Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7494 - Chương 7484: Thống Khoái Không (2)

Chương 7484: Thống khoái không (2) Chương 7484: Thống khoái không (2) Chương 7484: Thống khoái không (2)

Sơn Hổ Quân sớm bị Thanh Nhi đánh trọng thương, lâm vào trong tình cảnh tràn ngập nguy cơ, khi phát hiện Tô Dịch đánh tới, hắn kinh hãi mất vía, bất chấp thứ khác nữa, lớn tiếng kêu to:

“Hoàng Trừng Vũ! Còn không ra tay ngăn cản?”

“Nếu chúng ta gặp chuyện, trên dưới toàn tộc các ngươi cũng đều xong đời! !“

Thanh âm điên cuồng, lộ ra sốt ruột cùng phẫn nộ.

Lập tức, các trưởng lão kia của Huyền Hoàng thần tộc đều biến sắc.

Lời này của Sơn Hổ Quân, chọc trúng chuyện bọn họ lo lắng nhất. Lần này bốn người bọn Thái Hạo Thanh Phác đều đại biểu các đại thiên khiển thần tộc đến, bọn họ một khi chết ở chỗ này...

Huyền Hoàng thần tộc tuyệt đối khó thoát trách nhiệm, sẽ bị truy trách! !

“Cũng đã giết hai tên, còn sợ thêm hai tên sao?”

Hoàng Hồng Thược lạnh lùng mở miệng.

Nàng đột nhiên có chút hiểu cách làm của Tô Dịch.

Trực tiếp giết các đại địch kia, khiến Huyền Hoàng thần tộc cho dù ngăn cản cũng không kịp, dưới tình huống bực này, Huyền Hoàng thần tộc chỉ có hai loại lựa chọn.

Hoặc chờ bị thiên khiển thần tộc khác thanh toán. Hoặc quyết tâm đứng về phía Tô Dịch!

Đương nhiên, Huyền Hoàng thần tộc cũng có thể tự mình xuống sân, đi bắt Tô Dịch, lấy công chuộc tội.

Nhưng cho dù làm như vậy, Huyền Hoàng thân tộc cũng nhất định sẽ trả giá thê thảm nặng nề!

“Đáng giận, sớm biết, nên ngay lập tức ngăn cản Tô Dịch này giết người!"

Có người hổn hển.

Các lão gia hỏa kia mỗi một người lão luyện cỡ nào, làm sao không rõ hậu quả khi Tô Dịch giết người dẫn phát?

Nhưng chuyện xảy ra quá nhanh, không ai có thể ngờ được, vừa mới khai chiến Tô Dịch đã một hơi giết chết hai tuyệt thế Đạo Tổ, dẫn tới muốn đi ngăn cản cùng bổ cứu cũng đã không kịp. Mà lúc này, thái độ của tộc trưởng Hoàng Trừng Vũ thì rất kỳ quái.

Hắn vẻ mặt đầy cay đắng than thở một tiếng, “Ta sớm nói, hỏi rõ tình huống trước, lại ra tay cũng không muộn, các ngươi lại không nghe...”

Sơn Hổ Quân tức thiếu chút nữa điên mất.

Cũng con mẹ nó khi nào rồi, ngươi lão tiểu tử này còn có tâm tư càu nhàu?

Sơn Hổ Quân mở mồm vừa muốn nói cái øì, đã không còn kịp.

Mệnh Thư và Trấn Hà Cửu Bi, người tí hon mặc đạo bào cùng nhau trấn áp tới.

Căn bản không cần Tô Dịch đánh tới, Thanh Nhi đã nhân cơ hội này, trấn áp chém giết Sơn Hổ Quân ngay tại chỗ!

Vị tuyệt thế Đạo Tổ này trước khi chết, tựa như hoàn toàn hiểu ra, phát ra một tiếng mắng chửi khàn cả giọng: “Đậu má ngươi Hoàng Trừng Vũ! Các ngươi ——”

Thanh âm im bặt mà dừng.

Hắn hình thần câu diệt.

Tất cả đầu xảy ra quá nhanh.

Bên này Chuyên Du Tề cùng Thiếu Hạo Liên Thành vừa mới chết, bên kia Sơn Hổ Quân đã bị Thanh Nhi chém giết.

Mà Tô Dịch đã lao về phía Thái Hạo Thanh Phác!

Trong chớp mắt, các loại biến số ùn ùn trình diễn, làm người ta hoa cả mắt, cũng không kịp có bao nhiêu phản ứng.

Thái Hạo Thanh Phác bất chấp thứ khác nữa, như nổi điên thi triển một môn cấm ky thuật, thiêu đốt tính mạng bổn nguyên, đột nhiên hướng về bí giới thế giới này công kích.

“Hoàng Trừng Vũ, mau mở ra bí giới, mau —— là

Thái Hạo Thanh Phác quát to.

Âm!

Toàn bộ bí giới xuất hiện rất nhiều vết nứt.

Đôi mắt Tô Dịch nheo lại, vung kiếm chém về phía Thái Hạo Thanh Phác.

Nhưng Thái Hạo Thanh Phác lúc này, một thân khí tức đặc biệt khủng bố, thế mà căn bản không thể bị áp chế.

Khi Thanh Nhi, người tí hon mặc đạo bào cùng nhau ra tay đánh tới, đã muộn một bước.

Mắt thấy bí giới này đã sắp tàn phá —— Chợt có một luồng lực lượng chu hư quy tắc xuất hiện, bí giới vốn sắp tàn phá thế mà lại lập tức khôi phục.

Không.

Thậm chí trở nên so với trước đó càng củng cố hơn.

Mặc cho Thái Hạo Thanh Phác liều mạng công kích, nhưng lại nhất thời không thể lay động.

Cái này...

Đám người Huyền Hoàng thần tộc ngẩn ngơ, ánh mắt vô ý thức nhìn về phía tộc trưởng.

Lại thấy trong tay tộc trưởng không biết khi nào có thêm một cây trận kỳ đồng xanh màu lửa đỏ như thiêu đốt.

Trận kỳ đồng xanh kia đang cuồn cuộn dao động tối nghĩa kỳ dị, dẫn dắt lực lượng chu hư quy tắc toàn bộ Ngô Đồng động thiên, tất cả đầu áp chế ở quanh tòa bí cảnh thế giới kial

“Hoàng Trừng Vũ chó má, ngươi ——†I”

Thái Hạo Thanh Phác trừng lớn mắt, trợn mắt muốn nứt.

Hoàng Trừng Vũ vẻ mặt đầy nét đau đớn kịch liệt, thở dài: “Đạo huynh, đừng trách ta, ta cũng rất khó xử, một khi thả ngươi ra, Tô Dịch tất sẽ thừa cơ chạy ra, đến lúc đó, tộc ta còn không biết sẽ gặp tai họa như thế nào, cho nên...”

Hắn giương mắt nhìn Thái Hạo Thanh Phác, áy náy nói: “Cũng chỉ có thể mời đạo huynh chịu chết.”

Mọi người: “...”

Thái Hạo Thanh Phác thì tức giận đến bốc khói, cả người đều sắp nổ tung rồi. Nhưng hắn đã không kịp nói cái gì.

Tô Dịch, Thanh Nhi, người tí hon mặc đạo bào đều đã toàn lực đánh tới, Mệnh Thư, Trấn Hà Cửu Bi, Túc Mệnh Đỉnh, Ly Am Kiếm các bảo vật nhấc lên đạo quang khủng bố, vây khốn cả người hắn.

Thấy một màn này, các trưởng lão Huyền Hoàng thần tộc kia đầu dại ra ở đó, tâm tình quay cuồng, cảm xúc lẫn lộn.

Hoàng Trừng Vũ thì thở dài nói:

“Là ta có lỗi với các ngươi nhai”

Ánh mắt Hoàng Hồng Thược quái dị, nàng lần đầu tiên trong đời phát hiện, tộc trưởng luôn luôn ra vẻ đạo mạo, tràn đầy uy nghi thì ra cũng đen lòng như thế.

Không chỉ có thể trầm ổn, xuống tay cũng đủ hiểm ác!

Về phần hắn mặt ngoài toát ra những ủy khuất, bất đắc dĩ cùng áy náy kia, là không thể tin một chút nào.
Bình Luận (0)
Comment