Chương 7933: An mỳ (1)
Chương 7933: An mỳ (1) Chương 7933: An mỳ (1)
“Trận biến cố này, tất nhiên là có liên quan với chuyển thế chỉ thân của kiếm khách!”
“Hắn chẳng lẽ đạt được tạo hóa nào đó?”
“Các vị còn nhớ rõ, ở trước khi Phong Thiên chỉ tranh trình diễn, từng có một quầng sáng thần bí vô cùng chói mắt, từ trong hỗn độn rơi vào con đường Phong Thiên hay không?”
“Chẳng lẽ nói... Tô Dịch đạt được một quầng sáng thần bí kia?”
“Rất có thể như thất”
Các Phong Thiên chi tôn kia mắt tỏa sáng.
Không có ai sẽ quên, một quầng sáng thần bí kia lấp lánh cỡ nào, như một vâng mặt trời không thể nhìn thẳng, từng dẫn phát dị tượng vạn cổ chưa từng có, mang cho bọn họ rung động thật lớn.
Cũng chính là chuyện này, làm bọn họ suy đoán ra, Phong Thiên chỉ tranh một lần này, con đường sinh mệnh rất có thể sẽ ngang trời xuất thế.
Mà lúc này, một hồi biến cố tương tự trình diễn lần nữa, ai có thể không rõ điều này ý nghĩa cái gì?
“Ta càng thêm chờ mong gặp được Tô Dịch kia...”
Thiên Công lầm bẩm.
Toàn bộ Hồng Mông cấm vực đang chấn động, không chỉ các Phong Thiên chỉ tôn kia, các Hồng Mông chúa tế cũng đều xôn xao không thôi.
Tất cả đều giống như báo trước, một hồi biến số vạn cổ chưa từng có kia bọn họ chờ mong sắp đến!
Con đường Phong Thiên.
Dưới giới sơn Sát Tâm quan, Hắc Cấu ngửa đầu, trợn mắt chó ngốc.
Ở trong tầm nhìn của nó, Tô Dịch khoanh chân ngồi ở chỗ cao nhất của giới sơn, tay cầm vỏ kiếm, từ chỗ sâu nhất của hỗn độn kia, từng chút một kéo ra một vầng mặt trời!
Đó quả thật là một quầng sáng như mặt trời, hừng hực lấp lánh, chói mắt đến mức không thể nhìn thẳng.
Chỉ nhìn thấy ánh mắt đầu tiên, Hắc Cấu đã có một loại cảm giác “mù rồi”, nước mắt không ngăn được chảy ra, thể xác và tinh thần như bị thiên uy vô hình hoàn toàn trấn áp!
Một cảm xúc kinh hoảng, tuyệt vọng, sợ hãi nói không nên lời dần sinh ra, làm Hắc Cấu không chút do dự thu hồi ánh mắt.
Không!
Không chỉ có thu hồi ánh mắt, càng ngay lập tức chặt đứt lục thức, vứt bỏ tất cả cảm ứng, thành thành thật thật co đầu rụt cổ ở nơi đó, không nhúc nhích.
Cho nên, Hắc Cẩu bỏ lỡ một hình ảnh không thể tưởng tượng nhất.
Một quầng sáng xuất hiện như mặt trời kia, tựa như một con cá lớn không ngừng giẫy dụa, lại bị Tô Dịch từng chút một kéo đến trước mặt.
Sau đó há mồm nuốt vào.
Cảnh tượng thiên cẩu thực nhật*, hạng người phàm tục đều từng gặp. nói không nên lời dần sinh ra, làm Hắc Cấu không chút do dự thu hồi ánh mắt.
Không! nhúc nhích.
Cho nên, Hắc Cẩu bỏ lỡ một hình ảnh không thể tưởng tượng nhất.
Một quầng sáng xuất hiện như mặt trời kia, tựa như một con cá lớn không ngừng giẫy dụa, lại bị Tô Dịch từng chút một kéo đến trước mặt.
Sau đó há mồm nuốt vào.
Cảnh tượng thiên cẩu thực nhật*, hạng người phàm tục đều từng gặp.
mmee.-ễẳằĂẮẳẮ=ềẳằ.ẳ.. nói không nên lời dần sinh ra, làm Hắc Cấu không chút do dự thu hồi ánh mắt.
Không!
Không chỉ có thu hồi ánh mắt, càng ngay lập tức chặt đứt lục thức, vứt bỏ tất cả cảm ứng, thành thành thật thật co đầu rụt cổ ở nơi đó, không nhúc nhích.
Cho nên, Hắc Cẩu bỏ lỡ một hình ảnh không thể tưởng tượng nhất.
Một quầng sáng xuất hiện như mặt trời kia, tựa như một con cá lớn không ngừng giẫy dụa, lại bị Tô Dịch từng chút một kéo đến trước mặt.
Sau đó há mồm nuốt vào.
Cảnh tượng thiên cẩu thực nhật*, hạng người phàm tục đều từng gặp. * người thời xưa quan niệm hiện tượng nhật thực là thiên cẩu nuốt mặt trời gây ra
Mà bây giờ, Tô Dịch tựa như một vị chúa tể vô thượng, mang một quầng sáng so với mặt trời còn hừng hực chói mắt hơn một hơi nuốt hết.
Lập tức, toàn bộ ánh sáng biến mất không thấy.
Tất cả dị tượng, cũng theo đó yên lặng.
Con đường Phong Thiên cửa ải thứ ba.
Trước Thiên Thính Thạch Bi.
Tôn Nhương nhíu mày.
Vừa rồi đã xảy ra cái gì?
Vì sao con đường Phong Thiên sẽ sinh ra dị động kinh người như vậy?
Ánh mắt Tôn Nhương vô ý thức nhìn về phía tấm Thiên Thính Thạch Bi kia cách đó không xa.
Vừa rồi lúc con đường Phong Thiên xảy ra dị động, tấm bia đá này cũng xuất hiện biến số, đang kịch liệt chấn động, mặt ngoài tấm bia đá chợt xuất hiện rất nhiều hào quang màu vàng tím thần bí.
Nhưng bây giờ, theo con đường Phong Thiên dị động biến mất, tấm bia đá này cũng khôi phục đến bộ dáng ngày xưa.
Không nữa bất cứ nơi nào đáng giá lưu ý nữa.
Tôn Nhương không cần nghĩ đã biết, trận dị động này của con đường Phong Thiên, tất nhiên có liên quan với Tô Dịch chậm chạp chưa từng đến cửa ải thứ bai
“Ồ, ngươi vì sao còn chưa xông qua nơi đây?” Một thanh âm kinh ngạc vang lên.
Lại thấy đầu tiên là một con chó mực to xuất hiện, ngay sau đó Tô Dịch áo bào xanh cũng đi tới cửa ải thứ ba này.
Tôn Nhương từ trong trầm ngâm lấy lại tinh thân, nói: “Chờ ngươi.”
“Chờ ta?”
Tô Dịch có chút bất ngờ.
Tôn Nhương lấy ra một bầu rượu, cách không trung vứt cho Tô Dịch, “Sợ không có cơ hội uống một bầu nữa, cho nên cố ý chờ ở nơi này.”
Tô Dịch lúc này mới giật mình.
Hắc Cẩu thì tức giận nói:
“Ngươi cái gã này quá không phúc hậu, rõ ràng là đang xiên xỏ nguyền rủa ta nghĩa phụ xảy ra chuyện nhai” Tôn Nhương cười, lại lấy ra một bầu rượu, cách không đưa tới trước mặt Hắc Cẩu, “Được được được, bầu rượu này coi như ta bồi tội với ngươi.”
Hắc Cẩu hừ lạnh nói:
“Lần sau không được viện dẫn lẽ này nữal”
Nói xong, nó đã vui vẻ tiếp nhận bầu rượu, trước kia nó chỉ là chúa tế cấm khu, ở trước mặt kiếm tiên Tôn Nhương hoàn toàn chính là đệ trong đệ, nào có tư cách đối ẩm với Tôn Nhương?
Nhưng bây giờ, Tôn Nhương lại chủ động hướng nó tặng rượu!
Trong lòng Hắc Cầu tự nhiên rất thoải mái.
“Đáng tiếc, nơi này không phải hồng trần phàm tục, nếu không cùng Tôn Nhương ngươi ăn miếng mỳ to, uống ngụm rượu lớn, tất là một câu chuyện đẹp.”
Tô Dịch có chút tiếc nuối nói: “Chờ về sau đi, có cơ hội mời ngươi ăn mỳ.”
Tôn Nhương cười to nói:
“Không cần đợi tới về sau, ngươi cứ chờ.”
Nói xong, ở dưới ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú của Tô Dịch cùng Hắc Cấu, Tôn Nhương vung tay áo.
Nồi niêu xoong chảo, than củi bếp lò một loạt vật phẩm hiện ra.
Ngoài ra có đủ loại gia vị, mỳ sợi, hành thơm, nước dùng...
“Chờ một lát, ta nấu mỳ trước.”
Tôn Nhương xắn hai tay áo, tinh thần phấn chấn bắt đầu hành động, xem tư thế của gã, căn bản nhìn không ra là kiếm tu.