Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên (Dịch)

Chương 1802 - Chương 3829: Huyền Khư (1)

Chương 3829: Huyền khư (1) Chương 3829: Huyền khư (1) Chương 3829: Huyền khư (1)
Sớm ở thời kỳ thái hoang, Vạn Giới Thụ đã được coi là một trong "sáu đại thần mộc", ngang hàng với Kiến Mộc, Thương Ngô Thần Thụ, Phù Tang Thụ, Vạn Đạo Thụ, Côn Ngô Thần Thụ.

Chẳng qua, trong năm tháng từ xưa đến nay, không có ai từng thấy Vạn Giới Thụ, dẫn tới sự tích có liên quan một cây thần mộc này, cũng thành truyền thuyết hư vô mờ mịt.

Nhưng bây giờ, một cái cây non nghi là Vạn Giới Thụ, liền sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt bọn họ, cái này mặc cho ai có thể không chấn động?

"Ta hiểu rồi!"

Thiên Toán Tử vỗ trán,"Lúc trước, đám người Hồn Thiên lão nhi bố trí đàn tràng cùng tế đàn, dốc hết tất cả thủ đoạn để đánh thức một đoạn rễ cây cháy khô này, vì là tiếp dẫn tên thần tử kia. Nhưng bọn họ nhất định không thể ngờ được, một đoạn rễ cây này khi bị bọn họ đánh thức, cũng hấp thu được lực lượng chu hư cực kỳ khổng lồ, do đó đạt được lực lượng lột xác cùng tân sinh!"

"Cái này gọi là phá rồi sau đó lập! Ở trong hủy diệt thai nghén sinh mênh mới!"

Tô Dịch gật đầu, tán thành ý kiến này.

Khô héo tươi tốt có trật tự, sinh tử luân chuyển, đây vốn là quy luật bản chất sinh mệnh thế gian cùng có.

"Tạm để ta bắt nó, tĩnh tâm cảm ứng một phen."

Thiên Toán Tử đã sốt ruột không chờ được, lấy tay chộp về phía cây non Vạn Giới Thụ.

Xẹt!

Cây non Vạn Giới Thụ bỗng dưng biến mất.

Ngay sau đó, nó liền xuất hiện ở trong hư không ngoài mấy ngàn trượng, cành cây lay động, như đang cười nhạo Thiên Toán Tử không biết tự lượng sức mình.

Thiên Toán Tử kinh ngạc,"Món đồ chơi nhỏ này rất có linh tính đấy!"

Lão ra tay lần nữa.

Nhưng vẫn như cũ bị cây non Vạn Giới Thụ tránh thoát.

Thiên Toán Tử không hề nổi giận, không ngừng ra tay, nhưng vô luận lão vận dụng diệu pháp cùng thần thông cỡ nào, tất cả đều là phí công, bị cây non Vạn Giới Thụ dễ dàng tránh đi!

Điều này làm Thiên Toán Tử hổn hển, càng đáng tức hơn là, cây non Vạn Giới Thụ kia mỗi lần chạy cũng không xa, không ngừng lay động cành cây, như đang trêu đùa Thiên Toán Tử.

Chúc U Đại Bằng Điểu nhìn mà sốt ruột, cũng trực tiếp ra tay.

Nhưng cuối cùng, nó cũng mệt mỏi thở hồng hộc, đành chịu, chỉ có thể giương mắt nhìn.

Cây non Vạn Giới Thụ kia cực kỳ thần dị, có thể tự do tự tại xuyên qua ở trong hư vô, coi thiên địa hư không như vô hình!

Ngoài ra, nó còn không sợ các loại bí pháp giam cầm cùng trấn áp!

"Con mẹ nó, món đồ chơi nhỏ này cố ý trêu chúng ta đó! !"

Chúc U Đại Bằng Điểu chửi ầm lên.

Một cái cây non mà thôi, thế mà lại đùa giỡn bọn họ xoay vòng vòng, thế này bảo người ta làm sao chịu được?

Từ đầu đến cuối, Tô Dịch luôn lẳng lặng quan sát.

Lúc này hắn mở miệng nói: "Muốn hàng phục thần vật trời sinh bực này, cứng rắn là không được, các ngươi tạm tránh ra, ta đến thử một lần."

Nói xong, hắn đứng ở tại chỗ bất động, vươn tay phải.

Một luồng khí tức đại đạo tối nghĩa thần bí, theo đó từ chỗ lòng bàn tay toát ra.

Ông!

Thiên địa chấn động.

Nhìn một cái, trong tay phải Tô Dịch, liền tựa như nâng một đại khư* tuyên cổ.

* khư: phế tích, bỏ hoang

Lớn như vô lượng, thần bí khó lường!

Thiên Toán Tử và Chúc U Đại Bằng Điểu đều cả kinh.

Đây là đại đạo cỡ nào?

Chỉ nhìn từ xa xa, giống như nhìn thấy một đại khư vô tận, nuốt chửng thiên địa!

Nhất là Thiên Toán Tử, tay chân run rẩy, trên mặt hiện ra nét chấn động khó có thể ngăn chặn, thất thố hiếm thấy.

Bởi vì, lão từ trong đại đạo áo nghĩa trong bàn tay Tô Dịch hiện ra, cảm nhận được một lực lượng có liên quan với vận mệnh! !

Cần biết, con đường lão truy cầu suốt đời có liên quan với bói toán thiên cơ, thôi diễn mệnh cách.

Mà loại con đường này, cũng là cấm kỵ nhất, tràn ngập tai kiếp không thể đoán trước, bị tuyệt đại đa số tu sĩ thế gian kiêng kị cùng bài xích.

Tới bây giờ, Thiên Toán Tử cũng đã sớm vạn kiếp quấn thân, một thân tu vi từ Thái cảnh ngã xuống, vì tránh né thiên phạt, không thể không trốn đông trốn tây, kéo dài hơi tàn.

Nguyên nhân chính là, con đường lão truy cầu, xúc phạm mệnh số, nhiều tai nhiều kiếp!

Nhưng Thiên Toán Tử đánh vỡ đầu cũng không ngờ, Tô Dịch vậy mà cũng nắm giữ lực lượng đại đạo có liên quan với vận mệnh!

Hơn nữa, khí tức cỡ đó còn vô cùng thần bí cùng mờ mịt, không thể tưởng tượng!

"Vì sao ta cảm giác, đại đạo áo nghĩa hắn nắm giữ, chính là thứ ta suốt đời theo đuổi?"

Thiên Toán Tử kinh ngạc, vẻ mặt biến ảo.

Trong hư không nơi xa, cây non Vạn Giới Thụ lay động cành lá, rõ ràng cũng chú ý tới đại đạo áo nghĩa Tô Dịch thi triển ra.

Quanh thân nó lưu chuyển sương mù hỗn độn, giống như đã tìm được nơi có thể an thân, trở nên rục rịch!

"Có kịch!"

Chúc U Đại Bằng Điểu kích động.

Loài cỏ cây, không tách rời đất đai tẩm bổ.

Nếu không, nhất định thành cây không gốc.

Mà đại đạo áo nghĩa Tô Dịch phóng thích, giờ phút này giống như một mảnh đất mê người nhất, hấp dẫn cây non Vạn Giới Thụ chú ý!

Thời gian trôi qua từng chút một.

Rất nhanh, cây non Vạn Giới Thụ rốt cuộc như không kiềm chế được nữa, bỗng dưng lóe lên.

Ngay sau đó liền xuất hiện ở chỗ lòng bàn tay Tô Dịch.

Nơi đó có lực lượng đại đạo thần diệu tràn ngập, diễn hóa thành hư ảnh vô tận đại khư, khiến cây non Vạn Giới Thụ giống như về tới trong hỗn độn mẫu sào, bản chất tính mạng cũng được tẩm bổ!

Ào -

Nó lay động thân thể mảnh mai xanh biếc, cành cây lung lay, giống như vô cùng say mê.
Bình Luận (0)
Comment