Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7800 - Chương 7778: Thần Trong Mộng. Đá Trong Lửa (2)

Chương 7778: Thần trong mộng. Đá trong lửa (2) Chương 7778: Thần trong mộng. Đá trong lửa (2) Chương 7778: Thần trong mộng. Đá trong lửa (2)

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Chẳng lẽ mình đã bị người gác mộ trấn áp?

Hoặc là nói, trong Vân Mộng trạch này đã xảy ra sát kiếp nào đó nhằm vào mình?

Ý niệm của Tô Dịch bay tán loạn.

Còn chưa chờ nghĩ rõ, một tiếng gọi nhẹ nhàng vang lên:

“Đệ đệ, nên dậy rồi, đệ rửa mặt đọc sách buổi sáng trước, tỷ tỷ nấu cơm cho đệ.”

Tô Dịch ngẩn ra.

Lập tức ý thức của hắn lặng yên biến hóa, cảm giác được mọi thứ bên ngoài. Trời còn chưa sáng, ánh đèn vàng vọt, xua tan bóng tối trong phòng, một khí tức âm lãnh ẩm ướt mốc meo tràn ngập ở trong không khí.

Cửa sổ thấp bé đang bị gió lạnh thấu xương vỗ, một bóng hình xinh đẹp gầy gò đứng ở một bên, đặt một ngọn đèn ở một bên giường.

Tiêu Dung?

Mình đây là biến thành Tiêu Tiển trong Vân Mộng thôn?

Tô Dịch nhìn thấy cảnh tượng quen thuộc này từng hiện lên ở trong mơ, hầu như thiếu chút nữa hoài nghi mình lại nằm mơ.

Nhưng sau đó, Tô Dịch liền ý thức được không đúng.

Hắn nhìn thấy “mình” từ trên cái giường cũ nát kia đứng dậy, tay chân lưu loát gấp chăn, cầm lên một quyển sách ố vàng không trọn vẹn, mượn ánh đèn ảm đạm chuyên tâm đọc.

“Mình” giờ phút này, thế mà là Tiêu Tiển mười ba tuổi!

Hơn nữa giống với lúc ở trong mộng, trời còn chưa sáng đã dậy, chăm chỉ đọc sách.

Mà tỷ tỷ Tiêu Dung thì như trước, đi nhóm lửa nấu cơm.

Tất cả cái này, khiến Tô Dịch cũng không khỏi giật mình.

Tình huống gì vậy?

Mình nếu là nằm mơ, nên thật sự trở thành Tiêu Tiển mới đúng.

Nhưng ý thức của mình giờ phút này lại vẫn còn!

Điều này làm Tô Dịch trong hoảng hốt có một loại ảo giác “ký hồn” ở trên thân Tiêu Tiển.

Tiêu Tiển vẫn như cũ sống ở mười ba tuổi, vẫn như cũ là thiếu niên sơn dã bần hàn nghèo khổ kia trong Vân Mộng thôn.

Hơn nữa, Tiêu Tiển còn chưa phát hiện chân tướng tỷ tỷ bán rẻ tôn nghiêm cùng thân thể, Tiêu Dung cũng còn chưa bị hại chết!

Nhưng mình lại là xảy ra chuyện gì?

Tô Dịch chợt cảm thấy kinh ngạc.

Hắn kiếp trước kiếp này, vẫn là lần đầu trải qua chuyện cổ quái như thế.

Nhưng rất nhanh, Tô Dịch liền bình tĩnh lại, thôi diễn tất cả chuyện trải qua từ sau khi tiến vào Vãng Sinh quốc.

Ở trong lúc đó, ánh mặt trời sáng rõ, Tiêu Tiến thổi tắt đèn, mở cửa sổ, mượn ánh mặt trời tiếp tục đọc, cho dù lạnh tới mức cả người run rẩy, vẫn chuyên chú ở phía trên quyển sách.

Chuyện kế tiếp xảy ra, hầu như giống như đúc Tô Dịch ở trong mơ nhìn thấy.

Tỷ tỷ Tiêu Dung làm xong đồ ăn, một bát cháo loãng thả mấy miếng rau, một cái bánh bao đen tuyền, một đĩa dưa muối.

Tiêu Tiển sau khi ăn xong, cúi đầu nói tới chuyện hắn không muốn đọc sách.

Nhưng cuối cùng bị tỷ tỷ khuyên, bảo hắn đi đến trường, lúc ra khỏi nhà, còn nhét cho hắn một quả trứng gà cùng bánh nướng áp chảo...

Lúc trước ở trong mơ, Tô Dịch chính là Tiêu Tiến, không có ý thức của mình, mọi thứ trải qua, đều là lấy tâm tình cùng tầm nhìn Tiêu Tiển làm trung tâm.

Nhưng bây giờ đã khác, Tiêu Tiến vẫn như cũ loại ảo giác “ký hồn” ở trên thân Tiêu Tiển.

Tiêu Tiển vẫn như cũ sống ở mười ba tuổi, vẫn như cũ là thiếu niên sơn dã bần hàn nghèo khổ kia trong Vân Mộng thôn.

Hơn nữa, Tiêu Tiển còn chưa phát hiện chân tướng tỷ tỷ bán rẻ tôn nghiêm cùng thân thể, Tiêu Dung cũng còn chưa bị hại chết!

Nhưng mình lại là xảy ra chuyện gì?

Tô Dịch chợt cảm thấy kinh ngạc.

Hắn kiếp trước kiếp này, vẫn là lần đầu trải qua chuyện cổ quái như thế.

Nhưng rất nhanh, Tô Dịch liền bình tĩnh lại, thôi diễn tất cả chuyện trải qua từ sau khi tiến vào Vãng Sinh quốc.

Ở trong lúc đó, ánh mặt trời sáng rõ, Tiêu Tiến thổi tắt đèn, mở cửa sổ, mượn ánh mặt trời tiếp tục đọc, cho dù lạnh tới mức cả người run rẩy, vẫn chuyên chú ở phía trên quyển sách.

Chuyện kế tiếp xảy ra, hầu như giống như đúc Tô Dịch ở trong mơ nhìn thấy.

Tỷ tỷ Tiêu Dung làm xong đồ ăn, một bát cháo loãng thả mấy miếng rau, một cái bánh bao đen tuyền, một đĩa dưa muối.

Tiêu Tiển sau khi ăn xong, cúi đầu nói tới chuyện hắn không muốn đọc sách.

Nhưng cuối cùng bị tỷ tỷ khuyên, bảo hắn đi đến trường, lúc ra khỏi nhà, còn nhét cho hắn một quả trứng gà cùng bánh nướng áp chảo...

Lúc trước ở trong mơ, Tô Dịch chính là Tiêu Tiến, không có ý thức của mình, mọi thứ trải qua, đều là lấy tâm tình cùng tầm nhìn Tiêu Tiển làm trung tâm.

Nhưng bây giờ đã khác, Tiêu Tiến vẫn như cũ là Tiêu Tiển, mà Tô Dịch thì giống “bên thứ ba”, ở bên cạnh xem mọi thứ từng trải qua này!

Hắn nhìn thấy Tiêu Tiển đi ra khỏi đình viện cũ nát, giẫm trên tuyết thật dày, ngược gió lạnh đi về phía tư thục.

Nhìn thấy trước sân, Tiêu Dung sau khi nhìn theo bóng người đệ đệ biến mất, lúc này mới xoay người đi vào đình viện.

Không đúng!

Tiêu Tiển đã sớm chết đi.

Mọi thứ trước mắt, nhất định không có khả năng là chân thật, mà rất có thể là một hồi ảo cảnh tương tự ác mộng!

Tô Dịch nhíu mày.

Ảo cảnh này, tái hiện một đoạn từng trải lúc Tiêu Tiển mười ba tuổi, mà mình thì từng ở trong một giấc mộng trải qua tất cả cái này.

Có thể khẳng định, nơi này chính là Vân Mộng trạch, là cố hương của Tiêu Tiển.

Đồng thời cũng là một chỗ cấm ky nhất của Vãng Sinh quốc, Hồng Mông chúa tế đến, cũng có khả năng mất mạng.

Mà nghe nói phàm là cường giả tiến vào Vân Mộng trạch, cho dù cuối cùng có cơ hội rời khỏi, cũng sẽ bị lau đi ký ức có liên quan với Vân Mộng trạchỉ

Chuyện tựa như chân thật này trước mắt trải qua, sẽ chính là do lực lượng quy tắc của Vân Mộng trạch diễn hóa hay không?

Đợi một chút!

Tô Dịch bỗng nhiên nhớ tới một sự kiện.

Định đạo giả từng tuyên bố, mình chắc chắn giâm vào vết xe đổ của Tiêu Tiển!

Lúc trước, Tô Dịch còn đang nghĩ, cái gì là giẫm lên vết xe đổ.

Nhưng bây giờ, hắn có chút hiểu rồi.

Mình trước mắt, quả thực đã thành Tiêu Tiển!

Hơn nữa, là Tiêu Tiển lúc mười ba tuổi còn chưa tu hành.

Đặc thù duy nhất là, không giống với một giấc mộng kia, mình vẫn như cũ có được bản ngã ý thức!

Nhưng cũng chỉ có được một luồng ý thức mà thôi.

Đã tin tưởng, mọi thứ xảy ra trước mắt là một hồi ảo cảnh như chân thật, như vậy Tiêu Tiển trước mắt mười ba tuổi, sẽ chính là do mình tiến vào Vân Mộng trạch hiển hóa hay không? Nếu như thế, một khi “Tiêu Tiển” gặp bất trắc, ý nghĩa bản thể mình cũng sẽ theo đó tiêu vong hay không?

Nghĩ đến đây, Tô Dịch không khỏi cảm thấy một cơn lạnh toát.

Hắn tin tưởng, Tiêu Tiển tất nhiên là phải gặp bất trắc, ngay tại buổi chiều hôm nay trên đường tan học, Tiêu Tiển sẽ bị bạn cùng trường lấy Lý Chính cầm đầu làm nhục ấu đả, thẳng đến lúc bị thương nặng bất tỉnh!

“Nếu ta không có một luồng bản ngã ý thức này, nếu không trải qua một giấc mơ kia, ở trong một ảo cảnh này, mình hóa thành Tiêu Tiển mười ba tuổi, sợ là tựa như lúc trước, bị người ta làm nhục, ấu đả, giẫm đạp...”
Bình Luận (0)
Comment