Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7566 - Chương 7555: Đối Với Bản Thân Tốt Chút (2)

Chương 7555: Đối với bản thân tốt chút (2) Chương 7555: Đối với bản thân tốt chút (2) Chương 7555: Đối với bản thân tốt chút (2)

Vạn cổ năm tháng trôi qua, Tri Vô Chung hắn sớm ở cuối Chung Cực cảnh dừng lại không tiến lên, mà chuyển thế chỉ thân của đại lão gia, thì nhất định sẽ đến sau mà vượt trước.

Điều này làm Tri Vô Chung cũng có chút cảm xúc không phải.

Chẳng lẽ về sau, hắn tương tự vẫn phải ở trước mặt Tô Dịch cứ đánh là thua, thua rồi lại đánh hay sao?

Tô Dịch chợt hỏi, “Muốn đánh vỡ Chung Cực cảnh, đi chạm tới con đường sinh mệnh, thật sự khó khăn như thế?”

Tri Vô Chung cười lên, “Toàn bộ Hỗn Độn kỷ nguyên từ khi sinh ra đến nay, bước lên con đường sinh mệnh không vượt qua năm ngón tay, ngươi nói xem””

Tô Dịch khẽ gật đầu.

Đúng vậy, nếu không khó, vậy định đạo giả nào đến nỗi đến nay còn chưa thật sự bước lên con đường sinh mệnh?

Nếu không khó, kiếp thứ nhất của mình rõ ràng cũng đã có được vô thượng tạo hóa có liên quan với “con đường sinh mệnh, lại vì sao phải lựa chọn chuyển thế trùng tu?

“bi thôi, ta tiễn ngươi một đoạn đường.”

Tri Vô Chung nói:

“Tâm ma kia từng dặn dò, Hoàng Thế Cực tuy có thể tin, nhưng hắn dù sao cũng là thiên khiển -

giả, nhất cử nhất động sẽ dẫn phát quá nhiều ánh mắt nhìn chăm chú, cho nên mới bảo ta bảo hộ ngươi đoạn đường.”

Nói đến tâm ma kiếp thứ nhất, Tô Dịch âm thâm thở dài, cũng mất đi hứng thú nói chuyện, lập tức cùng Tri Vô Chung hướng về nơi xa lao đi.

Sau khi xuyên qua khu vực hỗn độn, thẳng đến lúc trở vê Mệnh Hà Khởi Nguyên, Tri Vô Chung lặng yên dừng chân.

Hắn lấy ra một khối ngọc giản, đưa cho Tô Dịch, “Ta chỉ đưa đến nơi đây, đây là ngọc giản tâm ma kia để lại cho ngươi, ngươi thu lấy.”

Tô Dịch tiếp nhận ngọc giản, giương mắt nhìn Tri Vô Chung, “Về sau, ta còn có thể gặp được Vương Chấp Vô hay không””

Ở trên đường, hắn đã tìm hiểu được, Tri Vô Chung sẽ ở lại Cửu Khúc Thiên Lộ, tiếp dẫn các Đạo Tổ đạo thống cấp thủy tổ kia, đưa bọn họ tới chiến trường tiền tuyến Bỉ Ngạn.

Hơn nữa, Tri Vô Chung cũng sẽ không quay về nữal Ánh mắt Tri Vô Chung cổ quái, như có chút căm tức, lại như đau đầu, nói:

“Tiểu tử đó khốn kiếp như thế, cũng không biết như thế nào lại thành giao tình sinh mệnh với ngưƠi.”

Nói xong, hắn vung tay áo bào, Vương Chấp Vô bỗng dưng xuất hiện, chẳng qua lại ở trong một loại trạng thái như hôn mê.

“Ta đã chém liên hệ giữa hắn cùng ta, từ nay về sau, mặc dù bản tôn ta chết, hắn cũng có thể sống sót, không chịu ta ảnh hưởng nữa.”

Tri Vô Chung nói.

Tô Dịch ôm quyền nói: “Đa tại”

Hắn biết rõ, Tri Vô Chung làm như vậy, tất nhiên trả giá đắt.

Dù sao, Vương Chấp Vô là một bộ phận tính mạng cùng đại đạo của hắn, hôm nay lại lựa chọn lưu lại Vương Chấp Vô, chắc chắn sẽ tạo ảnh hưởng đối với bản tôn hắn.

“Cảm tạ cái gì, hắn chung quy là đại đạo phân thân của ta, hắn còn sống, cũng tương đương để lại cho ta một đường sống.”

Tri Vô Chung khoát tay, xoay người lại dọc theo đường cũ lao về phía Cửu Khúc Thiên Lộ.

Vẫn đang cắn hạt dưa, vẫn thong dong như Vậy.

“Ta có dự cảm, ngươi về sau nhất định có thể đột phá Chung Cực cảnh?”

Tô Dịch đột nhiên nói.

Bước chân Tri Vô Chung hơi dừng lại, chưa quay đầu, hỏi, “Do đâu thấy được?”

“Bởi vì ngươi tên Tri Vô Chung.” Tô Dịch cười nói.

Chung Cực cảnh, cũng có chung (điểm cuối).

Mà tri vô chung (hiểu biết không có điểm cuối)!

Tri Vô Chung bật cười, vung tay lên, “Mượn lời tốt lành!”

Cười to mà đi.

Nhìn theo bóng người đối phương biến mất, Tô Dịch lúc này mới thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Vương Chấp Vô.

Một thân khí tức của gã này bị phong cấm lại, rất dễ dàng có thể cởi bỏ.

Chẳng qua, Tô Dịch chưa làm như vậy.

Hắn chỉ phất tay áo, thu lại Vương Chấp Vô, sau đó cất bước, tới vách ngăn hỗn độn vô biên vô hạn kia.

Trên đường, Tô Dịch mở ra ngọc giản tâm ma kiếp thứ nhất để lại, tĩnh tâm lật xem.

Câu đầu tiên đập vào mắt chính là:

“Để ta đoán chút, tiểu tử ngươi khẳng định khóc như mưa đúng hay không?”

Tô Dịch sửng sốt, đổi là trước kia, hắn đối với điều này tất kh-

¡nh thường để ý, sẽ châm chọc tâm ma kiếp thứ nhất ngây thơ.

Nhưng nhìn giọng điệu quen thuộc này, Tô DỊịch lại trầm mặc hiếm thấy, mũi không hiểu sao có chút cay cay.

“Nếu không khóc, ngươi quá không có lương tâm rồi! Ha ha ha, dù sao khi ngươi nhìn thấy ngọc giản này, lão tử sợ là đã đi đời nhà ma, ta tự mình nghĩ một chút cũng cảm giác thực con mẹ nó cảm động!” “Đương nhiên, ngươi không khóc không đại biếu trong lòng không khó chịu, đúng không?”

“Vậy là được rồi!"

“Chứng minh tiểu tử ngươi ít nhất coi như có lương tâmƒ”

Tô Dịch lẳng lặng xem những lời này.

Vẫn như vậy, như kẻ lắm lời, nói liên miên cằn nhẵn mãi không thôi, nào giống di ngôn?

Nhưng cũng không biết vì sao, Tô Dịch lần này lại đọc rất nghiêm túc, trong hoảng hốt giống như lại về tới trước kia, đang giáp mặt nói chuyện với tâm ma kiếp thứ nhất, đối phương chuyện trò vui vẻ, thần thái phấn chấn...

Thẳng đến cuối cùng, tâm ma kiếp thứ nhất mới nói tới chính sự. Tổng cộng có ba cái.

Thứ nhất, chớ cô phụ Uyển Quân cô nương, nàng hôm nay, đã không giống với trước kia. Đại đạo vô tận, nếu bởi một lòng cầu đạo mà xem nhẹ người bên cạnh, chung quy sẽ trở thành tiếc nuối suốt đời không thể quay đầu.

Trong đầu Tô Dịch lặng yên hiện ra bóng người Hi Ninh, cũng nhớ tới những bạn cũ kiếp này ở trên đường tu hành kết bạn.

Trong lúc nhất thời, suy nghĩ cuồn cuộn.
Bình Luận (0)
Comment