Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên ( Bản Dịch Chuẩn Full)

Chương 98 - Chương 98: Mỹ Nhân Còn Trẻ Anh Hùng Tuổi Nhỏ (1)

Chương 98: Mỹ nhân còn trẻ anh hùng tuổi nhỏ (1) Chương 98: Mỹ nhân còn trẻ anh hùng tuổi nhỏ (1)

"Muội là sợ ta vì thế khổ sở? Ha ha, cũng chưa hẳn."

Tô Dịch không khỏi cười lên, vội vàng khuyên giải an ủi.

Không phải quan tâm mình, thiếu nữ sao có thể sẽ ở trên chút việc này cũng lo lắng như vậy?

"Tỷ phu, vậy... Huynh có muốn lời muốn nói với tỷ tỷ hay không? Hoặc là thư tín cũng được, muội giúp huynh mang cho tỷ tỷ."

Văn Linh Tuyết giọng thanh thúy nói.

Tô Dịch vốn định nói không có, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt chờ đợi kia của thiếu nữ, trong lòng không khỏi mềm nhũn.

Hắn làm sao không rõ, thiếu nữ vẫn luôn hy vọng mình có thể giải trừ ngăn cách, giải hòa quan hệ với tỷ tỷ nàng?

Đáng tiếc, nàng không biết là, vô luận là mình hay Văn Linh Chiêu, cả hai vốn là người xa lạ, căn bản không tồn tại ngăn cách.

Sở dĩ quan hệ xa cách, không vừa lòng với nhau, đơn giản là vì cuộc hôn nhân này mà thôi.

Ở dưới lực lượng Ngọc Kinh thành Tô thị âm thầm xen vào, có Văn lão thái quân phối hợp, nàng không thể không ủy khuất xuất giá.

Nhưng lúc đó, mình lại nào muốn ở rể?

"Như vậy đi, muội giúp ta cầm cho nàng ấy một phong thư."

Nghĩ chút, Tô Dịch trở về phòng, lấy ra giấy bút, vội vàng viết một hàng chữ.

Lúc quay về, trong tay hắn đã có thêm một bức thư đóng gói chặt, đưa cho Văn Linh Tuyết, cười nói:

"Lần này muội rốt cuộc nên an tâm rồi chứ?"

Văn Linh Tuyết tiếp nhận giấy viết thư, cẩn thận cất đi, vui vẻ nói: "Vâng!"

"Nhớ kỹ, chớ mang bí pháp ta truyền thụ muội nói cho tỷ tỷ muội."

Khi Văn Linh Tuyết gần đi, Tô Dịch dặn dò một câu.

"Tỷ phu, huynh yên tâm đi, đây là bí mật thuộc về hai chúng ta, muội sẽ quyết không nói cho người thứ ba."

Văn Linh Tuyết phất phất tay, bước chân vui vẻ rời khỏi.

"Văn Trường Kính vì tới Thiên Nguyên học cung thăm Văn Linh Chiêu, tựa như ngay cả Long Môn yến hội cũng không tính tham gia, như thế xem ra, ở trong lòng hắn, Văn Linh Chiêu vị đệ tử tông sư này rõ ràng trở nên càng thêm quan trọng..."

Tô Dịch đứng khoanh tay trong đình viện, như có chút suy nghĩ.

"Cũng đúng, phân lượng một vị đệ tử tông sư, đã đủ uy hiếp đến các thế lực lớn của thành Quảng Lăng, Văn gia chỉ cần cầm Văn Linh Chiêu lá bài này, về sau liền không cần lo lắng trong thành Quảng Lăng này gió mây biến ảo nữa."

Nghĩ đến đây, Tô Dịch lắc lắc đầu.

Đối với tâm tư Văn Linh Chiêu thê tử trên danh nghĩa này, hắn đại khái đoán được một ít manh mối.

Đơn giản là ngay từ đầu đã thống hận cùng kháng cự hôn sự này, tính thông qua bản thân không ngừng mạnh lên, về sau tìm cơ hội giải trừ hôn sự này.

Về phần nàng hận mình hay không, Tô Dịch hoàn toàn không để ý.

Hắn ngược lại ước gì đối phương nhanh chóng giải trừ hôn sự này, đỡ phải lại để mình tự đi làm chuyện này.

Đúng lúc này, ngoài cửa lớn đình viện đột nhiên vang lên tiếng của quản sự Hồ Thuyên:

"Cô gia, có khách nhân bái phỏng."

Kẻ đến bái phỏng là Niếp Đằng con Niếp Bắc Hổ.

Thiếu niên oai hùng này, từng có một lần gặp mặt ở lầu Tụ Tiên với Tô Dịch.

Tuy trên người cũng có một chút tật xấu thiếu niên có, nhưng nhiệt huyết vẫn còn, tri ân báo đáp.

Chỉ bằng một điểm này, đã được Tô Dịch tán thành.

"Tô ca, phụ thân bảo ta tới đưa thiệp mời."

Đi vào đình viện, Niếp Đằng nghiêm nghị hành lễ, hai tay nâng một cái thiệp mời dát vàng.

"Thiệp mời này là Phó Sơn đại nhân chuyên môn chuẩn bị cho ngài, hy vọng ngài đến lúc đó có thể lấy thân phận khách quý tham gia Long Môn yến hội."

Tô Dịch không khỏi có chút bất ngờ, trầm ngâm một lát, thu hồi thiệp mời, nói:

"Thiệp mời ta nhận, về phần đến lúc đó có thể tới hay không, phải xem đến lúc đó ta nhàn rỗi hay không."

Niếp Đằng như nhẹ nhàng thở ra, nói: "Tô ca, còn có một việc, phủ thành chủ ở đêm hôm qua, đã cùng nhau hành động với lực lượng của Văn gia, ở trong toàn thành tìm kiếm manh mối Quỷ Thi Trùng."

"Hôm nay đã tìm được hai nơi nuôi dưỡng Quỷ Thi Trùng, đều đã bị diệt trừ hoàn toàn."

Dừng một chút, hắn nói: "Không tới ba ngày, hẳn là có thể điều tra một lần toàn bộ nơi đáng ngờ ở toàn thành. Phụ thân bảo ta nói cho ngài, không cần quá mức vướng bận việc này, chỉ cần có tin tức, sẽ bảo ta tới bẩm báo với ngài."

Tô Dịch giật mình, đánh giá thiếu niên cung kính khách khí, câu nệ an phận trước mắt này, đột nhiên cười nói:

"Phụ thân ngươi trái lại cân nhắc rất chu toàn. Được rồi, nếu không có chuyện khác, mau trở về phục mệnh với phụ thân ngươi đi."

Niếp Đằng lại do dự, như có chút lời khó có thể mở miệng.

Hồi lâu sau, hắn mới kiên trì, thấp giọng nói: "Tô ca, cha ta còn nói, về sau bảo ta thỉnh giáo cùng học tập ngài nhiều hơn, mong ngài... Ngài có thể không tính toán hiềm khích lúc trước, tha thứ lúc trước ta ở lầu Tụ Tiên hành động vô lễ."

Nói xong lời cuối cùng, hắn không khỏi ngượng ngùng, có chút thẹn thùng.

"Đáng thương lòng cha mẹ trong thiên hạ."

Tô Dịch không khỏi cảm khái.

Chỉ là, khi nhớ tới phụ thân Tô Hoằng Lễ của mình kiếp này, trong lòng lại là một sự phẫn nộ cùng hận ý không thể quên mất.

"Chấp niệm này quá sâu, đã cắm rễ trong lòng, ngày khác nhất định phải chém nó, nếu không tâm cảnh có tiếc, dễ gặp biến cố lớn."

Tô Dịch lắc lắc đầu, vứt bỏ tạp niệm, thuận miệng nói: "Đối với phụ thân ngươi sắp xếp, trong lòng ngươi là nghĩ như thế nào?"

Niếp Bắc Hổ quả thật giúp hắn không ít, tuy đều là Niếp Bắc Hổ chủ động bám lấy, nhưng Tô Dịch lại không thể không cảm kích.

Huống chi, ngày hôm qua nếu không có Niếp Bắc Hổ phối hợp, cũng không có khả năng thoải mái như vậy giải quyết chuyện Văn Giải Nguyên bị giết.
Bình Luận (0)
Comment