Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7865 - Chương 7838: Bí Mật Luân Hồi Của Kiếp Thứ Nhất (2)

Chương 7838: Bí mật luân hồi của kiếp thứ nhất (2) Chương 7838: Bí mật luân hồi của kiếp thứ nhất (2) Chương 7838: Bí mật luân hồi của kiếp thứ nhất (2)

Đấn đây, một ít nghi hoặc trong lòng hắn cũng rốt cuộc được giải đáp.

Mà rất hiển nhiên, phiến đá màu đen thứ tám này, chính là kiếp thứ nhất năm đó khi lại một lần nữa quay về cố hương để lại!

Trên đó cũng phong ấn có một luồng lực lượng đạo nghiệp, tên gọi “Chúng Huyền” !

Chỉ nhìn tên, đã biết đây là kiếp thứ nhất ở lúc xông pha Bỉ Ngạn Chúng Huyền đạo khư nắm giữ.

Kiếp thứ nhất khi đó, là đại lão gia Kiếm Đế thành, thần thoại trong lòng vô số kiếm tu.

Mà “Chúng Huyền minh ước” do kiếp thứ nhất mở, nghe nói chính là do đại đạo kiếp thứ nhất nắm giữ cùng lực lượng chu hư Chúng Huyền đạo khư ngưng tụ thành!

Một lần này khi đối chiến, áp lực của Tô Dịch đột nhiên tăng vọt.

Chém giết đến cuối cùng, cả người hắn cũng bị giết “chết” nhiều lần, dựa hết vào lực lượng niết bàn mới lần lượt hướng tử mà sinh, giãy dụa trở về.

Cuối cùng, không thể không mượn dùng lực lươợng Lệ Tâm Kiếm cùng Trấn Hà Cửu Bi, mới cuối cùng áp chế được một khối pháp thân này của kiếp thứ nhất.

Nhưng, cũng chỉ là áp chế,

Còn chưa nói tới đánh bại.

Dù vậy, Tô Dịch dù sao có thời cơ khôi phục.

Thẳng đến khi đạo hạnh khôi phục lại, hắn quyết đoán bỏ qua Lệ Tâm Kiếm cùng Trấn Hà Cửu Bi, khai chiến lần nữa!

Cứ như vậy, mỗi khi sắp không chống đỡ được, Tô Dịch liên dùng phương thức tương tự áp chế pháp thân kiếp thứ nhất, đổi lấy thời gian khôi phục.

Sau đó xuất chiến lần nữa.

Cứ như vậy sau khi tới tới lui lui mấy chục lần, Tô Dịch đối với lực lượng Chúng Huyền đạo đồ đã rõ như lòng bàn tay, hơn nữa theo lực lượng niết bàn không ngừng đúc lại bản ngã, khiến một thân thực lực của hắn cũng đang xảy ra biến hóa vi diệu.

Dần dần, hắn đã có thể chém giết một cái ngang tay với pháp thân kiếp thứ nhất!

Cuối cùng, sau khi lại trải qua mười mấy lần rèn luyện, Tô Dịch rốt cuộc liều mạng dốc hết toàn bộ vào một kiếm, đánh tan pháp thân kiếp thứ nhất! Một tích tắc đó khi thắng lợi, Tô Dịch ngửa mặt lên trời từ hư không ngã xuống đất, nằm ở trên một mảng mặt cỏ.

Tất cả sức lực toàn thân hắn đều như bị vắt cạn, trống trơn, mờ mịt như không.

Không có suy nghĩ nào nữa.

Cứ như vậy lắng lặng nằm ở nơi đó, nhìn bầu trời, ở chỗ sâu trong ánh mắt tràn đầy nét trống rỗng, tựa như mất đi toàn bộ sinh khí.

Thời gian qua đi một ngày lại một ngày.

Vân Mộng thôn cũng từ ngày mùa hè nắng hè chói chang tới mùa đông khắc nghiệt.

Tô Dịch vẫn nằm ở nơi đó, như một bức tượng đá ngã ở trên mặt đất, không nhúc nhích.

May mắn, hôm nay Vân Mộng thôn chỉ có một mình hắn, cho nên khiến hắn vẫn chưa từng Bi, khai chiến lần nữa!

Cứ như vậy, mỗi khi sắp không chống đỡ được, Tô Dịch liên dùng phương thức tương tự áp chế pháp thân kiếp thứ nhất, đổi lấy thời gian khôi phục.

Sau đó xuất chiến lần nữa.

Cứ như vậy sau khi tới tới lui lui mấy chục lần, Tô Dịch đối với lực lượng Chúng Huyền đạo đồ đã rõ như lòng bàn tay, hơn nữa theo lực lượng niết bàn không ngừng đúc lại bản ngã, khiến một thân thực lực của hắn cũng đang xảy ra biến hóa vi diệu.

Dần dần, hắn đã có thể chém giết một cái ngang tay với pháp thân kiếp thứ nhất!

Cuối cùng, sau khi lại trải qua mười mấy lần rèn luyện, Tô Dịch rốt cuộc liều mạng dốc hết toàn bộ vào một kiếm, đánh tan pháp thân kiếp thứ nhất! Một tích tắc đó khi thắng lợi, Tô Dịch ngửa mặt lên trời từ hư không ngã xuống đất, nằm ở trên một mảng mặt cỏ.

Tất cả sức lực toàn thân hắn đều như bị vắt cạn, trống trơn, mờ mịt như không.

Không có suy nghĩ nào nữa.

Cứ như vậy lắng lặng nằm ở nơi đó, nhìn bầu trời, ở chỗ sâu trong ánh mắt tràn đầy nét trống rỗng, tựa như mất đi toàn bộ sinh khí.

Thời gian qua đi một ngày lại một ngày.

Vân Mộng thôn cũng từ ngày mùa hè nắng hè chói chang tới mùa đông khắc nghiệt.

Tô Dịch vẫn nằm ở nơi đó, như một bức tượng đá ngã ở trên mặt đất, không nhúc nhích.

May mắn, hôm nay Vân Mộng thôn chỉ có một mình hắn, cho nên khiến hắn vẫn chưa từng gặp phải bất cứ quấy nhiễu nào.

Tuyết lớn tung bay, dòng sông đóng băng.

Tuyết trắng thật dày, bao trùm cả người Tô Dịch trong đó.

Thẳng đến khi băng tuyết dần tan, trên mặt sông tan băng, trong khí tức xuân hàn se lạnh, có thêm một luồng sinh cơ vạn vật sống lại.

Một ngày này, theo một tiếng sấm mùa xuân vang vọng, giống như gõ vang cánh cửa thời tiết Kinh Chập.

Cỏ khô từ trong đó, một mảng xuân ý xanh nhạt lặng yên toát ra khỏi bùn đất.

Tô Dịch cô quạnh bất động, ở trong một tiếng sấm mùa xuân này, đột nhiên cả người run lên, ở chỗ sâu trong ánh mắt trống rỗng kia lặng yên tỏa sáng ra một mảng thần thái. Như cây khô gặp mùa xuân.

Sông lớn chảy qua thôn đang có triều dâng, vang lên ào ào.

Mà ở trong cơ thể trống trơn kia của Tô Dịch, cũng giống như lòng sông khô kiệt nghênh đón mưa xuân, thủy triều cuồn cuộn dâng lên, một luồng sinh cơ thần bí dày nặng lập tức dâng trào sinh ra ở cao thấp quanh thân hắn.

Theo thời gian chuyển dời, sinh cơ càng ngày càng dày nặng, càng ngày càng nồng đậm, một mảng mặt cỏ kia phụ cận, cũng như điên cuồng sinh ra cỏ dại.

Đến cuối cùng, toàn bộ Vân Mộng thôn, vạn vật nảy mầm, tùy ý sinh trưởng, ngay cả trong không khí cũng tràn ngập sinh cơ nồng đậm thuần hậu.

Không phân biệt rõ là vì lực lượng mùa xuân Kinh Chập, hay là sinh cơ trên người Tô Dịch tản mát ra mà dẫn lên.

Dần dần, sinh cơ tràn ngập quanh thân Tô Dịch hóa thành ánh sáng sương mù như hỗn độn, cuồn cuộn biến hóa, lộ ra các loại quang cảnh đại đạo không thể tưởng tượng.

Mà trên bầu trời Vân Mộng thôn, lực lượng chu hư quy tắc như bị triệu hồi, dâng trào hiện ra một mảng mây tía hỗn độn thật dày.

Vô số tinh tú màu tím, ở chỗ sâu trong bầu trời quang đãng ban ngày lộ ra, ánh sao màu tím bay lả tả ra như thác nước, từ trong mây tía hỗn độn lướt qua, cuối cùng tất cả đều ùa vào trong cơ thể một mình Tô Dịch.

Loại tình huống này, giằng co lâu tới bảy ngày.

Chẳng phân biệt được ban ngày đêm tối, lực lượng chu hư quy tắc trên bầu trời kia vẫn luôn bao phủ ở đó, giống như đang che phủ cái gì. Vô số tỉnh tú màu tím lóe lên, liên có ánh sao như thác một mực trút xuống.

Thẳng đến chạng vạng ngày thứ bảy, một đóa hoa dại lặng yên nở rộ ở bên cạnh Tô Dịch, ở trong ánh nắng chiều nghênh đón ngọn gió lay động đẹp đề.

Một bàn tay đột nhiên nắm lấy đóa hoa này.

Tô Dịch ngồi dậy, nhìn đóa hoa này trong tay, trên mặt lộ ra ý cười.

Trên bầu trời, hỗn độn kiếp vân tiêu tán.

Tỉnh tú màu tím ẩn vào vô hình.

Vốn chính là ban ngày, thời tiết đầu mùa xuân ánh mặt trời nhu hòa ấm áp, ngẫu nhiên chỉ có thể ở trong gió xuân cảm nhận được một tia hàn ý se lạnh.

Dòng sông trong thôn xóm ào ào chảy, như thiên âm vui vẻ.
Bình Luận (0)
Comment