Chương 7525: Lỗ Chuyết nghe đạo (1)
Chương 7525: Lỗ Chuyết nghe đạo (1) Chương 7525: Lỗ Chuyết nghe đạo (1)
Thanh âm gần như phát điên truyên khắp đàn tràng tinh không.
Nhận thua?
Mọi người đều cả kinh, không rõ Không Tẵn trước đó còn không sợ hãi, vì sao lại ở lúc này thái độ khác thường, vô cùng sốt ruột nhận thua.
Ngay sau đó, bọn họ đã hiểu.
Theo Tô Dịch thu tay lại.
Quyền kình khuếch tán đàn tràng tinh không kia cũng theo đó biến mất.
Mà bóng người Không Tẫn khi một lần nữa xuất hiện, lại hoàn toàn không giống với trước đó. Thân thể tàn phá, tóc tai bù xù, cả người đặt mông ngã ngồi xuống đất.
Sắc mặt trắng bệch, một thân khí huyết suy yếu ảm đạm.
Trên khuôn mặt kia của hắn vẫn mang theo một sự chấn động.
Đó là nỗi khiếp sợ vẫn còn sau khi tìm được đường sống trong chỗ chết!
Trong đàn tràng tinh không.
Không Tẫn kẻ mạnh nhất Tổ cảnh của ma môn nhất mạch ngã ngồi dưới đất, khí huyết suy yếu, tỉnh thần suy sút.
Tô Dịch chắp tay sau lưng, đứng ở đó, áo bào xanh tung bay, cả người không có bất cứ một tia thương thế nào.
Cao thấp lập tức phân ra. Mọi người thấy tất cả cái này, đầu trầm mặc.
Không Tẵn đã thual
Chủ động nhận thual
Từ quyết đấu bắt đầu, ở trong vật lộn nhục thân đã bị lần lượt đánh tan, vẫn luôn ở hoàn cảnh xấu.
Cho dù lấy nhục thân cường đại đến gần như bất tử bất diệt kia của hắn, ở một khắc cuối cùng rõ ràng không chịu nổi, không thể không nhận thual
Mặc cho ai cũng ý thức được, Tô Dịch đã nương tay.
Bởi vì dựa theo quy củ quyết đấu, tất phân thành bại, có thể phân sinh tử.
Cho dù Tô Dịch đánh chết Không Tẵn ngay tại chỗ, cũng không tính trái với quy củi “Không ngờ, ngươi lại sẽ lựa chọn nương tay..."
Không Tẵn lẩm bẩm.
Giữa ma môn nhất mạch và Kiếm Đế thành ân oán thật lớn, Kiếm Đế thành bị diệt, ma môn nhất mạch cũng là một trong những thủ phạm.
Cho nên, bản thân Không Tẵn cũng rất bất ngờ, Tô Dịch làm chuyển thế chỉ thân đại lão gia Kiếm Đế thành, chưa mượn cơ hội này tiêu diệt hắn.
“Đừng tự mình đa tình, người như ngươi, chết trận ở chiến trường tiền tuyến chuộc tội càng tốt hơn.”
Tô Dịch thản nhiên nói.
Không Tẫn trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng chưa nói gì, đứng dậy nói:
“Yên tâm, ma môn nhất mạch ta tự sẽ tuân thủ hứa hẹn!” Xoay người rời khỏi đàn tràng tỉnh không.
Trước sau Ngu Khách Tăng nhận thua, lại có Không Tẵẫn thảm bại, hai trận đối chiến, mang tới cho mọi người ở đây rung động cùng trùng kích thật lớn.
Cũng khiến cái nhìn của mọi người đối với Tô Dịch xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Không khí cũng trở nên nặng nề.
Bởi vì mọi người đầu ý thức được, quyết đấu trở nên khó giải quyết!
Lúc trước, bọn họ đều còn lo lắng Tô Dịch có thể sống sót hay không, còn sợ Tô Dịch bị người khác giành trước tiêu diệt.
Nhưng bây giờ, đã không ai dám cho rằng như vậy nữa.
“Tô Dịch, lần này ngươi cần nghỉ ngơi hay không
Nam Cực Lão Quân mở miệng dò hỏi.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Tô Dịch mang theo thưởng thức không chút nào che giấu, giọng nói cũng trở nên ôn hòa hơn rất nhiều.
“Không cần.”
Tô Dịch khẽ lắc đầu, lấy ra bầu rượu ngửa đầu uống một ngụm.
“Tốt, vậy thì tiếp tục.”
Nam Cực Lão Quân cũng nhìn ra, Tô Dịch ở sau khi trải qua hai trận đối chiến, vẫn chưa bị thương, tiêu hao rõ ràng cũng không lớn.
Rất nhanh, kẻ quyết đấu thứ ba xuất hiện ở đàn tràng tinh không.
Lỗ Chuyết. Người truyền kinh của nho gia nhất mạch, viện chủ đời thứ ba của thư viện, một trong các nho gia chí thánh người Vận Mệnh Bỉ Ngạn đều biết.
Hắn dáng vẻ uy nghiêm, nho bào đai lưng rộng, khuôn mặt võ vàng, theo hắn xuất động, ánh mắt toàn trường đều theo đó hội tụ qua.
Người các đại đạo thống cấp thủy tổ ở đây lần này phái ra quyết đấu, không ai không phải đầu sỏ trong đạo thống của mình, thân phận và địa vị đều vô cùng cao quý.
Mà Lỗ Chuyết tuyệt đối xem như tồn tại đứng đầu trong đó.
Làm “người truyền kinh” của nho gia, cũng ý nghĩa hắn đối với truyền thừa của nho gia nhất mạch có trình độ thâm hậu hơn xa người khác có thể so sánh.
Theo xuất hiện ở đàn tràng tinh không, Lỗ Chuyết nói: “Không biết Tô đạo hữu nguyện cùng ta trên đại đạo tranh phong một hồi hay không?”
Đại đạo tranh phong, ý nghĩa không dùng bất cứ ngoại vật nào, so đấu chính là đạo hạnh thật sự của mình.
Nếu đổi làm trước đó, khẳng định sẽ có người cho rằng, hành động này của Lỗ Chuyết không khỏi ức hiếp người ta.
Dù sao, Tô Dịch là tu vi Nguyên Thủy cảnh, vốn ở trong hoàn cảnh xấu tuyệt đối, nếu không có ngoại vật, lấy cái gì để chiến?
Chẳng qua, sau khi kiến thức hai trận quyết đấu Tô Dịch đánh bại Ngu Khách Tăng, Không Tấn, ai còn dám cho rằng như vậy?
“Có thể.”
Tô Dịch khẽ gật đầu. “Mời!”
Lỗ Chuyết ngồi khoanh chân, hai tay đặt ở trên đầu gối.
Hầu như cùng lúc, ở trên người hắn có vô số kinh thư văn tự thần diệu lộ ra, rực rỡ như châu ngọc, chiếu sáng tỉnh không.
Văn tự chảy xuôi như tỉnh hà cuồn cuộn, vờn quanh đỉnh đầu Lỗ Chuyết, diễn hóa ra vạn cổ sử xanh dầng trào như dòng sông, xuân thu đại nghĩa như cảnh tượng hoành tráng gió tuyết lẫm liệt.
Một chớp mắt, toàn bộ đàn tràng tinh không đều là tiếng tụng kinh, tựa như có viễn cổ thánh hiên đang đọc bí mật thiên địa, giáo hóa chúng sinh.
Tô Dịch vung tay áo bào, chém ra một kiếm.
Đại chiến lập tức bùng nổ.
Ở trong mắt người ngoài, trận này hoàn toàn khác với trước đó, lại đặc biệt rung động lòng ngưỜi.
Có vô số kinh thư diễn hóa, lộ ra đại đạo dị tương thánh nhân vi thiên địa lập tâm, vi chúng sinh lập mệnh, vi vạn thế khai thái bình*.
* trích từ câu:
Vị thiên địa lập tâm, vị sinh dần lập mệnh, vị vãng thánh kế tuyệt học, vị vạn thế khai thái bình. Dịch nghĩa:
Vì xã hội kiến lập lại giá trị tinh thần, vì dân chúng xác lập ý nghĩa của sinh mệnh, vì tiền thánh kế thừa học thống đã bị gián đoạn, vì vạn thế khai thác cơ nghiệp thái bình.