Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7831 - Chương 7807: Hạt Giống Tín Ngưỡng (2)

Chương 7807: Hạt giống tín ngưỡng (2) Chương 7807: Hạt giống tín ngưỡng (2) Chương 7807: Hạt giống tín ngưỡng (2)

“Xem ra, vị Tô đạo hữu kia sớm có nắm chắc thắng chúng ta, lúc trước quyết đấu với chúng ta, đơn giản là mang chúng ta coi như đá mài kiếm.”

Hành Cước Tăng cảm khái một tiếng, “Thật sự là khí phách tốt, thủ đoạn tốt.”

“Ngươi tựa như tuyệt không lo lắng?”

Thủ Mộ Nhân liếc Hành Cước Tăng một cái.

“Có thể đi thì đi, đi không được cũng không sao.”

Vẻ mặt Hành Cước Tăng trầm tĩnh, “Nói tới, còn cần cảm tạ đạo hữu, lần này ngăn cản bản tôn chúng ta cùng nhau tiến đến, nếu không sợ là thế nào cũng gặp hậu quả càng nghiêm trọng hơn.” Khuôn mặt Thủ Mộ Nhân trở nên lạnh như băng.

Nàng đột nhiên xoay người, thay đổi phương hướng, bước vào chỗ sâu bên trong Vân Mộng trạch.

“Đạo hữu đây là đi làm cái gì?”

Hành Cước Tăng như có chút suy nghĩ.

“Ta biết Vân Mộng trạch này có một nơi thần bí không lường được, vạn cổ tới nay, ta từng nh¡âu lần thử tới gần nơi đó, đầu bởi vì lòng có băn khoăn, cuối cùng không dám tùy tiện tới.”

Thủ Mộ Nhân đầu cũng không quay lại nói: “Ngươi nếu muốn, cũng có thể đi theo, tạm đánh cược một ván có thể tìm ra một con đường sống hay không.”

Hành Cước Tăng lắc đầu nói:

“Mời đạo hữu tự tiện.” Thủ Mộ Nhân lặng yên dừng chân, quay đầu nhìn về phía Hành Cước Tăng, lộ vẻ mặt châm chọc, “Lo lắng ta hại ngươi?”

Hành Cước Tăng mỉm cười nói:

“Ta khác với các hạ, phân thân chết rồi cũng không sao, mà các hạ thì đã không có đường lui.”

Thủ Mộ Nhân hừ lạnh một tiếng, không nhiều lời nữa, bóng người lặng yên biến mất trong sương mù hỗn độn mờ mịt kia.

Hành Cước Tăng thì xoay người, vẫn như cũ bước về phía lối ra của Vân Mộng trạch.

Một lát sau.

Hành Cước Tăng đột nhiên dừng chân.

Lối ra không thấy nữa!

Thay thế vào đó, là một mảng lực lượng kết giới do lực lượng hỗn độn bao trùm. Ngoài kết giới, là một tấm Trấn Hà Bi cắm thảng lên trời.

Hành Cước Tăng ngửa đầu nhìn chằm chằm bầu trời hồi lâu, cuối cùng cũng chưa làm cái øì, cứ như vậy đứng yên ở nơi đó.

Rất nhanh, một bóng người nhẹ nhàng lướt tới.

Chính là Tô Dịch.

“Vì sao không thử một chút có thể đánh vỡ kết giới không?”

Tô Dịch có chút bất ngờ.

Hành Cước Tăng nói: “Thế gian còn nhiều hạng người không biết tự lượng sức mình, không sợ thiếu một người như ta.”

Hắn xoay người, nhìn về phía Tô Dịch, “Ta trái lại có một biện pháp, có lẽ có thể khiến đạo hữu mở một mặt lưới, mở cho ta một con đường sống.”

Tô Dịch nói: “Nói xem.”

Hành Cước Tăng nói:

“Năm đó ở trước khi Tiêu Dung chết, từng tới Niết Không tự thắp hương, cầu nguyện đệ đệ Tiêu Tiển của nàng bệnh tật thương thế có thể mau chóng khép lại, tỉnh lại. Cũng là lúc ấy, ta từng ra tay, thu của Tiêu Dung một luồng hạt giống tín ngưỡng do tinh khí thần nàng ngưng tụ.”

“Ở lúc nàng chết, hạt giống tín ngưỡng này vốn nên theo đó tiêu tán, nhưng bị ta lấy bí pháp bảo lưu lại.”

“Lúc ấy ta sở dĩ làm như vậy, vốn có hai mục đích, một là đề phòng Thủ Mộ Nhân nuốt lời, ở sau khi Tiêu Tiển chết độc chiếm cơ duyên Vân Mộng thôn.”

“Thứ hai là giữ lại cái hậu chiêu cho mình, cũng không rõ về sau có cơ hội có thể sử dụng tới hay không, giấu trước cũng không phải chuyện gì xấu.”

Nói đến đây, trong mắt Hành Cước Tăng toát ra cảm xúc lạ, “Ngay cả ta cũng không ngờ, ở hôm nay sau khi cách vạn cổ, hậu chiêu này lại có thời điểm dùng tới.”

Tô Dịch vẻ mặt bình tĩnh, nói:

“Chỉ một hạt giống tín ngưỡng, đã muốn đổi một con đường sống?”

“Đạo hữu xin nghe ta nói xong.”

Hành Cước Tăng tỏ ra rất thong dong, tiếp tục nói:

“Tiêu Dung là do thiện niệm của Thủ Mộ Nhân ngưng tụ, thực ra cùng Thủ Mộ Nhân nghiễm nhiên như hai người khác nhau, ở trước khi Tiêu Dung chết, cũng chưa từng chịu bất cứ ảnh hưởng nào của Thủ Mộ Nhân.”

“Đơn giản mà nói, ngươi có thể mang Tiêu Dung coi là một người khác.”

“Nhưng, Tiêu Dung dù sao cũng là thiện niệm của Thủ Mộ Nhân biến thành, có tính mạng liên hệ đặc thù lẫn nhau.”

“Như một hạt giống tín ngưỡng này trong tay ta, có thể coi là một luồng thiện niệm Thủ Mộ Nhân đã sớm chặt đứt!”

“Kế tiếp, nếu đạo hữu có cơ hội trấn áp Thủ Mộ Nhân, hoàn toàn có thể mang một thân đạo hạnh cùng toàn bộ ý thức của nàng ta lau đi, một lần nữa dung nhập một hạt giống tín ngưỡng này vào trong tính mạng bổn nguyên.”

“Như vậy, Thủ Mộ Nhân sẽ không là Thủ Mộ Nhân nữa, mà là lại biến thành Tiêu Dung năm đói”

“Mà cái này, cũng chẳng khác nào mang “Tiêu Dung' cứu về.” Hành Cước Tăng chăm chú nhìn Tô Dịch, “Các hạ là chuyển thế chi thân của Tiêu Tiển, tự nhiên rõ Tiêu Dung ở trong lòng hắn phân lượng nặng bao nhiêu, hẳn là cũng nên biết, một hạt giống tín ngưỡng này là khó có được cỡ nào.”

“Ta dùng một hạt giống tín ngưỡng này, đổi các hạ mở một mặt lưới, hẳn là không quá phận chứ?”

Dứt lời, Hành Cước Tăng lẳng lặng nhìn Tô Dịch, chờ đợi Tô Dịch cho câu trả lời.

Tô Dịch trầm mặc.

Hắn quả thực không ngờ, trong tay Hành Cước Tăng này lại còn có một con bài chưa lật như vậy!

Hồi lâu sau, hắn mới nói:

“Lưu lại món đồ, ta cho ngươi đi.” Hành Cước Tăng lộ ra ý cười, hai tay chắp lại, “Thiện tai! Hành động này của đạo hữu, như thay thế tỷ đệ Tiêu Tiển cùng Tiêu Dung năm đó hoàn nguyện! Như nhất ẩm nhất trác, đều là tiền định.”

Rất lâu trước kia, Hành Cước Tăng từng hóa thân tăng nhân Niết Không tự Vân Mộng thôn, mà Tiâu Dung thì từng ở Niết Không tự hứa nguyện, bäng lòng vì Tiêu Tiển còn sống, không tiếc trả giá tất cả, cho dù vĩnh viễn rơi vào địa ngục cũng không hối hận!
Bình Luận (0)
Comment