Chương 7940: Thứ tự trước sau (1)
Chương 7940: Thứ tự trước sau (1) Chương 7940: Thứ tự trước sau (1)
Vô luận là sự kiện nào, lấy thủ đoạn của các Phong Thiên chỉ tôn này, tự có thể ngay lập tức cảm ứng được.
Đặc biệt là chuyện thứ hai, dễ dàng sớm cảm giác được nhất, bởi vì Tô Dịch xông qua con đường Phong Thiên, tất sẽ dẫn phát đại đạo dị tượng của Phong Thiên đài.
Ngược lại là thái độ của Định Đạo Giả, khiến các Phong Thiên chi tôn này khó có thể cân nhắc.
Nhưng ai cũng không ngờ, Định Đạo Giả không thể cân nhắc nhất chưa từng xuất hiện, ngược lại là Tô Dịch xuất hiện trước.
Hơn nữa chưa từng dẫn lên bất cứ động tĩnh øì, cứ như vậy đột ngột xuất hiện ở trong “Vạn Tướng Chân Giới” của Thiên Công. Cũng ở thời khắc mấu chốt, ngăn trở một đòn chí ở nhất định phải được của Kẻ Giết Tal
Điều này bảo ai có thể không ngoài ý muốn?
Ai lại có thể không cả kinh?
Các Hồng Mông chúa tể nơi xa xem cuộc chỉến cũng không khỏi bị kinh động, Tô Dịch?
Hắn là khi nào xông qua con đường Phong Thiên?
Vì sao chưa từng dẫn phát bất cứ đại đạo dị tượng 8ì?
“Tô Dịch?”
Tôn Nhương cũng không khỏi kinh ngạc.
Hắn vốn cho rằng, hôm nay nơi đây, mình sẽ trả giá thê thảm nặng nà. Nào ngờ chỉ chớp mắt mà thôi, Tô Dịch lại đến rồi?
Âm!
Một tiếng vang trầm cất lên.
Lại là Hắc Cấu phấn đấu quên mình đánh tới, khi nhìn thấy Tô Dịch, đã không kịp phản ứng, va đầu vào trên người Tô Dịch.
Tô Dịch đứng ở nơi đó không tổn hao gì, Hắc Cầu lại bị chấn động tới nổ đom đóm mắt, bóng người lảo đảo một cái, thiếu chút nữa bay ra.
Nhưng nó lại bất chấp những thứ này, nhấch miệng cười to nói:
“Nghĩa phụ, ngài cuối cùng đến rồi”
Tô Dịch cười xoa xoa đầu chó.
Cũng không thấy động tác của hắn, lồng giam kia vây khốn Tôn Nhương ầm âm tiêu tán. Lửa thần đang thiêu đốt Tôn Nhương, cũng ở trong tích tắc điêu linh biến mất.
“Ngươi nếu đến muộn một chút nữa, ta thua không quan trọng, Thôn Thiên lại sẽ gặp nạn.”
Tôn Nhương cười nói.
Hắn vừa mới trải qua một hồi sát kiếp hung hiềm đến mức tận cùng, sống sót sau tai nạn, thế mà hoàn toàn không để ý, dáng vẻ thong dong như cũ.
“Có lẽ sẽ như thế.”
Tô Dịch cười nói:
“Chẳng qua, ta có thể cam đoan ngươi và Thôn Thiên đầu sẽ không chết.”
Hắn vung tay áo, Hắc Cầu bỗng dưng biến mất.
Sau đó, hắn nhìn Tôn Nhương, “Muốn trốn vào Tụ Lý Càn Khôn của ta chữa thương trước hay không?”
Tôn Nhương vội vàng xua tay:
“Đừng, trò hay sắp trình diễn, ta cũng không muốn bỏ qual”
Hắn trong một bước, đã dịch chuyển đến nơi xa, “Kế tiếp, ta sẽ không nhúng tay nữa, Tô Dịch ngươi sống hay chết, chỉ xem kiếm của ngươi sắc bén hay không.”
Tô Dịch gật đầu nói: “Cũng được.”
Khi hai người nói chuyện, như bên cạnh không có ai, làm các Phong Thiên chi tôn nơi xa trong lòng đầu rất không thoải mái.
Chẳng qua, cũng không ai bị chọc giận.
Tô Dịch xuất hiện thật sự quá mức kỳ quái, làm bọn họ tạm thời đều án binh bất động, chưa lập tức ra tay. Ngoài ra, cũng bởi vì ở trong cảm giác của bọn họ, khí tức trên thân Tô Dịch quá mức cổ quái.
Nghiễm nhiên không khác gì phàm tục, ngay cả khí tức cũng tương tự, như một hạng người phàm trần trong chúng sinh, hoàn toàn không có bất cứ dấu vết tu hành nào.
Nếu chỉ như thế, cũng chưa đáng nói gì.
Bọn họ các Phong Thiên chi tôn này nếu hữu tâm, cũng có thể làm được một bước này.
Điều thật sự làm bọn họ nhìn không thấu là, một thân khí tức kia của Tô Dịch chỉ có thể bị cảm ứng được, từ trong tầm nhìn nhìn lại, tựa như căn bản không tồn tại!
Cái này làm cho họ nghĩ tới một người ——
Định Đạo Giải
Đại đạo vô hình, không thể nhìn, ngay cả tên họ của hắn cũng bị ẩn đi, chỉ có thể lấy “Tha” để gọi thay.
Khí tức trên người Tô Dịch, hoàn toàn khác với Định Đạo Giả, nhưng cũng đã có được thần vận độc đáo mà cấm ky như vậy!
Tất cả cái này, khiến các Phong Thiên chỉ tôn kia đầu kinh ngạc không thôi, trong lòng đánh giá đối với đạo hạnh của Tô Dịch cũng lặng yên xảy ra biến hóa.
Đám người ở bên ngoài quan sát, cũng có cảm giác tương tự, trong lòng đầu rất kinh nghi.
Nhất là Hoa Tượng.
Năm đó ở Vân Mộng trạch, hắn đã kết bạn với Tô Dịch.
Nhưng so sánh với lúc ấy, Tô Dịch trước mắt hoàn toàn khiến Hoa Tượng nhìn không thấu, cũng hoàn toàn không giống với lúc trước ở Vân Mộng trạchI
Trong lòng Hoa Tượng không khỏi tự giễu, lúc trước hắn còn lấy danh nghĩa kiếm tu, muốn tiến hành đại đạo tranh phong với Tô Dịch.
Mà nay xem ra, mình sợ là đã không có loại tư cách này.
Giữa sườn núi Hồng Mông đạo sơn.
Ánh mắt Dẫn Độ Giả nổi lên tia sáng kỳ dị.
Còn nhớ rõ lần trước gặp mặt Tô Dịch, vẫn là ở dòng sông vận mệnh trong Vĩnh Hằng thiên vực, Tô Dịch khi đó, cũng xa xa còn chưa bước lên con đường thành tổ.
Nhoáng lên một cái nhiều năm trôi qua, khi lần nữa gặp lại, Tô Dịch đã sớm trưởng thành đến một loại độ cao không thể tưởng tượng!
Ngay cả nàng cũng nhìn không thấu Tô Dịch giờ phút này, rốt cuộc ở trên đại đạo đã đi tới một bước nào!
“Thật sự không tồi, không phụ ta vẫn luôn chờ ở đây.”
Định Đạo Giả khẽ nói, “Tô Dịch như vậy, mới là điều ta muốn nhìn thấy!”
“Ngươi không tính lập tức ra tay?”
Dẫn Độ Giả hỏi.
Định Đạo Giả chưa trả lời, mà là ánh mắt nhìn về phía Phong Thiên đài, “Ngươi không tò mò, Tô Dịch ở trên “Thiên Thính Thạch Bi' phát ra chí nguyện to lớn như thế nào, lại ở trên Phong Thiên đài kia để lại dấu ấn đại đạo như thế nào?”