Chương 7948: Coi như trò đùa (1)
Chương 7948: Coi như trò đùa (1) Chương 7948: Coi như trò đùa (1)
Nhưng bởi vì có vết xe đổ của Thiên Công, khi thấy một màn này, không có ai dám cho rằng như vậy.
Dược Sư cũng như thế.
Không giống với người khác là, Dược Sư rõ ràng phát hiện, Tô Dịch chưa chết!
Bóng người hắn có lẽ bị thiêu hủy, nhưng khí tức của hắn lại vẫn còn trong lò lửa, vẫn chưa thật sự biến mất!
Hai tay Dược Sư bấm quyết, một thân Phong Thiên chi đạo nổ vang, dẫn dắt uy năng chu hư thiên đạo, dung nhập trong lò lửa thiên địa, làm uy năng của lò lửa cũng không ngừng mạnh lên!
Nghiễm nhiên tựa như đang luyện đan. “Tô Dịch này có phải quá mức tự phụ rồi hay không?”
Thao Thiết Tiên nhíu mày, “Thế mà không né không tránh, chủ động bị nhốt trong “Thiên Khuyết Dược Lô' của Dược Sư, cái đó và chủ động tìm chết cũng không khác nhau nha.”
Ở Hồng Mông Cấm Vực, mỗi người đều rõ một sự kiện ——
“Vạn Tướng Chân Giới” của Thiên Công,
“Thiên Khuyết Dược Lô” của Dược Sư,
“Túy Sinh Mộng Tử” của Tửu Đồ,
“Trang Chu Luyện Ngục” của Kẻ Giết Ta,
“Lục Dục Trúc Lâm” của Người Đốn Củi.
Cùng với “Đỗ Lý Càn Khôn (càn khôn trong bụng)” của Thao Thiết Tiên hắn, đều là thần thông cấm ky không thể đụng chạm.
Động vào nhất định phải chết!
Nhưng bây giờ, Tô Dịch cũng không chỉ một lần làm như vậy.
Lần đầu tiên là đặt mình trong “Vạn Tướng Chân Giới” của Thiên Công.
Lần thứ hai chính là giờ phút này đặt mình trong “Thiên Khuyết Dược Lô” của Dược Sư
“Người ta là không sợ hãi, mới dám như thế, dù sao Thiên Công cũng đã thua, lại nào sẽ đặt Dược Sư ở trong mắt?”
Tửu Đồ ngà ngà say mở miệng, “Ta trái lại tò mò, Thiên Công liều chết cũng chỉ có thể lay động Tô Dịch này chín bước, Dược Sư lại có thể làm tới một bước nào.”
“Ngươi có phải nghĩ, bọn họ nếu có thể lưỡng bại câu thương thì tốt rồi hay không?”
Kẻ Giết Ta bất thình lình mở miệng.
Tửu Đồ ngẩn ra, sau đó cười hề hề nói: “Vẫn là ngươi hiểu tal”
Nếu Tô Dịch và Dược Sư lưỡng bại câu thương, Tửu Đồ làm người ra sân thứ tự số ba, tự nhiên có thể nhặt một món hời lớn!
Kẻ Giết Ta chớp chớp mắt, cười nói:
“Ta và ngươi nghĩ giống nhau.”
Khóe môi Tửu Đồ giật một cái.
Kẻ Giết Ta xếp thứ tư ra tay, nàng nói như vậy, ý tứ tự nhiên cũng là muốn để Dược Sư và Tửu Đồ đều lưỡng bại câu thương với Tô Dịch, do nàng đến nhặt món hời này.
Tửu Đồ sao có thể nghe không hiểu? cấm ky không thể đụng chạm.
Động vào nhất định phải chết!
Nhưng bây giờ, Tô Dịch cũng không chỉ một lần làm như vậy.
Lần đầu tiên là đặt mình trong “Vạn Tướng Chân Giới” của Thiên Công.
Lần thứ hai chính là giờ phút này đặt mình trong “Thiên Khuyết Dược Lô” của Dược Sư
“Người ta là không sợ hãi, mới dám như thế, dù sao Thiên Công cũng đã thua, lại nào sẽ đặt Dược Sư ở trong mắt?”
Tửu Đồ ngà ngà say mở miệng, “Ta trái lại tò mò, Thiên Công liều chết cũng chỉ có thể lay động Tô Dịch này chín bước, Dược Sư lại có thể làm tới một bước nào.”
“Ngươi có phải nghĩ, bọn họ nếu có thể lưỡng bại câu thương thì tốt rồi hay không?”
Kẻ Giết Ta bất thình lình mở miệng.
Tửu Đồ ngẩn ra, sau đó cười hề hề nói: “Vẫn là ngươi hiểu tal”
Nếu Tô Dịch và Dược Sư lưỡng bại câu thương, Tửu Đồ làm người ra sân thứ tự số ba, tự nhiên có thể nhặt một món hời lớn!
Kẻ Giết Ta chớp chớp mắt, cười nói:
“Ta và ngươi nghĩ giống nhau.”
Khóe môi Tửu Đồ giật một cái.
Kẻ Giết Ta xếp thứ tư ra tay, nàng nói như vậy, ý tứ tự nhiên cũng là muốn để Dược Sư và Tửu Đồ đều lưỡng bại câu thương với Tô Dịch, do nàng đến nhặt món hời này.
Tửu Đồ sao có thể nghe không hiểu? Khi nói chuyện với nhau, toàn bộ ánh mắt đều nhìn chằm chằm tòa “Thiên Khuyết Dược -
Lô” kia, nhưng lại không ai có thể thấy rõ cảnh tượng trong lò lửa.
Thần diễm dâng trào trong đó quá mức hừng hực lấp lánh, cuồn cuộn như thủy triều, thiêu đốt trên trời dưới đất, đầm làm mắt người ta cũng sắp không mở ra được.
Tự nhiên, cũng không có ai biết Tô Dịch sớm bị thiêu hủy bóng người, hôm nay nếu chưa chết, lại ở trong hoàn cảnh như thế nào.
Chẳng qua, mọi người trái lại đều chú ý tới, vẻ mặt Dược Sư từng chút một ngưng trọng hẳn lên, thi triển ra đạo hạnh cũng càng thêm khủng bố.
Đến cuối cùng, quả thực liên như đang liều mạng.
Tất cả cái này đầu giống như đang chứng minh, Tô Dịch còn chưa chết!
Cho dù Dược Sư dốc hết toàn lực, còn chưa thể thật sự luyện hóa hắn!
Sự thực như vậy, khiến không biết bao nhiêu người kinh hãi.
Vạn Tướng Chân Giới không giết nổi Tô Dịch, hôm nay Thiên Khuyết Dược Lô này cũng không được?
“Ha ha ha, tìm được sơ hở của ngươi rồi!"
Bỗng nhiên, Dược Sư ngửa mặt lên trời cười to, trên mặt tràn đầy nét mừng như điên, “Cho dù ngươi là thân thể bất tử, nguyên thần bất diệt, đạo hạnh chung quy có chỗ thiếu hụt! Mà chỉ cần có chỗ thiếu hụt, liền khó thoát khỏi pháp nhăn của tal”
Sơ hở? Trong lòng mọi người khẽ động.
Con đường “Thiên Khuyết” của Dược Sư, lợi hại nhất là ở chỗ có thể thấy rõ chỗ sơ hở ở một thân con đường của đối thủ.
Mà xem vẻ mặt mừng như điên đó của Dược Sư, rõ ràng là đã nhìn thấu chỗ thiếu hụt trong một thân đại đạo kia của Tô Dịch!
Nghe được ý kiến này, Định Đạo Giả đặt chân ở chỗ giữa sườn núi của Hồng Mông đạo sơn cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt chú ý.
“ĐI”
Còn chưa chờ mọi người nghĩ nhiều, hai tay Dược Sư kết ấn, đánh ra một đạo thần diễm như hỗn độn, lao vào trong lò lửa thiên địa kia.
Uy năng của cả lò lửa theo đó lập tức tăng vọt.
Mà lúc này mọi người rốt cuộc thấy rõ, ở trong lò lửa thiêu đốt kia, tựa như có một tấm lưới lớn hỗn độn đan xen thành, từ trong thần diễm hừng hực “vớt” ra một bóng người hoàn toàn bị ngọn lửa bao trùm.
Đó rõ ràng là Tô Dịch!
“Tên kia quả nhiên chưa chết!”
Mọi người giật mình.
Nhìn ra được, Dược Sư bằng vào một tấm lưới hỗn độn thần dị kia, đã nhìn thấu khí tức của Tô Dịch, nháy mắt giam cầm hắn ở trong tấm lưới.
Chẳng qua, điều thật sự làm mọi người tò mò là, Dược Sư rốt cuộc đã nhìn thấu sơ hở như thế nào, mới có thể một lần hành động giam cầm Tô Dịch?
Dược Sư chưa trả lời.
Hắn ở một cái chớp mắt đó giam cầm Tô Dịch, liên phát ra một tiếng thét dài, lưỡi nở sẫm mùa xuân, phun ra một chữ: “Luyện!”
Âm!
Lò lửa như thiêu đốt, phẳng phất mang thiên địa cũng coi làm than củi thiêu đốt, chư thiên vạn tượng đầu ở trong lò lửa đốt cháy thành tro.
Dược Sư một khắc này, rõ ràng đã hạ tử thủ!
Không hề giữ lại mang tất cả uy năng con đường của mình đều thi triển ra.
Mắt mọi người đau đớn, trực tiếp giống như nhìn thấy một hồi thiên hỏa như diệt thế đang bùng nổi