Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 763 - Chương 763: Hay Nha (1)

Chương 763: Hay nha (1) Chương 763: Hay nha (1)

Đại Tần Thượng Lâm tự.

Một tiếng chuông như rên rỉ từ sâu trong La Hán đường truyền ra.

Có lão tăng run giọng kêu lên đau thương: "Tịch Hà trưởng lão đã chết!"

Cao thấp Thượng Lâm tự đều bị kinh động, đều cực kỳ bi ai. ...

Tiềm Long kiếm tông.

Khi tin Sử Phong Lưu, Hỏa Tùng chân nhân chết truyền đến, tông chủ Niếp Hành Không mấy năm nay luôn luôn bế quan phá quan mà ra. ...

Lục địa thần tiên, chính là trụ cột của một thế lực lớn, thậm chí một quốc gia!

Có cường giả cấp bậc này, liền như chiến lực đỉnh phong sừng sững ở trên thế tục, đủ để uy hiếp một phương, tọa trấn một vùng, che chở lãnh thổ một quốc gia.

Nhưng một khi lục địa thần tiên ngã xuống, vô luận là thế lực lớn nào, hoặc là một quốc gia nào, tình thế đều sẽ gặp phải công kích cùng dao động.

Như Ngọc Kinh thành Tô gia, Tô Hoằng Lễ vừa chết, một thế gia môn phiệt chiếm cứ ở đỉnh cấp Đại Chu như vậy, nhất định sẽ xuống dốc không phanh, trở thành một miếng thịt béo trong mắt thế lực khác!

Nhưng hôm nay, Tô Dịch một hơi liên tục chém hơn mười vị lục địa thần tiên, hầu như mang tu sĩ nguyên đạo tọa trấn Ẩn Long sơn một lưới bắt hết, có thể nghĩ mà biết, ảnh hưởng cùng chấn động sinh ra to lớn cỡ nào.

Đối với hoàng thất Đại Chu mà nói, cũng không khác gì mất đi cột chống!

"Tô Dịch làm như vậy, có chút quá ích kỷ hay không, hắn giết cường giả Ẩn Long sơn, về sau ai tới che chở thiên hạ Đại Chu? Về sau, Đại Chu nhỡ đâu gặp kẻ thù bên ngoài đến xâm phạm, lại nên làm gì bây giờ?"

Có thanh âm tương tự xuất hiện, cho rằng Tô Dịch làm quá tuyệt tình, hoàn toàn không cân nhắc sẽ dẫn phát hậu quả như thế nào.

Hoàng cung.

Sau khi biết được tin tức Chu Trường Dịch bọn sáu vị ẩn long giả ngã xuống, đương kim Chu hoàng gắt gao siết chặt nắm tay, vẻ mặt lúc sáng lúc tối.

Quốc sư Hồng Tham Thương cũng dại ra ở đó, thật lâu không thể hoàn hồn.

Hôm nay một trận chiến này, hắn cùng Chu hoàng đều chưa từng tự mình tới đó, nhưng lại lúc nào cũng đều đang chú ý động tĩnh một trận chiến này.

Sau khi biết được tin tức một hồi quyết đấu kia giữa Tô Dịch cùng Tô Hoằng Lễ, hai người cũng rung động liên tục, không thể bình tĩnh, thất thố hiếm thấy.

Bọn họ không ngờ, con bài chưa lật của Tô Hoằng Lễ sẽ nhiều như vậy, thực lực lại sẽ khủng bố như vậy.

Càng làm bọn họ không ngờ là, người thắng lợi cuối cùng, lại là Tô Dịch! !

Tin tức như vậy, khiến hai người bình ổn hồi lâu, mới miễn cưỡng tiếp nhận.

Mà khi tin đám người Chu Trường Dịch chết truyền đến, vô luận là Chu hoàng, hay là Hồng Tham Thương, đều không thể khống chế tâm tình nữa, hoàn toàn thất thố!

Đại điện nặng nề.

Chu hoàng dồn dập thở dốc mấy lần, sau đó vỗ tay vịn ghế rồng, ngửa mặt lên trời cười to lên, tiếng cười quanh quẩn đại điện, lộ ra vô cùng vui sướng.

Đến cuối cùng, hắn nhịn không được nữa đứng dậy, kích động xiết chặt hai tay, nói: "Đã bao nhiêu năm rồi, ngọn núi lớn kia đè ở trên người trẫm, rốt cuộc đã sập!"

Vẻ mặt Hồng Tham Thương phức tạp, nói: "Bệ hạ, không còn những ẩn long giả đó, về sau ai tới giúp hoàng thất áp chế Tiềm Long kiếm tông? Ai lại tới giúp ngài chấn nhiếp võ giả thiên hạ? Ai... Tới giúp Đại Chu uy hiếp hai nước Đại Ngụy, Đại Tần?"

Chu hoàng nhất thời trầm mặc.

Hồi lâu, ánh mắt hắn kiên định, chém đinh chặt sắt nói: "Đại Chu có Tô Dịch, một người, liền có thể uy hiếp bát hoang lục hợp!"

Hồng Tham Thương không thể phản bác.

Trải qua một trận chiến này, Tô Dịch sớm đã chứng minh thực lực của mình khủng bố bao nhiêu, có hắn, quả thực đủ để chấn nhiếp tất cả kẻ địch trong ngoài Đại Chu!

Nhưng mà...

Hồng Tham Thương chung quy không nhịn được, nói: "Bệ hạ, Tô Dịch tính tình bực này, nhất định không có khả năng chịu dưới người khác, sợ là cũng sẽ không để ngài sử dụng, ngài..."

Chu hoàng không cần nghĩ ngợi ngắt lời nói: "Trẫm tự nhiên rõ những thứ này, trẫm không cầu Tô Dịch cho ta dùng, nhưng cầu kết với hắn một thiện duyên, như thế là đủ rồi!"

Hồng Tham Thương không nhịn được hỏi: "Kết thiện duyên như thế nào?"

Chu hoàng mỉm cười bên môi, nói: "Quốc sư chẳng lẽ đã quên, Tiểu Lục đứa nhỏ đó quan hệ với Tô Dịch rất không tệ, chỉ cần nó duy trì tốt quan hệ với Tô Dịch, về sau thiên hạ Đại Chu này, giao cho Tiểu Lục ngồi cũng không sao!"

Hồng Tham Thương giật mình.

Hắn lúc này mới ý thức được, thì ra ở trong lòng vị cửu ngũ chi tôn này của Đại Chu sớm có trù tính!...

Ẩn Long sơn.

Một ngọn núi lớn sừng sững ở trong cấm địa phía sau hoàng cung, trên đó xây dựng rất nhiều lầu các cung điện cổ kính.

Nơi này là chỗ ẩn long giả nhất mạch hoàng tộc Đại Chu tu hành.

"Thế mà đều chết rồi..."

Trong một cung điện, Chu Chung ngẩn ra ở đó, mất hồn mất vía.

Ẩn long giả nhất mạch có bảy trưởng lão, Chu Chung xếp thứ bảy.

Ở lúc đám người Chu Trường Dịch đi đối phó Tô Dịch, chỉ có một mình Chu Chung tọa trấn ở Ẩn Long sơn.

Nhưng Chu Chung lại không ngờ, chờ được lại là một cái tin dữ lớn bằng trời!

Hồi lâu sau, Chu Chung từ trong bi ai tỉnh táo lại, trong mắt nổi lên một mảng kiên quyết, nhẹ giọng nói: "Đại hoàng tử có đây không?"

Vô thanh vô tức, một thanh niên tư thái rồng phượng, khí độ siêu phàm đi vào trong cung điện, khom người chào nói: "Vãn bối vẫn luôn ở đây."

Chu Chung hỏi: "Tin tức ngươi cũng nghe nói rồi?"

Đại hoàng tử gật gật đầu.

Từ trong vẻ mặt bình tĩnh của hắn, Chu Chung chưa nhìn thấy một tia bối rối cùng bi ai nào.
Bình Luận (0)
Comment