Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7763 - Chương 7741: Thiên Thiêm Giải Thích Nghi Hoặc (2)

Chương 7741: Thiên Thiêm giải thích nghi hoặc (2) Chương 7741: Thiên Thiêm giải thích nghi hoặc (2) Chương 7741: Thiên Thiêm giải thích nghi hoặc (2)

Về phần nguyên do trong đó, Thiên Thiêm cũng không rõ.

Cần biết, bản thân hắn cũng là một vị thủy tổi

Nhưng ở lúc nắm giữ lực lượng trầm luân, cũng chỉ là thi triển bí pháp đi mượn mà thôi.

Mặt khác, về chuyện “Uổng Tử địa” phân bố vong hồn, sinh tử nghiệp quả các thứ, Tô Dịch cũng rốt cuộc được giải thích nghi hoặc.

“Uổng Tử Chi Nguyệt” kia, chính là do một luồng lực lượng bổn nguyên âm tào quy tắc ngưng tụ biến thành, trong đó có một mảng thế giới kỳ dị, được gọi là Uổng Tử địa. Trong Uổng Tử địa cắm rễ một cây “Trầm Luân Thần Mộc”.

Từ thời đại hỗn độn lúc ban đầu nhất bắt đầu, phàm là cường giả chết ở Hồng Mông thiên vực Hỗn Độn Chi Địa, sẽ có một bộ phận hóa thành vong linh, bị lực lượng Trầm Luân Thần Mộc giam cầm lại, đời đời kiếp kiếp vây ở trong “Uổng Tử địa”.

Sau này, ở dưới âm tào quy tắc vận chuyến, mỗi khi Uổng Tử Chi Nguyệt xuất hiện, chẳng khác nào mở ra cánh cửa Uổng Tử địa.

Ở lúc đó, mười hai Địa quan sẽ nhân cơ hội ra tay, từ Uổng Tử địa dẫn độ một đám vong linh, tới dương gian chuyển thế đầu thai.

Sau khi đầu thai, sẽ bị sứ giả tiếp dẫn lần lượt mang đi, coi là sinh tử nghiệp quả, phong ấn ở trong Nghiệp Quả Bảo Tháp, nộp lên cho người gác mộ Thiên Hạc! Tất cả cái này, tựa như một hồi luân hồi, mỗi một bộ sậu, đều mang theo sắc thái cấm ky.

Cường giả Hồng Mông thiên vực Hỗn Độn Chi Địa chết thảm, vì sao sẽ rơi vào “Uổng Tử địa” trong Vãng Sinh quốc, hóa thành vong linh bị giam cầm?

Vì sao Thiên Hạc sẽ coi các vong linh đầu thai chuyển thế kia là sinh tử nghiệp quả?

Trong đó, tất nhiên có giấu bí mật lớn.

Điều tiếc nuối là, bản thân Thiên Thiềm cũng không biết.

“Ngươi đã từng nghe nói luân hồi, vì sao không đoán ra ta là ai?

Trầm ngâm hồi lâu, Tô Dịch giương mắt nhìn về phía Thiên Thiêm. Thiên Thiềm rất muốn nói một câu, chẳng lẽ từng nghe nói luân hồi, thì thế nào cũng phải biết ngươi là cọng hành nào?

Nhưng cuối cùng, hắn nhịn xuống, kiên nhẫn giải thích một phen.

Thì ra, Thiên Thiêm vốn cũng là một vong linh trong Uổng Tử địa, đần độn, hoàn toàn không có ký ức.

Là người gác mộ cứu hắn, mới để hắn từ trong đần độn tỉnh táo, từ khi đó bắt đầu, hắn liền đảm đương nhân vật “Trầm Luân Chi Chủ”, cùng mười hai Địa quan kia trấn thủ ở Uổng Tử địa.

Đến ngày nay, cũng chưa từng rời khỏi.

Tô Dịch hỏi tiếp:

“Vậy ngươi hiểu biết Mệnh Quan cùng Mệnh Thư hay không?”

Thiên Thiêm gãi gãi đầu, “Từng nghe nói, nhưng chưa nói là hiểu biết, cũng căn bản chưa từng thấy. Hơn nữa, đối với ta mà nói, lại nào cần hiểu biết những thứ này””

Tô Dịch lấy tay che trán, không thể không nói, cổ nhân nói quả thực đúng, “ếch ngồi đáy giếng không thể nói về biển” !

“Vậy ngươi có biết Vân Mộng trạch hay không?

Tô Dịch tung ra một vấn đề cuối cùng, cũng là một vấn đề hắn cho rằng mấu chốt nhất.

Trước đó ở lúc bắt giữ đoàn người nam tử mặc đạo bào, đối phương từng nói, Thiên Hạc đang chuẩn bị một hồi hành động tới Vân Mộng trạch.

Mà Vân Mộng trạch, là cố hương của Tiêu Tiến!

“Vân Mộng trạch?” Con ngươi Thiên Thiềm co rút lại, nói:

“Ta khuyên các hạ vẫn là đừng có ý đồ với Vân Mộng trạch thì tốt hơn, nơi đó bị liệt vào cấm khu nguy hiểm nhất của Vãng Sinh quốc, từ xưa đến nay phàm là kẻ tới đó, đầu không có kết cục tốt!”

Tô Dịch lại tinh thần rung lên, “Nói cụ thể chút.”

Thiên Thiêm cũng không giấu diếm, mang lời đồn hắn hiểu biết có liên quan với Vân Mộng trạch lần lượt nói ra.

Vân Mộng trạch, nhìn như là một nơi hương dã cằn cỗi lạc hậu trong thế tục, nhưng nơi đó lại bị coi là “gốc” của Vãng Sinh quốc.

Nghe nói vãng sinh bổn nguyên cũng tốt, âm tào bổn nguyên cũng thế, thậm chí “Thái Huyễn quy tắc” phân bố ở trên bầu trời Vãng Sinh quốc, đều bắt nguồn từ Vân Mộng trạch.

Vãng Sinh quốc sở dĩ bị liệt vào “pháp ngoại chỉ địa”, cũng rất có liên hệ với Vân Mộng trạch!

Trong năm tháng tuyên cổ đến nay, Vãng Sỉnh tiên tông vận dụng không biết bao nhiêu thủ đoạn cùng bí pháp, phái không biết bao nhiêu người tới Vân Mộng trạch, nhưng đến ngày nay cũng còn chưa thật sự đào ra bí mật của Vân Mộng trạch.

Trái lại, ở quá khứ trong mỗi một lần hành động tới Vân Mộng trạch, đều sẽ gặp đủ loại ngoài ý muốn cùng biến cốt

Dọa người nhất là, cho dù cuối cùng từ trong Vân Mộng trạch còn sống rời khỏi, sau khi quay về, tất cả ký ức về Vân Mộng trạch đầu sẽ biến mất!

Nghe tới đầy, Tô Dịch nhịn không được nữa, nói: “Ký ức biến mất?”

“Không sail” Thiên Thiềm cho câu trả lời khẳng định, “Các ký ức biến mất kia, căn bản không thể khôi phục, tựa như bị lực lượng thiên đạo vô thanh vô tức lau đi, quá khứ đã có vô số ví dụ chứng minh một điểm này!”

Tô Dịch nói: “Có ngoại lệ hay không? Ví dụ như người gác mộ Thiên Hạc?”

Thiên Thiêm sửng sốt, chần chờ nói: “Cái này ta không rõ.”

Nói xong, Thiên Thiêm như ý thức được cái øì, nhịn không được nói: “Nói tới, lực lượng lau đi ký ức kia của Vân Mộng trạch, trái lại rất giống thủ đoạn của các hạ.”

“Ta?

Tô Dịch ngẩn ra, “Có thể nói chỉ tiết không.”

Trong lòng Thiên Thiềm cười lạnh, ngươi cứ giả bộ đi! Chuyện mình làm, chính ngươi sẽ không biết?

Nhưng ở ngoài miệng, Thiên Thiềm lại vô cùng phối hợp, ngoan ngoãn nói: “Ở trong mắt chúng ta, các hạ có được thủ đoạn thần dị như vậy, vô luận là ta, hay Địa quan Tị Xà, cho dù từng chém giết chiến đấu với các hạ, cũng không cách nào thật sự mang dung mạo và khí tức của các hạ khắc ở trong trí nhớ.”
Bình Luận (0)
Comment