Chương 7959: Kẻ giết ngươi, là Tô Dịch (1)
Chương 7959: Kẻ giết ngươi, là Tô Dịch (1) Chương 7959: Kẻ giết ngươi, là Tô Dịch (1)
Kẻ Giết Ta nói: “Người khác đầu cho rằng, ta tài tình tuyệt diễm, vô song trên đời, nhưng không ai biết, ta có thể có được thành tựu đại đạo như vậy, không tách rời quan hệ với kiếm khách tặng cho Đạo Đồ Nghiệp Quả.”
“Cái gọi là 'Đạt giả vi sư, đạo cao vi tôn, ở trong lòng ta, cũng coi kiếm khách là nhân vật như sử tôn.”
“Bí mật này, đến ngày nay cũng không có ai biết được.”
Kẻ Giết Ta thở dài một hơi, “Hôm nay có thể trước mặt của ngươi nói đến bí mật này, trong lòng ta trái lại đã thoải mái hơn không ít.”
Tô Dịch mang khối ngọc bội màu đen kia trả lại cho Kẻ Giết Ta, lúc này mới nói: “Ngươi đã sớm biết thân phận của ta, lại coi kiếp trước của ta là sư tôn, lại vì sao lựa chọn liên thủ cùng người khác, đi đối phó Tôn Nhương cùng Thôn Thiên?”
Kẻ Giết Ta thản nhiên nói:
“Tôn Nhương là người của Định Đạo Giả, cho dù hắn cùng ngươi giao tình không tệ, cũng không thay đổi được lập trường của hắn. Bởi vì cố ky Định Đạo Giả, lão gia hỏa khác đầu không dám thật sự hạ tử thủ đối với Tôn Nhương, bọn họ cũng đều cho rằng ta không dám.”
“Nhưng bọn họ đã đoán sai, ta lúc đó quả thực muốn giết Tôn Nhương! Mặc kệ ngươi tin hay không, ta làm như vậy, đương nhiên là có ý tứ giúp ngươi.”
Nói đến đây, ánh mắt nàng vi diệu nói:
“Nhưng ta không ngờ, lúc ấy lại là ngươi ngăn cản ta.”
Tô Dịch không khỏi cảm thấy bất ngờ. Lúc ấy ngăn cản Kẻ Giết Ta, hắn quả thực phát hiện, một đòn đó của Kẻ Giết Ta vô cùng quyết tuyệt, không có chút nào lưu tình, rõ ràng muốn giết Tôn Nhương.
Nhưng, Tô Dịch duy chỉ có không ngờ tới, Kẻ Giết Ta làm như vậy, thì ra còn có ẩn tình khác.
Nếu Kẻ Giết Ta thật sự cố ky Định Đạo Giả, tự nhiên sẽ không làm như vậy, dù sao một khi Tôn Nhương chết, Định Đạo Giả tuyệt đối sẽ không đứng nhìn.
“Về phần Thôn Thiên chúa tể, nó tự nhiên sẽ không chết.”
Kẻ Giết Ta nói:
“Ở trong thế cục lúc đó, ta có đủ nắm chắc ngay lập tức bắt giữ Thôn Thiên, coi là chiến lợi phẩm của ta, lấy điều này để bảo vệ tính mạng của nó.”
Tô Dịch nghĩ một chút về thế cục lúc đó, trái lại cũng không cách nào phủ nhận một điểm này. “Ngươi là khi nào nhìn ra, ta còn chưa kế thừa ký ức kiếp trước?”
Tô Dịch hỏi tiếp.
Ánh mắt Kẻ Giết Ta cổ quái, “Nếu là kiếm khách, tuyệt đối sẽ không hỏi ta là địch với mình, rốt cuộc có cái øì đáng chú ý, dù sao, một thân Phá Vọng đạo đồ này của ta, vốn đến từ kiếm khách tặng cho, hắn sao có thể không rõ chỉ tiết của ta?”
Tô Dịch giật mình, hắn nhớ tới mình lúc trước hỏi như vậy, bên môi Kẻ Giết Ta không hiểu sao nhấch lên một chút ý cười.
Nghĩ đến ở khi đó, nàng đã làm ra phán đoán.
Sau đó, Tô Dịch lại nghĩ tới, Kẻ Giết Ta từng cười nói với Tôn Nhương, nàng bội phục nhất chính là kiếm tu.
Đây vốn là một câu chuyện phiếm. Nhưng bây giờ nghĩ đến, Kẻ Giết Ta lúc ấy chưa chắc không phải đang thử mình!
“Thật ra, ở trước khi ngươi đến Hồng Mông Cấm Vực, ta đã từng tìm hiểu rất nhiều chuyện có liên quan với ngươi, trong lòng vẫn luôn hoài nghi, ngươi còn chưa từng thức tỉnh ký ức của kiếm khách.”
Kẻ Giết Ta nói:
“Thẳng đến khi ngươi xông qua Phong Thiên Chi Lộ, xuất hiện ở trước Hồng Mông đạo sơn này, ta càng thêm hoài nghi một điểm này, mà sự thật chứng minh, ta đoán cũng không sai.”
Nói xong, nàng phát ra một tiếng cảm thán, “Năm đó kiếm khách tặng ta Phá Vọng đạo đồ, mà nay, ta lại mượn tay ngươi vị chuyển thế chỉ thân này của kiếm khách, trảm ta hư vọng.”
“Tất cả duyên khởi duyên lạc, giống như trong cõi tự có trời định sẵn, rất kỳ diệu.” Sau đó, ánh mắt Kẻ Giết Ta chăm chú nhìn Tô Dịch, trên mặt tràn đầy ý cười, “Bây giờ, ngươi còn muốn đối chiến với ta không?”
Tô Dịch cũng lộ ra nụ cười, vươn tay phải, “Mang Đạo Đồ Nghiệp Quả của ngươi giao cho ta bảo quản, ta sẽ tin lời ngươi nói.”
Ý cười trên khuôn mặt Kẻ Giết Ta đọng lại, “Giao cho ngươi bảo quản?”
Tô Dịch gật gật đầu.
Kẻ Giết Ta nhíu lại đôi lông mày thanh tú, “Ta có gì nói đấy, từng câu là thật, nào sẽ lừa ngươi?”
Tô Dịch vẫn duy trì động tác đưa tay như cũ, như quỷ đòi nợ, “Nếu ngươi tin được ta, thì làm theo ta nói, như thế, ta mới có thể tin được ngươi.”
Đuôi lông mày Kẻ Giết Ta hiện lên một sự thất vọng, “So sánh với kiếm khách năm đó, tầm của ngươi tựa như thua kém một mảng lớn!”
Tô Dịch bình tĩnh nói: “Đổi làm ta kiếp trước, bằng hành vi của ngươi hôm nay, sớm đã chết.”
Khuôn mặt Kẻ Giết Ta hiện lên một phần âm trầm.
Tô Dịch cứ như vậy lằng lặng nhìn Kẻ Giết Ta, không nhiều lời nữa.
Không khí của Trang Chu Luyện Ngục này cũng lặng yên trở nên áp lực vô cùng.
Hồi lâu sau, Kẻ Giết Ta nói: “Ngươi không phải kiếm khách năm đó, bảo ta làm sao tin ngươi?”
Tô Dịch nói: “Vậy do ta mình tới lấy?”
Ánh mắt Kẻ Giết Ta sắc bén, nhìn chằm chằm Tô Dịch, như muốn nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Tô Dịch.
Sau một lúc, Kẻ Giết Ta nói: “Đổi ngươi là ta, sẽ đáp ứng không?”
Tô Dịch nói: “Sẽ không.”
Kẻ Giết Ta tức giận nói; “Đã như thế, cần gì đưa ra yêu cầu quá phận như thế?”
Tô Dịch nói: “Đổi làm ngươi năm đó ở trước nhà tranh dưỡng tâm, thà rằng dùng hết toàn bộ đi chết trận, cũng không chịu dừng tay, vì sao hôm nay nơi đây, rõ ràng đã chém đi ta hư vọng, lại không chịu đánh tiếp với ta?”