Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 7936 - Chương 7904: Phi Thường Đạo, Cờ Năm Quần (1)

Chương 7904: Phi thường đạo, cờ năm quần (1) Chương 7904: Phi thường đạo, cờ năm quần (1) Chương 7904: Phi thường đạo, cờ năm quần (1)

“Cái này...”

Ánh mắt Thanh Xung ngơ ngẩn.

Hắn không thể tưởng tượng, mình sao ngay cả một kiếm cũng không ngăn được.

Mà trong đầu, thì hiện ra một màn năm đó thua ở dưới tay kiếm khách.

Năm đó ở trên Lệ Tâm nhai, hắn cùng nhiều vị Hồng Mông chúa tể khác liên thủ ra tay, lại bị kiếm khách thoải mái đánh bại.

Mà lúc ấy, kiếm khách chỉ ra một kiếm!

Dưới một kiếm đó, sáu vị Hồng Mông chúa tế hóa thành tro bụi, hai vị Hồng Mông chúa tế bị trảm một thân đạo hạnh, hoàn toàn trở thành phế nhân.

Chỉ có hắn ở dưới Xà Đấu cứu trợ, may mắn nhặt về một mạng.

Nhưng ở lúc ấy, hắn cũng bị hủy đạo thể, thân hồn tổn hại, ngay cả Xà Đấu cứu hắn một mạng, cũng bị chém mất đầu!

Một kiếm như vậy, cho dù trải qua vạn cổ năm tháng, vẫn như cũ khiến Thanh Xung mỗi khi nhớ tới liền cảm thấy không ngăn được sự sợ hãi.

Nhưng hắn hoàn toàn không ngờ, hôm nay cách vạn cổ năm tháng, làm chuyển thế chỉ thân của kiếm khách, Tô Dịch thế mà lại ở trong một kiếm này, đã chém mình!

Thanh Xung gian nan quay đầu.

Hắn biết, Tô Dịch ngay ở phía sau mình cách đó không xa. Nhưng chỉ là một động tác quay đầu, đã khiến Thanh Xung không làm được, dẫn tới khi cổ xoay đến một nửa, cả người hắn đột nhiên từ giữa VỠ ra.

Sau đó, hai nửa thân thể vô thanh vô tức hóa thành tro kiếp bay lả tả đầy trời.

Thẳng đến trước khi chết, khóe mắt Thanh Xung mới nhìn thấy một bóng người kia đứng phía sau.

Một chớp mắt đó, hắn giống như nhìn thấy kiếm khách trong trí nhớ, cùng một bóng người kia dần dần trọng điệp ở cùng một chỗ.

Nơi xa, Lão Độc Trùng quỳ ở trên mặt đất thấy một màn này, không khỏi đau thương, mặt như màu đất.

Lão thẳng đến giờ phút này cũng không nghĩ ra, rõ ràng Thanh Xung chiếm hết thượng phong vì sao sẽ thua. “Thiên Lục Chi Giới” rõ ràng bị Xà Đấu nắm giữ, lại vì sao sẽ bị Tô Dịch nắm giữ.

Trong lòng quá nhiều nghi hoặc, dẫn tới Lão Độc Trùng giờ phút này đã không nhấc lên nổi bất cứ ý niệm phản kháng nào.

Tô Dịch chỉ nhìn Lão Độc Trùng một cái, liền nâng tay vung một cái, gạt bỏ Lão Độc Trùng ngay tại chỗ.

Vấn Đạo thành.

Ngoài thành.

Xà Đấu thở dài một tiếng.

Hắn đã dốc hết thủ đoạn thử, cũng không cách nào nắm giữ một khối “Hỗn Độn Phong Thiên Thạch” kia nữa, cũng chẳng khác nào hoàn toàn mất đi nắm giữ đối với “Thiên Lục Chi Giới”.

Căn bản không cần nghĩ hắn đã biết, Thanh Xung cũng tốt, Lão Độc Trùng cũng thế, nhất định đã gặp nạn.

“Không ngờ, chuyển thế chi thân của kiếm khách thế mà đã mạnh đến bực này...”

Xà Đấu ý thức được, lần này sở dĩ thua, xét đến cùng là mình hiểu biết đối với Tô Dịch quá ít quá ít, dẫn tới ở trong vạn cổ năm tháng này nhìn như làm vạn toàn chuẩn bị, cuối cùng cũng thất bại trong gang tấc.

“Ta bây giờ đại khái đã rõ, năm đó các ngươi những kẻ này có thể từ dưới tay kiếp trước của ta tìm được đường sống trong chỗ chết, không ở chỗ các ngươi lợi hại bao nhiêu, mà ở chỗ kiếp trước của ta khinh thường xuất kiếm tiếp.”

Vô thanh vô tức, bóng người Tô Dịch xuất hiện ở cách đó không xa, một tay cầm bầu rượu, läng lặng nhìn Xà Đấu.

Xà Đấu cười nói: “Trước khi giết ta, tính làm nhục ta trước một phen?z

Hắn dáng vẻ trấn định thong dong như cũ.

Tô Dịch khẽ lắc đầu, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía bầu trời, như lẩm bẩm nói: “Ta tới vấn đạo không có lời gì khác, mây ở trời xanh nước ở bình, suy nghĩ khác nhau, tầm mắt cũng khác nhau, nào cần cố ý làm nhục ngươi?”

Nụ cười trên mặt Xà Đấu đọng lại.

Hắn sao có thể nghe không ra ý tứ trong lời Tô Dịch?

Mây ở phía trên trời xanh, nước ở trong đáy bình.

Kẻ trước nhìn hết trời xanh.

Người sau chỉ có thể nhìn thây một cái thế giới miệng bình nho nhỏ. Tầm mắt cao thấp, tự nhiên khác nhau.

Ngoài tường thành.

Sắc trời u ám, không khí nặng nà.

Xà Đấu trầm mặc hồi lâu, lúc này mới nói: “Ngươi có biết, nếu ngươi chưa từng nắm giữ 'Hỗn Độn Phong Thiên Thạch' của Vấn Đạo thành, sẽ ý nghĩa thế nào hay không?”

Tô Dịch liếc nhìn Xà Đấu một cái, “Ngươi nói xem?”

Xà Đấu ngẩn ra, sau đó tự giễu nói: “Cũng đúng, nếu không phải khám phá nguyên do trong đó, ngươi lại nào có thể sống sót đi ra?”

Chỗ lợi hại thật sự của Thiên Lục Chi Giới, ở trên tám chữ “Phong cấm ngoại vật, ngăn cách thiên đạo” này. Nếu Tô Dịch trước đó chưa từng nắm giữ Hỗn Độn Phong Thiên Thạch, cho dù hắn có thể lần lượt đánh bại Thanh Xung, cũng không cách nào thật sự giết chết Thanh Xung.

Bởi vì chỉ cần “Thiên Lục Chi Giới” còn, Thanh Xung liền không phải chết!

Cuối cùng, nhân vật cường đại nữa, cũng sẽ kiệt sức, bị nhốt chết trong đó.

Nhưng rất hiển nhiên, Tô Dịch sớm đã khám phá một điểm này, ở lúc đối chiến với Thanh Xung, đã đang thử nắm giữ Hỗn Độn Phong Thiên Thạch.

Hơn nữa cuối cùng còn thành công!

Nhưng biết thì biết, Xà Đấu vẫn nhịn không được hỏi:

“Có thể nói cho ta biết, ngươi làm như thế nào hay không?” Tô Dịch thuận miệng nói: “Ở Vân Mộng trạch, kiếp trước của ta từng trấn áp chín khối Hỗn Độn Phong Thiên Thạch.”

Một câu nhẹ tênh, đã khiến Xà Đấu giật mình hiểu ra.

Hắn bật cười ra tiếng, cảm thán nói: “Thì ra là thế.”

Tô Dịch thì nói: “Lúc trước ngươi vốn có cơ hội rút lui trước một bước, lại lựa chọn lưu lại, tất nhiên là có con bài chưa lật khác, cũng đã đến lúc này, vì sao còn không rút ra?”
Bình Luận (0)
Comment