâm ba Đạo Tổ khác.
Sau đó, Tô Dịch bước ra một bước, nâng tay liền nắm lấy cổ Chuyên Du Thanh, xách lên như xách gà con.
Trước sau chỉ chớp mắt, chiến đấu đã kết thúc.
Sáu vị Đạo Tổ chết bất đắc kỳ tử.
Chuyên Du Thanh bị bắt sống.
Dứt khoát lưu loát.
Thái Câu trừng mắt tròn xoe.
Hắn cũng không rõ chuyện xảy ra ở Phi Tiên bí cảnh, nhưng lại biết Tô Dịch đã sớm chứng đạo Nguyên Thủy cảnh.
Nhưng lại hoàn toàn không ngờ, chiến lực Nguyên Thủy cảnh của Tô Dịch, thế mà lại mạnh đến trình độ không thể tưởng tượng như thế.
Dù là Hoàng Hồng Thược cũng hơi hoảng hốt một phen, còn nhớ lúc trước lần đầu tiên nhìn thấy Tô Dịch, đối phương bị thương thê thảm nặng nề, tình cảnh quấn bách, còn cần mình đến dốc lòng chiếu cố.
Nhưng ở trong mấy năm ngắn ngủn này, Tô Dịch đã hoàn toàn như biến thành một người khác.
Giết Đạo Tổ cũng như giết gà giết chó!
Rắc!
Một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.
Hoàng Hồng Thược nhất thời lấy lại tỉnh thân, nhìn thấy Tô Dịch bóp nát xương tay Chuyên Du Thanh, một khối bí phù màu đen lập tức từ lòng bàn tay Chuyên Du Thanh trượt xuống.
Đây hiển nhiên là một đạo bí phù cầu viện. Lập tức, Chuyên Du Thanh lộ vẻ mặt tuyệt vọng, giọng khàn khàn nói:
“Ngươi giết chúng ta, tương đương đang khai chỉến với toàn bộ Chuyên Du thị! Sớm muộn gì nhất định phải chết”
Tô Dịch chỉ cười cười.
Phành!
Ở trong bàn tay hắn, Chuyên Du Thanh hóa thành tro bụi.
Ở trước kia, Tô Dịch có lẽ không thể gọi nhịp với thiên khiển thần tộc.
Nhưng bầy giờ đã khác với ngày xưa, dù gặp tuyệt thế Đạo Tổ, hắn cũng đã không cần kiêng kị cái 8ì.
Mà trừ tuyệt thế Đạo Tổ, ở trong các thiên khiến thần tộc kia, mạnh nhất cũng không øì hơn thiên khiển giả.