Chương 7832: Phù Đồ kiếm đồ (1)
Chương 7832: Phù Đồ kiếm đồ (1) Chương 7832: Phù Đồ kiếm đồ (1)
Lúc trước trong vạn cổ năm tháng kia, vẫn luôn bị phong ấn trong phiến đá màu đen kia, trở thành một món bí bảo trấn áp nơi phong ấn.
Mà nay, theo mình muốn cởi bỏ bí mật nơi phong ấn, mới đánh thức một cái đạo nghiệp pháp thần này!
Kengl
Tiếng kiếm ngân vang vọng.
Một khối đạo nghiệp pháp thân kia của kiếp thứ nhất chưa từng nói một chữ, nâng tay chộp một cái, trong kiếp vân đầy trời liên ngưng tụ ra một thanh đạo kiếm, đột ngột hướng về Tô Dịch chém tới một kiếm.
Từ ánh mắt của Hoa Tượng nhìn lại, một kiếm này của kiếm khách, tựa như bắt được một ánh nắng chiều thiêu đốt chư thiên, lấp lánh như vậy, chói mắt như vậy, lại khủng bố như vậy.
Dưới một kiếm, có uy năng đốt hết tất cải
Tô Dịch cười dài một tiếng, lao lên nghênh đón.
Âm!
Hắn nâng tay, cũng có kiếm khí ngưng tụ thành kiếm, vung tay liền chém ra ngoài, trực tiếp cứng đối cứng, không có gì hoa mỹ đáng nói.
Trên trời kiếp vân cuồn cuộn, ánh lửa càn quét, hai loại kiếm ý khủng bố hoàn toàn khác nhau, ở chỗ sâu trong kiếp vân kia kịch liệt tranh phong, âm ầm khuếch tán, trực tiếp giống như muốn hất tung bầu trời!
“Sao có thể như vậy? Tô Dịch rõ ràng là chuyến thế chi thân của kiếm khách, lại vì sao bắt đầu đánh với kiếm khách rồi?”
Hoa Tượng ngây ra đó.
Sau đó, hắn liên nhìn ra bóng người của kiếm khách kia, rõ ràng là một loại pháp thể tương tự lực lượng đạo nghiệp ngưng tụ, mà không phải người sống.
Đồng thời, hắn bỗng nhiên phát hiện, theo pháp thân kiếm khách kia xuất hiện, đạo hạnh bị phong cấm đó của mình, thế mà ở lúc này khôi phục lại.
Nhưng cho dù như thế, khi thấy uy năng một kiếm đó của kiếm khách chém ra, vẫn như cũ khiến Hoa Tượng thể xác và tinh thần run rẩy, mắt đau đớn.
“Một đạo pháp thân mà thôi, đã khiến khối đại đạo phân thân này của ta cảm nhận được cảm giác áp bách như hít thở không thông, không khỏi cũng quá đáng sợ...” Vẻ mặt Hoa Tượng phức tạp.
Hắn suốt đời coi kiếm khách là địch thủ đại đạo, mang kiếm khách liệt vào một mục tiêu khiêu chiến trên đại đạo.
Mà giờ phút này, Hoa Tượng mới bỗng nh¡ên ý thức được, mục tiêu mình định ra này tựa như có chút không thực tế...
Âm!
Ở chỗ sâu trong kiếp vân, đại chiến kịch liệt trình diễn.
Một bên là kiếm khách từ lực lượng đạo nghiệp bản thân chém đi ngưng tụ pháp thân, một bên là chuyển thế chi thân của kiếm khách.
Thật sự trình diễn một màn cảnh tượng đại chiến “Ta đấu với ta”.
Tô Dịch thừa nhận áp lực cực lớn. Khi thật sự chém giết, hắn mới phát hiện, một con đường “Thiên Hỏa” bị kiếm khách coi là “trói buộc” chém đi, vậy mà lại cường đại đến mức thái quá như thế.
Theo kiếm khách nói, chém đi con đường này, khiến đạo hạnh bản thân hắn suy yếu một thành, nguyên khí bị hao tổn rất nặng.
Đổi lại mà nói, con đường này chỉ đại biểu cho một thành chiến lực của kiếm khách lúc trước ở Phong Thiên Đài hỏi đạo!
Dù là như thế, cũng lợi hại thế này, làm Tô Dịch cũng không thể tưởng tượng, lúc trước ở trên Phong Thiên Đài vấn đạo, kiếp thứ nhất của mình lúc đỉnh phong nhất lại mạnh bao nhiêu.
Chẳng qua, Tô Dịch chưa từng uể oải, ngược lại chiến ý như thiêu đốt!
Hắn hôm nay mới tu vi Đạo Tổ cảnh, còn chưa đặt chân Chung Cực cảnh, đã có thể chính diện đối kháng với lực lượng đạo nghiệp kiếp thứ nhất lúc trước chém đi, lại nào cần tự coi nhẹ mình?
Hơn nữa, trận chiến này hắn chưa chắc đã thual
Một khắc đồng hồ sau.
Đại chiến kết thúc.
Trên bầu trời kiếp vân tán loạn.
Bóng người kiếp thứ nhất hóa thành một dấu ấn thiêu đốt như lửa đỏ, lơ lửng ở trước mặt Tô Dịch.
Đây là Thiên Hỏa đạo đồ, giống với dấu ấn Phong Thiên, là một một con đường đủ để lưu danh ở trên Phong Thiên Đài.
Tô Dịch nâng tay, Thiên Hỏa đạo đồ biến thành dấu ấn, liền rơi vào lòng bàn tay, bị hắn thu lại. Sau đó, Tô Dịch cất bước, đã quay về trước một cây sồi kia.
“Đạo hữu thương thế như thế nào?”
Hoa Tượng ngay lập tức tiến lên.
Trong mắt hắn, Tô Dịch thân thể tàn phá, tràn đầy vết kiếm máu chảy đầm đìa, đây rõ ràng là dấu hiệu bị thương thê thảm nặng nề, không thể làm giả.
“Vẫn ổn.”
Tô Dịch cười cười, hoàn toàn không để ý thương thế trên người, “Nếu ta dự liệu không sai, muốn điều tra bí mật nơi phong ấn, phải lần lượt đánh bại lực lượng phong ấn trong đó trước, kế tiếp, chỉ sợ phải nán lại thêm ở trong Vân Mộng thôn một đoạn thời gian.”
“Nếu đạo hữu không muốn chờ, tự có thể đi trước rời khỏi Vân Mộng trạch.” Nói xong, hắn ngồi khoanh chân, bắt đầu ngồi thiền.
Hắn lần này bị thương quả thực rất nặng, thương tổn tới căn cơ đại đạo, tính mạng bổn nguyên cũng gặp ảnh hưởng.
Nhưng đối với Tô Dịch nắm giữ niết bàn quy tắc mà nói, thương thế bực này đối với người ngoài mà nói có thể xưng thê thảm nặng nề vô cùng, quả thực không tính là cái gì.
Mà theo một trận chiến này kết thúc, cũng khiến Tô Dịch bước đầu hiểu biết được thực lực thật sự của kiếp thứ nhất lúc ở Phong Thiên Đài vấn đạo.
Điều kế tiếp hắn phải làm, chính là lần lượt i đánh bại “đạo nghiệp pháp thân” kiếp thứ nhất để lại trong nơi phong ấn!
Hoa Tượng chưa đi. Tận mắt thấy một trận chiến kia lúc trước, mang cho Hoa Tượng rung động lớn hơn xa so với thấy Tô Dịch trấn áp chém giết đại đạo phân thân đám người Thủ Mộ Nhân, Hành Cước Tăng.
Hắn cũng chưa quấy rầy Tô Dịch ngồi thiên chữa thương, cứ như vậy đứng ở một bên, chắp tay sau lưng, trầm mặc không nói.