Chương 7610: Không đợi được đến tảng sáng (2)
Chương 7610: Không đợi được đến tảng sáng (2) Chương 7610: Không đợi được đến tảng sáng (2)
Nhìn bóng người yếu điệu thon dài của nàng đi ra, Hoàng Trừng Vũ vươn người đứng dậy, hướng về Tố Uyển Quân hành một lễ.
Hắn biết, Tố Uyển Quân là vì Tô Dịch mà chiến.
Nhưng, lại làm sao không phải vì Huyền Hoàng thần tộc mà chiến?
Đoạn lời đó lúc trước, đã cho thấy Tố Uyển Quân sẽ tử chiến đến cuối cùng!
“Con mẹ nó, lão tử cũng bất chấp mọi giá!”
Vương Chấp Vô cắn răng một cái, vỗ bàn đứng lên.
Thái Hạo Linh Ngu đứng dậy, nàng quyết định lại đi nhìn Tô Dịch một lần, coi như... Từ biệt. Thái Câu ngửa đầu nâng cốc uống cạn, giọng khàn khàn nói: “Không sợ các vị cười chê, lão hủ không gánh vác được trọng trách, thực lực bình thường, tuy có ý chịu chết vì Mệnh Quan đại nhân, lại chưa bao giờ có cơ hội đi làm, một lần này... Tự nhiên sẽ không bỏ lỡ!”
Dứt lời, Thái Câu cười hướng mọi người đang ngồi ôm quyên, cũng xoay người rời khỏi đại điện.
Mọi người cảm xúc phập phồng.
Hoàng Hồng Dược lẩm bẩm:
“Một lần này, chúng ta rốt cuộc không cần thỏa hiệp nữa, thật tốt.”
Mọi người giống như bị cuốn theo, đầu lộ ra nụ cười.
Năm đó Tiêu Tiển chết trận, Huyền Hoàng thân tộc bọn họ lựa chọn thỏa hiệp, chịu nhục, tham sống sợ chết, gặp không biết bao nhiêu khuất nhục cùng xem thường. Cũng đã sớm chịu đựng đủ tất cả cái này!
“Đến, lại uống với ta một bữa rượu!”
Hoàng Trừng Vũ giơ chén rượu.
Mọi người ầm âm đáp ứng.
Trong bóng đêm tương tự.
Ngoài Ngô Đồng động thiên, đại quân bốn đại thiên khiển thần tộc đóng ở trong núi sông xung quanh, trên trời dưới đất đầu bị vây đến mức tạt nước cũng không lọt.
Tận cùng phía trước, phía trên một đám mày lành rộng khoảng một mẫu, bốn vị tộc trưởng bốn đại thiên khiển thần tộc cũng đang dự tiệc.
Người nào cũng dáng vẻ nhàn nhã. “Không thể không nói, Tô Dịch này so với Mệnh Quan đời trước Tiêu Tiển càng giỏi giãy giụa hơn xa, uy hiếp mang cho chúng ta cũng lớn hơn nữa.”
Sơn Vô Lâm nhẹ nhàng nói:
“Chẳng qua, đến ngày mai, tất cả cái này đều sẽ kết thúc, Mệnh Quan nhất mạch chung quy trốn không thoát kết cục vạn kiếp bất phục!”
“Chỉ là không biết, trong lòng trên dưới Huyên Hoàng thần tộc giờ phút này nên là cảm xúc thế nào.”
Thái Hạo Huyền Lô uống một chén rượu, cười nói:
“Dù sao, nguy hiểm diệt tộc sắp tới, bọn hắn tối nay sợ là phải trằn trọc khó ngủ.”
“Bọn hắn nếu lựa chọn thần phục, giao ra Tô Dịch, tự nhiên tốt nhất.”
Thiếu Hạo Đằng Giao vẻ mặt lạnh nhạt, “Nếu không, thời điểm ngày mai, Huyền Hoàng thần tộc sẽ xóa tên khỏi thế gian!”
Chuyên Du Hỏa lắc đầu nói: “Lấy hiểu biết của ta đối với Hoàng Trừng Vũ, một lần này... Bọn họ tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp giõng như lần trước.”
“Thật sao.”
Sơn Vô Lâm đột nhiên nói: “Nếu không, chúng ta lập tức ra tay?”
Cách lúc tảng sáng có mấy canh giờ.
Nhưng hắn đã không chờ đợi được nữa.
“Như vậy được sao?”
Chuyên Du Hỏa cười hỏi.
“Thật tốt!” Thái Hạo Huyền Lô cười đáp lại.
Thiếu Hạo Đằng Giao thì vươn người đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nói:
“Vậy đừng nói nhảm, ra tay!”
Chín vạn dặm núi sông lấy Ngô Đồng động thiên làm trung tâm, sớm bị đại quân bốn đại thiên khiển thần tộc phong tỏa.
Nhưng vẫn như cũ có rất nhiều tu đạo giả hội tụ ở đó, dày đặc, nhiều đếm không xuể.
Tu đạo giả đều có thần thông bí pháp, bảo vật huyền diệu, cho dù cách nhau khoảng cách xa xôi, cũng có thể xa xa quan sát được rất nhiều cảnh tượng.
“Ngày mai mặc kệ sẽ trình diễn sóng gió như thế nào, nhưng nhất định sẽ hoàn toàn viết lại lịch sử Mệnh Hà Khởi Nguyên!” “Chờ xem, lần này Huyền Hoàng thần tộc cho dù thần phục, cũng trốn không thoát kết cục sụp đổ”
“Mệnh Quan Tô Dịch đầu sỏ gây nên này, ai cũng có thể giết, nếu không phải hắn, thiên hạ này sao có thể khắp nơi xảy ra thiên tai nhân họa?”
“May mắn có bốn đại thiên khiển thần tộc ra mặt, nếu không, toàn bộ thiên hạ đều phải bị họ Tô kia làm hại!”
Trong bóng đêm, tiếng khe khẽ nói nhỏ không dứt bên tai, lúc trầm lúc bổng.
Hành động nhằm vào Huyền Hoàng thần tộc, những ngày qua nhận hết sự chú ý.
Mọi người đầu dự cảm được, sau ngày mai, bố cục cố hữu của toàn bộ Mệnh Hà Khởi Nguyên chắc chắn viết lại. Mà trước mắt, cách lúc tảng sáng đã không xal
“Hà?”
“Đó là?
Một đợt tiếng kinh hô đột nhiên vang lên trong bóng đêm tối tăm này.
Chỉ thấy ở phụ cận Ngô Đồng động thiên, đầu tiên là có bảo quang màu xanh chói mắt đẹp đẽ dựng lên ngút trời.
Hóa thành một mảng cơn bão tia sét màu xanh lấp lánh, xé rách bóng đêm, chiếu sáng lên vô ngần núi sông.
“Thanh Ất Lôi Trượng!”
Rất nhiều người đầu nhận ra, đó là trấn tộc chi bảo của Thái Hạo thị, uy mãnh khó lường.
Nhưng cái này chỉ là bắt đầu. Ở lúc Thanh Ất Lôi Trượng nhấc lên cơn bão màu xanh, lục tục có một rồi lại một đạo bảo quang uy năng khủng bố lao ra.
Bức họa huyễn hóa ra một dòng tinh hà lửa,
Đạo ấn ngưng tụ ra một ngọn núi màu đen,
Chiến đao nhuốm máu kéo theo đao khí màu vàng ngập trời,
Cả thảy có hơn hai mươi loại Hỗn Độn bí bảo, phân biệt hiển lộ ra hào quang kinh thế chói mắt, mang bóng đêm vô tận kia hoàn toàn nghiền nát!
Một màn đó quá mức chói mắt đẹp đẽ, làm chu hư quy tắc cả Tạo Hóa thiên vực đều sinh ra dị động.
Trong chín vạn dặm núi sông, mọi người mắt đau đớn, thể xác và tinh thần bị rung động, tất cả đều dừng động tác trong tay.
Trên dưới Huyền Hoàng thần tộc cũng bị kinh động.
Nhưng không ai ngờ được, không đợi đến thỜIi gian tảng sáng, đại quân bốn đại thiên khiển thần tộc thế mà sớm khởi xướng tiến công!