Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên (Dịch)

Chương 3108 - Chương 5135: Chết Mà Sống Lại (1)

Chương 5135: Chết mà sống lại (1) Chương 5135: Chết mà sống lại (1) Chương 5135: Chết mà sống lại (1)
"Thần vật tự hối, Thiên Tăng Đao thông linh, tuyệt đối sẽ không để tiểu gia hỏa này gặp tai họa như vậy."

Tô Dịch nói: "Mặt khác, ta chỉ là cho hắn mượn đao, chờ khi nào hắn thật sự mạnh lên, chính hắn là một cây đao, phân đen trắng, đoạn thiện ác, uy hiếp cao thấp chư thiên, lập cho thế đạo hỗn loạn này thước đo bất luận kẻ nào cũng không thể không kính sợ cùng tuân theo!"

Đây, là điều Tô Dịch chờ mong.

Cũng là nguyên nhân hắn và Thiên Tăng Đao đều coi trọng Mục Bạch.

"Đi thôi, ta đưa các ngươi đi Thái Thủy di tích trước."

Tô Dịch dẫn theo Lạc Huyền Cơ, Văn Nhược Tuyết xoay người mà đi. ...

Tin tức một đám đại nhân vật Hắc Vân giáo mất mạng ở Khai Nguyên đạo tông, truyền khắp Linh Tiêu thần châu, dẫn phát không biết bao nhiêu xôn xao.

Nhưng ra ngoài mọi người dự kiến, sau đó, Hắc Vân giáo chưa tiến hành bất cứ hành động trả thù nào.

Giống như hoàn toàn tiếp nhận xui xẻo.

Không có ai biết nguyên nhân thật sự.

Khai Nguyên đạo tông ban đầu cũng rất lo lắng hãi hùng, nhưng theo thời gian chuyển dời, cũng dần dần bình tĩnh trở lại.

Cũng là từ khi đó, mỗi khi nhớ tới Văn Nhược Tuyết, trong lòng các đại nhân vật Khai Nguyên đạo tông sẽ không tránh khỏi thở dài một trận.

Ai có thể không biết, Hắc Vân giáo cuộn cờ thu trống, tình cảnh Khai Nguyên đạo tông biến hóa đều có liên quan với vị tồn tại thần bí khủng bố kia sau lưng Văn Nhược Tuyết?

Nhưng bọn họ cũng rất kỳ quái, không thể tưởng tượng, Hắc Vân giáo tựa lưng thế lực đầu sỏ đỉnh cấp Bát Cảnh động thiên, vì sao tiếp nhận việc mình xui xẻo như vậy?...

Một tháng sau.

Mây trắng bay bay, một chiếc bảo thuyền rít lên lao đi dưới bầu trời.

Trên bảo thuyền, Tô Dịch ngồi ở trước bàn, múa bút viết một bức chữ:

Vũ cân phong mạo, tứ hải ai biêt sta, một kiếm ngang không qua mấy phen!

Từng chữ mũi nhọn nội liễm, cổ sơ tự nhiên.

Tựa như tiếng lòng.

Một năm qua sống phiêu bạc vân du, nơi đi qua, không ai biết ta vì ai, ta cũng không hỏi đúng sai của ai.

Đến nay, Tô Dịch tự cảm thấy tâm cảnh đã hoàn toàn lắng đọng lại, lý giải đối với đại đạo bản thân, tràn đầy cảm khái "Ngã lai vấn đạo vô dư thuyết, vân tại thanh thiên thủy tại bình".

Cổ ngữ nói, thấy núi là núi, không biết bản chất của nó.

Nhìn núi không phải núi, là đang truy cầu bản chất của núi.

Nhìn núi vẫn là núi, nhìn thấu bản chất của núi, nhìn thấu, cũng liền ngộ ra trong lòng.

Đây, là "Ngã lai vấn đáo vô dư thuyết" .

Cẩn thận chăm chú nhìn một bức chữ đó hồi lâu, Tô Dịch cười cười, chậm rãi ngồi vào ghế mây, nhắm mắt dưỡng thần.

Trước đó không lâu, hắn đã dàn xếp Lạc Huyền Cơ cùng Văn Nhược Tuyết ở trong Thái Thủy di tích, do Trụ Diệp Thiên Tôn chiếu cố thay.

Mà hắn bây giờ, thì một lần nữa khởi hành, tới Vô Biên hải!

Vô Biên hải, từng lưu lại rất nhiều ký ức không thể trở về của Dịch Đạo Huyền.

Rất lâu trước kia, người đời đều gọi "Dịch Đạo Huyền" là Tê Hà đảo chủ, Tê Hà đảo kia nằm ở Vô Biên hải, chính là nơi Dịch Đạo Huyền tu hành.

Ở Vô Biên hải trong năm tháng dài đằng đẵng đó, Dịch Đạo Huyền kết giao nhiều vị đồng đạo bạn thân.

Nhưng ở lúc hắn bị những đại địch kia đuổi giết, trong đám bạn thân này đã xuất hiện phản đồ.

Hơn nữa không chỉ một.

Chính bởi vì như thế, lúc trước vừa đến Thần Vực, Tô Dịch đã sắp xếp tiểu hầu tử tới Vô Biên hải thăm dò tin tức.

Dù sao, năm tháng dài đằng đẵng vô tận trôi qua, Vô Biên hải nhất định cũng đã xảy ra biến hóa ruộng bể nương dâu.

Mà đến hôm nay, đã trôi qua mấy năm thời gian, tiểu hầu tử đến nay chưa truyền đến tin tức.

Hơn nữa ở mấy ngày trước đó Tô Dịch vận dụng bí phù liên hệ với tiểu hầu tử, thế mà cũng chưa thể liên hệ được tiểu hầu tử.

Điều này làm Tô Dịch không khỏi có chút lo lắng, cho nên quyết định tự mình tới Vô Biên hải một chuyến.

"Đợi tới Vô Biên hải, liên hệ trước với các thần nghiệt kia một phen."

Tô Dịch thầm nghĩ.

Sau khi một trận chiến Vân Tế tự kết thúc, hắn từng sắp xếp mỹ phụ nhân, Thôn Không đạo nhân, Bạch Cốt lão yêu các thần nghiệt cổ đại đến từ Cức Điện Ma Quật tới Vô Biên hải.

Chính là vì đi tiền trạm cho mình, phòng ngừa chu đáo, làm chuẩn bị cho mình về sau tới Vô Biên hải.

Sau đó, trong đầu Tô Dịch hiện ra một rồi lại một bóng người.

Tổng cộng có tám người.

Có nam tử long bào uy mãnh khiếp người.

Có đại hán đầu trọc mọc ba đầu sáu tay.

Có đạo nhân mũ sắt nghiêm túc cứng ngắc.

Vân vân, tất cả đều là phong vân cái thế nhân vật Dịch Đạo Huyền năm đó ở Vô Biên hải coi là "đồng đạo".

Mỗi một kẻ trong năm tháng rất lâu trước kia, đều là Thần Chủ mạnh đến mức đủ để làm chư thiên chấn động!

Năm đó, rốt cuộc có mấy người phản bội Dịch Đạo Huyền?

Tô Dịch không rõ.

Hắn chỉ có thể xác định,"Kim Hạc Yêu Chủ" trong tám người này, là phản đồ rõ ràng, từng đảm đương người dẫn đường cho bọn Cổ Hoa Tiên, lão gù!

"Cũng không biết, lão điểu này còn sống hay không, 'Linh Hồ thần đình' hắn một tay sáng lập còn đó hay không..."

Trong lòng Tô Dịch yên lặng suy nghĩ.

Đột nhiên, vỏ kiếm mục nát bị hắn lấy lực lượng luân hồi phong cấm, thu vào Hỗn Độn Hải trong cơ thể đột nhiên run lên.

Hầu như cùng lúc,"Kỷ Nguyên Hỏa Chủng" trong Hỗn Độn Hải cũng theo đó kịch liệt lay động một phen.
Bình Luận (0)
Comment