Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7872 - Chương 7845: Không Bằng Không Gặp (1)

Chương 7845: Không bằng không gặp (1) Chương 7845: Không bằng không gặp (1) Chương 7845: Không bằng không gặp (1)

Huyền Hoàng giới.

Khởi điểm Tô Dịch kiếp này trùng tu.

Để lại quá nhiều ký ức cùng dấu vết Tô Dịch tu hành lúc ban đầu nhất.

Năm đó, ở lúc hắn chinh chiến sâu trong tinh không, Huyền Hoàng giới đã bị ẩn đi từ thế gian, mà ra tay, là Trân Phác con Trần Tịch.

Luân hồi đã hiện, Huyền Hoàng nên ẩn!

Còn nhớ rõ, khi đó Trần Phác từng nói, khi Tô Dịch nắm giữ luân hồi, tự có thể tìm được “Huyền Hoàng giới” kia bị ẩn đi từ thế gian.

Mà sở dĩ ẩn đi “Huyền Hoàng giới”, vì tránh cho về sau lúc Tô Dịch không ở nhân gian, bị kẻ địch giết tới cửa.

Cũng là từ khi đó, Tô Dịch chưa từng về Huyên Hoàng giới nữa.

Ở trên con đường kiếp này của hắn, từ nhân gian đến tiên giới, dòng sông kỷ nguyên, Thần -

Vực, lại đến dòng sông vận mệnh, Vĩnh Hằng thiên vực, Mệnh Hà Khởi Nguyên...

Đến nay cũng chưa từng trở về.

Không phải không muốn, mà là không thể quay về.

Nhưng Tô Dịch hoàn toàn không ngờ, giấu dưới chín nơi phong ấn này của Vân Mộng thôn, lại sẽ là một cánh cửa đi thông Huyền Hoàng giới!

Tất cả cái này đầu tới quá đột ngột, không có điềm báo, dẫn tới Tô Dịch cũng không tránh khỏi bất ngờ không kịp phòng bị, ngây ra ở nơi đó. Ký ức kia chôn sâu trong lòng đã lâu, tựa như ở lúc này mở ra, kiếp này tu hành từng trải ở Huyền Hoàng giới, tựa như nước lũ vỡ đê dâng trào trong lòng.

Đại Hoang Cửu Châu, U Minh giới, Thương Thanh đại lục, Đại Chu quốc, quận Vân Hà, thành Quảng Lăng...

Những nơi đó, đầu từng lưu lại dấu chân tu hành kiếp này, mỗi một dấu chân, đều có sự từng trải không kể hết được.

Văn Linh Tuyết, Trà Cẩm, Khuynh Oản, Nguyệt Thi Thiền... Từng bóng người quen thuộc cũng theo đó như những bức tranh hiện lên ở trong lòng.

Ký ức cuồn cuộn kia tựa như một bầu rượu mạnh phủ bụi đã lâu, uống vào đầu là các loại tư vị của thời gian ngày cũ. Tô Dịch cứ như vậy đứng ở nơi đó, nhìn Huyên Hoàng giới trong một cánh cửa thần bí kia, ngẩn người không nói.

Hồi lâu sau, hắn sinh ra xúc động mãnh liệt, muốn trở về nhìn một cái, đi một chút con đường năm đó, gặp một chút bạn cũ người thân năm đó.

Xa cách nhiều năm, những người năm đó đều ổn hay không?

Trong Huyền Hoàng giới, lại đã xảy ra bao nh¡iêu biến hóa?

Người thế gian kia, còn nhớ hắn năm đó “Huyền Quân Kiếm Chủ” này hay không?

Nhưng cuối cùng, Tô Dịch chỉ chậm rãi ngồi ở nơi đó. Hắn lấy ra một bầu rượu, một mình nhìn Huyên Hoàng giới trong một mảng tinh không kia, yên lặng ngây người.

Chân trời ngay tại trong gang tấc.

Nhưng gang tấc cũng là chân trời.

Tô Dịch biết, lấy đạo hạnh của mình, cho dù không thể lấy bản tôn tiến vào một cánh cửa kia, cũng có thể lấy một luồng ý chí đi tới.

Hắn cũng rõ, chỉ cần mình muốn, lập tức có thể đi đoàn tụ cùng những người kia năm đó.

Nhưng, hắn không đành lòng làm như vậy.

Đã nhiều năm không gặp, cách xa lâu ngày gặp lại, cuối cùng lại phải ly biệt, khởi động lại hành trình thuộc về mình, vậy...

Không bằng không gặp! Tô Dịch tin tưởng, Huyền Hoàng giới hẳn chưa từng chịu ảnh hưởng, những người quen cũ kia tất nhiên đều sống rất ổn.

Dù sao, đây là bố cục đến từ kiếp thứ nhất.

Cường đại như các Hồng Mông chúa tể kia, mưu tính vạn cổ năm tháng, cũng chưa thể thật sự phá vỡ huyần cơ nơi đây.

Mà Tô Dịch để tay lên ngực tự hỏi, nếu lần này đi gặp nhau với người quen cũ năm đó, cũng không có ý nghĩa lớn bao nhiêu, ngược lại sẽ nhiễu loạn cuộc sống yên bình của những cố nhân kia.

Tô Dịch cũng không thể làm như vậy.

Hôm nay, hắn còn có ân oán chưa kết thúc, ở Hồng Mông thiên vực này, chung quy còn có rất nhiều đại địch đang như hổ rình mồi.

Việc chưa xong, lòng không yên, liên ý nghĩa không tự chủ được, lại nào có tâm tình trở về một chút?

Nếu nói Vân Mộng thôn là cố hương của kiếm khách cùng Tiêu Tiển.

Như vậy, Huyền Hoàng giới chính là cố hương của Tô Dịch.

Là một chỗ tịnh thổ mềm mại nhất trong lòng Tô Dịch.

Khi con đường chưa viên mãn, ân oán chưa kết thúc, hắn sao nhẫn tâm mang theo một thân ràng buộc cùng khúc mắc trở lại cố hương?

“Chỉ nhìn một cái như vậy, cũng rất tốt...”

Tô Dịch một mình ngồi ở nơi đó, trong lòng lầm bẩm, “Thời gian trôi qua, đôi bên không việc gì, ngày khác, tự có lúc gặp lại.” Khi uống cạn một bầu rượu, hoàng hôn như lửa, mang toàn thân Tô Dịch tùy ý ngồi ở trên hư không tắm rửa trong đó.

Tâm cảnh của hắn hoàn toàn trầm tĩnh lại.

Nhìn lại chữ viết trên những phiến đá màu đen kia, Tô Dịch mới phát hiện, kiếp thứ nhất ở trước khi chuyển thế để lại sự chuẩn bị thần diệu cỡ nào.

Lúc trước, nếu không phải ẩn đi Huyền Hoàng giới, trên con đường từ khi đó bắt đầu, còn không biết sẽ xảy ra bao nhiêu bất ngờ cùng biến cố.

Hiển nhiên, ẩn đi Huyền Hoàng giới sự chuẩn bị này, do kiếp thứ nhất bố cục, cuối cùng do Trần Phác đến hoàn thành.

Ngoài ra, bao gồm kỷ nguyên hỏa chủng, vỏ kiếm mục các bảo vật, làm sao không phải sự chuẩn bị kiếp thứ nhất để lại? Thẳng đến lúc bóng đêm đến, Tô Dịch vung tay áo bào.

Chín khối Hỗn Độn Phong Thiên Thạch đồng loạt nổ vang, ánh lửa nội liễm, hóa thành chín viên đá to bằng đồng tiền, rơi vào lòng bàn tay Tô Dịch.

Mà một cánh cửa thần bí kia đi thông Huyền Hoàng giới, thì từ đây biến mất không thấy.

Hỗn Độn Phong Thiên Thạch chính là thần vật thế gian hiếm có hàng đầu của Hồng Mông cẫm vực, đủ để phong ấn thiên đạo, ngăn cách bên ngoài.
Bình Luận (0)
Comment