Chương 7706: Phục bút đến từ kiếp thứ nhất (3)
Chương 7706: Phục bút đến từ kiếp thứ nhất (3) Chương 7706: Phục bút đến từ kiếp thứ nhất (3)
Hắn một cước mang Hắc Cấu đạp đến nơi xa, mắng một tiếng “Ghê tởm”.
Hắc Cấu thì mặt mày hớn hở đứng lên, “Đạp tốt! Mắng tốt, nhưng con biết, đây là nghĩa phụ ban thưởng cho con! Về sau có nghĩa phụ bảo vệ, Hồng Mông thiên vực này đi đâu không được?”
Tô Dịch: “..."
Hắn lười quan tâm đồ chó không biết xấu hổ này nữa, lật lòng bàn tay, vỏ kiếm mục nát bỗng dưng hiện lên.
Trước đó, sau khi giết vào Hỗn Độn Chi Địa, hắn cảm giác được rất nhiều biến hóa huyền diệu tuyệt không thể tả, các loại bảo vật trên người cũng lần lượt xảy ra dị động, từ trong phong cấm thức tỉnh. Trong đó, vỏ kiếm mục nát cũng có biến hóa diễn sinh!
Lúc ấy, cái vỏ kiếm này chảy xuôi một luông dao động khí tức thần dị, tựa như cảm giác được cái gì, sinh ra cộng hưởng cùng chu hư quy tắc Hồng Mông thiên vực.
Mà lúc đó, bởi vì cần thu thập những đại địch kia, Tô Dịch chưa kịp cẩn thận cảm giác những biến hóa này.
Cũng là giờ phút này mới rốt cuộc có rảnh rỗi để cân nhắc tất cả cái này.
Vỏ kiếm chưa từng có bất cứ biến hóa nào.
Nhưng trong vỏ kiếm, lại có thêm một nhịp điệu sinh cơ thần diệu không thể tả, khi thần thức Tô Dịch cảm ứng, nhất thời thấy được một thanh đạo kiếm kia do thiên đạo khí vận biến thành!
Đạo kiếm này toàn thân xám xịt màu tím, tính chất tiếp cận hỗn độn, lúc trước hiện ra ở trong chu hư quy tắc, từng dẫn phát Hồng Mông thiên vực chấn động.
Nhưng liên quan lai lịch cây khí vận đạo kiếm này, Tô Dịch đến nay vẫn đầy mờ mịt như cũ.
Mà lúc này, theo Tô Dịch tiến hành cảm ứng, nhất thời cảm ứng được một hình ảnh không thể tưởng tượng——
Phía trên một đài ngọc đứng sừng sững ở trong hỗn độn, hiện ra vô số hỗn độn đại đạo trật tự kỳ dị khó lường, như thác nước dòng lũ đan xen dày đặc.
Một tòa đài ngọc kia vô cùng nguy nga cao lớn, tựa như gốc rễ hỗn độn, mà hỗn độn trật tự đan xen như thác nước kia, thì như vạn đạo bổn nguyên từ trong hỗn độn diễn sinh, đại biểu cho vô số con đường đại đạo không giống nhau.
Mà phía trên đài ngọc nguy nga kia, mơ hồ có thể thấy được rất nhiều dấu ấn mơ hồ thần bí, tựa như tinh tú điểm xuyết trong đó.
Nhưng bởi vì bị vô số hỗn độn trật tự bao trùm, lại không cách nào thấy rõ đến tột cùng.
Bất thình lình, một thanh âm ở trong hỗn độn một tòa đài ngọc kia đứng sừng sững truyền ra:
“Kiếm khách, lần này ngươi mặc dù trở về, cũng nhất định thất bại! Sinh mệnh cấm địa trong hỗn độn kia, đã có người có thể nhập chủ*!”
* vào lãnh thổ để đảm nhiệm, chủ yếu ám chỉ việc chiếm vị trí thống lĩnh hoặc trở thành người đứng đầu,
Thanh âm mang theo hận ý, oán khí cùng phấn khởi không đè nén được.
Không đợi Tô Dịch nhận ra nơi phát ra thanh âm kia, chỉ cảm thấy thần hồn run lên, tất cả dị tượng trước mắt chứng kiến được âm âm biến mất. Lại nhìn trong vỏ kiếm mục nát, một cây khí vận đạo kiếm thần dị kia trở về yên lặng, ngay cả một luồng nhịp điệu sinh cơ tuyệt không thể tả kia cũng không thấy nữa.
Tô Dịch tay cầm vỏ kiếm mục nát, trầm ngâm không nói.
Một cảnh tượng kia lúc trước chứng kiến, chảng lẽ chính là Phong Thiên Đài ở trong Hồng Mông cấm vực?
Dẫn độ giả từng nói, tên của nàng từng khắc dấu ở trên Phong Thiên Đài, về sau Tô Dịch có cơ hội đến Phong Thiên Đài, vừa thấy là biết.
Hắc Cẩu cũng từng nói với Tô Dịch về Phong Thiên Đài, nói đó là một chỗ cấm ky thần bí nhất của Hồng Mông thiên vực.
Được xưng nơi tổ nguyên của hỗn độn vạn đạo! Chính bởi vì Phong Thiên Đài tồn tại, phong ấn trời của Hồng Mông thiên vực, tất cả bí mật giấu ở trong đó, đến nay chưa từng bị người ta đào móc.
Như bí mật luân hồi, bí mật tiên đạo sụp đổ, bí mật chung cực, bí mật sinh mệnh... Đầu giấu hết trong đó.
Nhưng không ai có thể xác nhận, các bí mật này rốt cuộc tồn tại hay không, lại sớm bị người ta nắm giữ hay không.
Bởi vì từ thời đại hỗn độn lúc ban đầu nhất tới bây giờ, người thật sự bước lên Phong Thiên -
Đài, chỉ ít ỏi một dúm người.
Trừ những thứ này Hắc Cấu nói, tâm ma kiếp thứ nhất từng nhắc nhở, tay cầm vỏ kiếm mục nát, là mấu chốt tới Phong Thiên Đài, bảo Tô Dịch có cơ hội nhất định phải đi một chuyến.
Mà ở lúc trước, Tô Dịch cũng từng từ trong miệng đám người Thanh Huyền sơ tổ, Họa Ảnh sơ tổ tìm hiểu chuyện Phong Thiên Đài.
Nhưng, thứ các hỗn độn sơ tổ này biết, là Phong Thiên chỉ tranh!
Theo cách nói của bọn họ, khi Phong Thiên Đài từ trong hỗn độn hiện ra, Hồng Mông thiên vực này sẽ xảy ra biến hóa kịch liệt, đến lúc đó, chỉ có tồn tại cường đại ngưng tụ ra dấu ấn tín ngưỡng đồ đằng, mới có cơ hội tham dự đến Phong Thiên chỉ tranh.
Mà Phong Thiên chỉ tranh, tranh chính là đại đạo tạo hóa đến từ trên Phong Thiên Đài!
Về phần Phong Thiên Đài thật sự, các hỗn độn sơ tổ kia đều chưa từng thấy.
Nhưng bây giờ, Tô Dịch kết hợp mọi thứ mình hiểu biết, đại khái đã xác định, một màn dị tượng vừa rồi mình từ trong chỗ khí vận đạo kiếm nhìn thấy, tất nhiên chính là Phong Thiên Đài! Đài ngọc kia đứng sừng sững trong hỗn độn, diễn sinh vạn đạo, thần bí khó lường!
Nhưng một thanh âm kia là ai?
Vì sao tin tưởng, mình nhất định là chuyển thế chi thân của kiếm khách?
“Sinh mệnh cấm khu” trong miệng hắn nói, lại là một chỗ như thế nào?
Tô Dịch lập tức nhớ tới rất nhiều.
Các loại nhân quả trong cơ thể đứa bé sơ sinh Tô Thanh Vũ, con đường sinh mệnh định đạo giả muốn chứng đạo đột phá...