Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7578 - Chương 7567: Biến Cố Không Thể Biết (1)

Chương 7567: Biến cố không thể biết (1) Chương 7567: Biến cố không thể biết (1) Chương 7567: Biến cố không thể biết (1)

Chỉ là, khi đó Tô Dịch chưa từng vận dụng ngoại vật.

Ở lúc quyết đấu, cũng chưa từng hiển lộ ra phong tư nghiền áp kẻ địch.

Nhưng bay giờ, mắt thấy Tô Dịch một kiếm giết địch, Vương Chấp Vô lúc này mới rõ, khi Tô Dịch vị kiếm tu này vận dụng ngoại vật, là hung tàn cỡ nào!

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, sau khi đánh chết Thiếu Hạo Thiên Diệp, bóng người Tô Dịch lao vút lên, trong một bước, đã xuất hiện ở phụ cận Thanh Nhi, người tí hon mặc đạo bào.

Âm!

Ở trong bàn tay hắn, Ly Am Kiếm vang leng keng, nở rộ hỗn độn kiếm ý ngập trời, theo hắn vung kiếm sát phạt.

Các Đạo Tổ kia trực tiếp yếu ớt như giấy, chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.

Cái gì bảo vật, cái gì thần thông, hoàn toàn bị nghiền áp, căn bản không thể ngăn cản cùng tránh né.

Trong chớp mắt mà thôi, ngay cả tuyệt thế Đạo Tổ lúc trước bị Thanh Nhi làm bị thương nặng, cũng bị trấn áp chém giết ngay tại chỗ!

Một ít cấm trận phân bố phụ cận, đều bị kiếm khí của Tô Dịch bổ nát, ở trong một chuỗi tiếng nổ kinh thiên động địa chia năm xẻ bảy.

Mười mấy vị Đạo Tổ, cứ như vậy bị tàn sát hết.

Một màn này, kích thích các đại nhân vật kia của Thiếu Hạo thị sợ vỡ mật, ai cũng nổi giận đùng đùng. Tộc trưởng Thiếu Hạo Đằng Giao trợn mắt muốn nứt, không kiềm chế được nữa, lớn tiếng rống to:

“Kình Cổ thúc tổ, ngươi đi làm thịt tên khốn kiếp kia, mauf”

“Được!”

Một ông lão mặc đạo bào kia đang kịch liệt chém giết với Tố Uyển Quân, bỗng nhiên bứt ra, lao về phía Tô Dịch.

Tố Uyển Quân vốn muốn ngăn chặn, lại thấy Tô Dịch khẽ lắc đầu.

Nàng lập tức không để ý tới nữa.

Âm!

Ông lão mặc đạo bào kia bóng người cực kỳ cao lớn uy mãnh, toàn thân chảy xuôi khí tức cấp thủy tổ, tay cầm một cây chiến qua màu xanh biếc. Khi đánh tới, khiến Tô Dịch cảm nhận được cảm giác hít thở không thông đập vào mặt.

Quá khủng bối

Tô Dịch cũng từng đối chiến với đại đạo phân thân của Tri Vô Chung, ở dưới tình huống không mượn ngoại lực cùng ngoại vật, nhiều nhất cũng chỉ có thể chống đỡ nửa khắc đồng hồ.

Mà một thân uy thế kia của ông lão mặc đạo bào, so với đại đạo phân thân của Tri Vô Chung mạnh hơn nhiều lắm.

Một cái chớp mắt đó hắn lao tới, Tô Dịch không hề giữ lại, quyết đoán thi triển ra các loại con bài chưa lật.

Âm!

Mệnh Thư hiện lên, lộ ra hư ảnh Thiên Khiển Mệnh Khư, Vô Gian Mệnh Uyên, Niết Bàn Mệnh Thổ. Trấn Hà Cửu Bi nổ vang, phòng ngự ở quanh Tô Dịch, huyễn hóa ra hư ảnh một dòng sông vận mệnh chảy cuồn cuộn.

Ngoài ra, còn có Túc Mệnh Đỉnh, Tranh Minh Chung các bảo vật, tất cả đầu bị Tô Dịch một hơi thi triển ra.

Trong nháy mắt, khí tức các loại bảo vật cấm ky, khiến thiên địa cũng đang chấn động.

Hầu như cùng lúc, ông lão mặc đạo bào cũng đã đánh tới.

Lão vung lên chiến qua màu xanh biếc trong bàn tay, thiên địa đầu bị nhuộm thành màu biấc, ánh lửa khủng bố đâm vào làm người ta không mở được mắt.

Uy thế thủy tổ cỡ đó, làm các loại bảo vật Tô Dịch triệu ra đều kịch liệt rên rỉ một trận.

Cho dù Tô Dịch vung kiếm toàn lực ra tay, cũng bị một đòn này chấn cho bóng người lảo đảo lui ra ngoài, khí huyết toàn thân dâng trào.

Hắn khẽ nhíu mày, chung quy vẫn kém một mảng lớn...

“Thế mà... Chặn được rồi?”

Nhưng ông lão mặc đạo bào kia càng thêm chấn động, vẻ mặt tràn đầy khó có thể tin.

Toàn trường cũng theo đó vang lên một trận xôn xao.

Các đại nhân vật kia của Thiếu Hạo thị quả thực da đầu phát tê, thiếu chút nữa không dám tin vào mắt mình.

Đó là một đòn toàn lực cấp thủy tổi

Cũng có thể thoải mái tàn sát bất cứ tuyệt thế Đạo Tổ nào ở đây! Ai dám tưởng tượng, lại bị Tô Dịch một kiếm tu Nguyên Thủy cảnh như vậy chặn được?

Một khắc này, ngay cả Thiếu Hạo Sách, Hoàng Thế Cực ở trong chu hư Sâm La thiên vực kịch liệt chém giết đối chiến cũng bị kinh động!

Ở chỗ sâu trong bầu trời.

“Họ Tô này thực lực ở Nguyên Thủy cảnh, cũng đã không kém gì Tiêu Tiển lúc đỉnh phong nhất?”

Trong lòng Thiếu Hạo Sách chấn động.

Một trận chiến năm đó Tiêu Tiển chết, Tiêu Tiến lấy tu vi cấp bậc Đạo Tổ đỉnh phong, đã có thể đối chiến cùng bọn họ thiên khiển giả như vậy.

Mà trước mắt, Tô Dịch có thể ngăn được một đòn toàn lực của cường giả Chung Cực cảnh, hai bên so sánh, đã không khác biệt lắm với Tiêu Tiển lúc trước!

“Xem ra, hôm nay Thiếu Hạo thị các ngươi phải máu chảy thành sông nha.”

Hoàng Thế Cực cười mở miệng.

Khi nói chuyện với nhau, hai người vẫn kịch liệt chém giết như cũ, giết tới mức bầu trời rung chuyển, chu hư quy tắc toàn bộ Sâm La thiên vực đầu đang cuồn cuộn.

“Cái đó thì chưa chắc!”

Thiếu Hạo Sách mặt không biểu cảm nói: “Ngươi cho rằng Sơn Hành Hư, Chuyên Du Thiên Võ, Thái Hạo Kình Thương bọn họ đều là người mù hay sao? Không bao lâu, bọn họ nhất định có thể chạy tới!”

“Đấn lúc đó, không chỉ Hoàng Thế Cực ngươi phải xong đời, tên nhãi rác rưởi họ Tô kia cũng khó thoát chết!” Hoàng Thế Cực không dễ phát hiện nhíu mày. Thứ hắn lo lắng, cũng là một điểm này. Nhưng ở ngoài miệng, Hoàng Thế Cực thì cảm khái nói: “Không ngờ, Thiếu Hạo Sách ngươi vậy mà lại mang sinh tử tồn vong của Thiếu Hạo thị gửi gắm ở trên thân người khác, có thể thấy được một trận chỉến Cửu Khúc Thiên Lộ, đả kích đối với ngươi là nặng nề cỡ nào!” Sắc mặt Thiếu Hạo Sách nhất thời âm trầm hơn không ít.
Bình Luận (0)
Comment