Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 8100 - Chương 8053: Để Chư Thiên Làm Chứng (1)

Chương 8053: Để chư thiên làm chứng (1) Chương 8053: Để chư thiên làm chứng (1) Chương 8053: Để chư thiên làm chứng (1)

Ai từng cảm thụ tâm tình của Tô Dịch?

Ai, lại cam tâm luôn sống ở dưới quầng sáng kiếp trước?

Mà nay, Tô Dịch rốt cuộc chứng đạo con đường sinh mệnh, định đạo ở trên dưới chư thiên, như là hoàn toàn đánh vỡ quầng sáng của toàn bộ kiếp trước, thật sự thực hiện vượt qua quá khứt

Về sau, thiên hạ này ai còn dám lấy “chuyển thế chi thân” để khinh mạn Tô Dịch?

Giải quyết việc thiên hạ chúng sinh, để ngàn thu chói lọi thanh danh, đại đạo như thế, chắc chắn trở thành một bản hùng ca của Niết Bàn Hỗn Độn, tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả! Tô Dịch và Dẫn Độ Giả nói chuyện phiếm một lát.

Cùng Tôn Nhương ngồi ở trên mặt đất ăn một bát mỳ lớn.

Ở dưới ánh mắt chấn kinh hơn nữa phức tạp nhìn chăm chú của Hồng Mông chúa tể, cùng Hoa Tượng đối ẩm một phen.

Sau đó, Tô Dịch liền rời khỏi Hồng Mông cấm VỰC.

Hắn tùy tâm sở dục, hoàn toàn không có mục tiêu đi rất nhiều nơi, cũng gặp rất nhiều người.

Cùng Hoàng Thần Tú, Hắc Cấu, Tiêu Dung và Tô Thanh Vũ ở Vân Mộng thôn ăn một bữa cơm rau dưa, ở lại một đêm.

Dựa vào lệnh bài Bá Thiên bang, gặp được tiều cô nương Cổ Kim Chiếu, xa xa đứng ở nơi đó, cười tửm tỉm nhìn tiểu cô nương gọi bạn kéo bè chơi quên cả trời đất.

Cũng là một ngày này, Cổ Kim Chiếu ngạc nh¡ên phát hiện, một cái tên vốn bị nàng viết ở trên danh sách bang phái, lại lần nữa xuất hiện.

Tô DịchI

“Tô” là Cổ Kim Chiếu viết, xiêu xiêu vẹo vẹo như chó bới.

“Dịch” là Tô Dịch theo bút tích Cổ Kim Chiếu viết, cũng xiêu xiêu vẹo vẹo như chó bới, chẳng qua thần vận trong chữ viết thì khác biệt rất lớn.

Lúc còn nhỏ Cổ Kim Chiếu không hiểu.

Sau khi lớn lên Cổ Kim Chiếu hiểu được, người xưa đã cưỡi hoàng hạc đi rồi.

Sau đó, Tô Dịch cũng đi cố hương Vị Nam Tô thị của Tô Thanh Vũ, đi rất nhiều rất nhiều nơi. Hồng trần cuồn cuộn, chúng sinh đông đúc, rất nhiều người đều từng thấy hắn.

Nhưng, lại hầu như không ai biết, một người trẻ tuổi áo bào xanh như vậy, đã sớm là chúa tế của Niết Bàn Hỗn Độn, từng lấy sức một người viết lại vận mệnh thiên hạ.

Hành tẩu chư thiên, mênh mông như cưỡi mây đạp gió, phiêu phiêu như độc lập khỏi thế gian.

Tạo Hóa thiên vực, Huyền Hoàng thần tộc.

Khi Tô Dịch đến, Tố Uyển Quân đang ở trên một vách đá đánh đàn, mây trắng tùng xanh, mây trôi gió thổi.

Tô Dịch khoanh chân ngồi, vừa uống rượu, vừa cười nghe. Một khúc nhạc xong, Tố Uyển Quân chớp chớp mắt, “Lần này trở về, ngày nào lại khởi hành?”

Tô Dịch nghĩ một chút, nói: “Không đi nữa.”

Tố Uyển Quân trợn to đôi mắt đẹp: “Ừm?”

Tô Dịch nhịn không được cười nói; “Hôm nay Niết Bàn Hỗn Độn này, thiên địa biết ý ta, đại đạo đồng lòng ta, ta dù rời khỏi, lúc nào cũng luôn có mặt.”

Tố Uyển Quân cái hiểu cái không, mơ hồ cân nhắc ra một ít hương vị.

Tô Dịch thì mang một trận chiến xảy ra ở trên Phong Thiên Đài lần lượt nói ra.

Tố Uyển Quân nghe rất nghiêm túc.

Hồi lâu sau, nàng mới nói:

“Vậy ngươi nếu lại khởi hành, chẳng lẽ là muốn ởi bên ngoài hỗn độn cầu đạo?” Tô Dịch cười nói: “Ta đã khởi hành.”

Tố Uyển Quân ngẩn ra, sau đó giật mình, “Đã đi rồi?”

Tô Dịch gật gật đầu, “Ta trước mắt, là ta làm chúa tể của Niết Bàn Hỗn Độn, có thể lý giải là thiên đạo trật tự, mà không phải bản ngã.”

Tố Uyển Quân nhịn không được lại lần nữa đánh giá Tô Dịch một phen, chung quy vẫn không nh¡n được tò mò trong lòng, nói; “Nhưng vì sao thoạt nhìn lại giống như người sống?”

Tô Dịch thoải mái cười to, “Đây là huyền bí của con đường sinh mệnh, đợi về sau có cơ hội, ta tất mưu cho ngươi một cơ hội đặt chân con đường sinh mệnh.”

Tố Uyển Quân cũng cười lên.

Bản tôn Tô Dịch đi rồi. Nhưng hắn lại chưa đi.

Bởi vì chỉ cần thiên đạo quy tắc Niết Bàn Hỗn Độn tồn tại, Tô Dịch vẫn luôn tồn tại.

Tự nhiên, cũng không có buồn bã cùng thương cảm ly biệt.

Ánh mắt Tố Uyển Quân nhìn về phía bầu trời, khóe môi hiện lên một tia nghịch ngợm, “Nói như vậy, nếu ta về sau muốn gặp được ngươi, chỉ cần hướng chu hư quy tắc chỗ sâu trong bầu trời kia kêu gọi một tiếng, liền có thể gặp được bất cứ lúc nào?”

Mí mắt Tô Dịch không dễ phát hiện giật giật, nói:

“Nếu ta phát hiện, tất nhiên có thể ngay lập tức đến gặp lại ngươi.”

Tố Uyển Quân tựa cười mà không cười, “Yên tâm, ta không phải là nữ tử quấn quýt si mê, hận chỉ muốn mang ngươi dùng dây thừng buộc bên người mọi lúc.”

Tô Dịch hiếm thấy có chút xấu hổ, ngoài miệng thì cười nói: “A Ninh hiểu ta nhất.”

Một tiếng “A Ninh”, khiến ánh mắt Tố Uyển Quân cũng trở nên nhu hòa.

Nàng là Tố Uyển Quân, tự nhiên cũng là Hi Ninh.

“Vậy ngươi kế tiếp có tính toán gì không?”

Tố Uyển Quân hỏi.

Tô Dịch suy nghĩ, nói: “Kiếp trước kiếp này của ta, trải qua các loại ân oán khúc mắc, rất nhiều chuyện trước kia còn chưa thật sự giải quyết, kế tiếp ta sẽ đi lại con đường ngày xưa, đi lần lượt bù lại tiếc nuối lúc trước.”

Sớm ở Nhân Gian Giới, hắn đã từng hứa hẹn, đợi về sau khi nắm giữ luân hồi, đi giúp một ít người đi trong luân hồi chuyển thế.

Cũng có rất nhiều người thân và bạn bè có liên quan với kiếp trước, đầu chờ đợi mình trở về.

Đại lão gia, Giang Vô Trần, Tiêu Tiển, Dịch Đạo Huyền, Lý Phù Du...

Mỗi một kiếp trước, đều đều có bạn cũ nhân tình tồn tại.

Đương nhiên, so sánh với những thứ này, Tô Dịch nhớ nhất, tự nhiên là các người thân bạn bè kiếp này ở Nhân Gian Giới.
Bình Luận (0)
Comment