Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 802 - Chương 802: Nhị Thập Tứ Phiên Hoa Tín Phong (2)

Chương 802: Nhị thập tứ phiên hoa tín phong (2) Chương 802: Nhị thập tứ phiên hoa tín phong (2)

Nàng cười hỏi Tô Dịch: "Công tử cảm thấy, nếu con heo này là thần long đóng giả, vậy sẽ thế nào?"

Tô Dịch uống một ngụm rượu, nói: "Chỉ còn đường chết."

Hoa Tín Phong nói: "Không sai, theo ý ta, ở trong lần hành động này, công tử thích hợp sắm vai một con heo nhất."

Phốc!

Tô Dịch phun ra rượu trong miệng, ánh mắt nhìn nữ tử gầy sắc mặt vàng như nến này, nói: "Cố ý?"

Hoa Tín Phong cười lên, nói: "Chỉ là đưa cái ví dụ mà thôi, công tử chớ trách, huống chi lấy trí tuệ của công tử, làm sao nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của ta?"

Khi nàng cười lên, cánh môi khẽ mở, gò má hiện lên một đôi lúm đồng tiền mờ nhạt, một đôi răng khểnh trắng bóc thêm một ít ý nhị nghịch ngợm.

Tô Dịch tự nhiên sẽ không so đo với một nữ nhân, nói: "Ý của ngươi là, để ta giả heo ăn thịt hổ?"

Hoa Tín Phong nói: "Không sai, công tử từng ở trên không Ngọc Kinh thành kiếm trảm một đám lục địa thần tiên, cũng từng ở trước Đại Ngụy Nguyệt Luân tông, kiếm bại Đại Ngụy đệ nhất kiếm tu Thu Hoành Không, uy danh mạnh mẽ, đã sớm truyền khắp cảnh nội Đại Tần, có thể nói là thiên hạ đều biết."

"Dưới tình huống bực này, công tử nếu lấy thân phận chân thật hành tẩu, dọc theo đường đi chắc chắn sẽ dẫn tới rất nhiều sóng gió, mỗi người đều sẽ coi công tử là đại địch, trở thành bia ngắm cho mọi người, ở lúc tìm kiếm cơ duyên, cũng nhất định sẽ đưa tới rất nhiều biến số."

"Nhưng nếu đổi một thân phận, thu mình làm việc, thì hoàn toàn khác."

Nói đến đây, Hoa Tín Phong ánh mắt sáng ngời, bừng bừng hứng thú,"Thứ nhất, không có ai sẽ kiêng kị chúng ta, coi chúng ta là đại địch cướp đoạt cơ duyên, thứ hai nếu nhân vật đui mù nào tới khiêu khích... Cái này đối với công tử mà nói, so với con mồi đưa lên cửa có gì khác nhau?"

Tô Dịch nói: "Sao ta cảm giác, ngươi tựa như rất chờ mong có người tìm tới cửa khiêu khích?"

Hoa Tín Phong cười lên hì hì, tựa như bị gãi đúng chỗ ngứa, nói: "Đối thủ lần này của chúng ta, có thể có không ít nhân vật loại kẻ đoạt xá. Không nói đến cái khác, chính là nhân vật lục địa thần tiên khác, của cải kẻ nào cũng giàu có, nếu có thể nhân cơ hội thu gặt một ít chiến lợi phẩm, chẳng phải tốt sao?"

"Nếu như vậy, chúng ta dù không thăm dò được cơ duyên gì, ít nhất cũng có thể cam đoan sẽ không trắng tay mà về."

Đuôi lông mày khóe mắt nàng đều mang theo nét chờ mong, hình tượng triển lãm ra cái gì gọi là "mặt mày hớn hở" .

Tô Dịch nhìn vị đại trưởng lão Đại Chu Thập Phương các này một cái thật sâu, nói: "Ta cuối cùng coi như hiểu, vì sao Hồng Tể hòa thượng sẽ e ngại ngươi như vậy."

"Vì sao?"

Hoa Tín Phong khó hiểu.

"Quá âm hiểm."

Tô Dịch cảm khái.

Hắn đột nhiên nhớ tới một vị bạn thân kiếp trước 'Hành Chân Đạo Quân', hắn nho nhã hiền hoà, chính nghĩa lẫm liệt, lấy trừ bạo an dân, trảm yêu trừ ma làm nhiệm vụ của mình, lòng mang thiên hạ, kiêm tể thương sinh, được người đời coi là ánh sáng chính đạo.

Nhưng ở trong mắt các lão quái vật từng bị hắn chơi xỏ, kẻ này lại là lão thần côn âm hiểm vô sỉ, không biết xấu hổ đáng khinh.

Khi đánh cướp những lão ma đầu kia, thằng nhãi này sẽ luôn trách trời thương người nói một câu: "Bằng hữu, tội nghiệt của ngươi quá nặng, phải lấy ra toàn bộ bảo vật của ngươi để chuộc lỗi, nếu không, ắt gặp tai ương ngập đầu."

Nếu là ngoan ngoãn giao ra bảo vật, vậy thì thôi.

Nếu là từ chối, thật sự sẽ gặp tai ương ngập đầu.

Nhưng, đáng khen là, đối tượng Hành Chân Đạo Quân đánh cướp, quả thực đều là tà đạo cự kiêu tội ác tày trời.

Như bây giờ, tác phong của Hoa Tín Phong, có ba phần tương tự với Hành Chân Đạo Quân, nhưng, Hành Chân Đạo Quân càng vô sỉ cùng âm hiểm hơn, có thể mang một ít nhân vật Ma Hoàng oai phong một cõi cũng chơi tàn phế.

Mà nghe được Tô Dịch cảm khái, Hoa Tín Phong nhất thời nở nụ cười, một đôi mắt đẹp thâm thúy cũng cười nheo lại, không lấy làm sỉ nhục, trái lại cho là vinh dự nói một câu: "Cảm ơn công tử khen."

Tóm lại, Hoa Tín Phong thật sự không giống với nữ nhân khác, da mặt rất dày, cũng rất âm hiểm.

Cũng không trách Hồng Tể hòa thượng khi nhắc tới nàng, sẽ cẩn thận như vậy...

"Vậy công tử cảm thấy, đề nghị này của ta như thế nào?"

Hoa Tín Phong hỏi.

Tô Dịch trực tiếp hỏi: "Chiến lợi phẩm chia cắt như thế nào?"

Hoa Tín Phong nhất thời sửng sốt, nàng vốn tưởng, lấy ngạo cốt cùng bản tính Tô Dịch quá khứ triển lộ ra, nên cực kỳ bài xích cùng khinh thường làm chuyện bực này.

Chưa từng nghĩ, hắn không ngờ trực tiếp bắt đầu muốn tham thảo với mình chuyện chia cắt chiến lợi phẩm...

"Công tử quả nhiên không làm ta thất vọng."

Hoa Tín Phong cũng cảm khái một tiếng, rất có cảm giác tiếc tài nhau, nói,"Như vậy đi, ta phụ trách cung cấp tin tức cùng tình báo, công tử phụ trách ra tay, tất cả chiến lợi phẩm chia tám hai, như thế nào?"

Tô Dịch thản nhiên nói: "Cơ duyên có thể chia tám hai, chiến lợi phẩm phải chia chín một. Ngươi nên rõ, ở trước mặt thực lực thật sự, cái gọi là tin tức cùng tình báo của ngươi, tác dụng cũng không lớn."

Hoa Tín Phong trầm ngâm một lát, liền sảng khoái đáp ứng, nói: "Được, lần đầu tiên cùng nhau hợp tác hành động với công tử, Thập Phương các ta tự nhiên lấy ra thành ý, cứ làm như vậy."

Chuyện được quyết định, cả người nàng tựa như rất sung sướng, từ trong tay áo bào lấy ra một bầu rượu, ngửa đầu uống sảng khoái, so với nam nhân còn hào sảng không câu nệ hơn.

Tính tình như vậy, ngược lại khiến Tô Dịch cực thưởng thức.

Đáng tiếc, chỉ là bộ dáng này có chút quá tầm thường, trở ngại thưởng thức.
Bình Luận (0)
Comment