Chương 5481: Ý chỉ của Văn Thiên Đế (2)
Chương 5481: Ý chỉ của Văn Thiên Đế (2)
Chương 5481: Ý chỉ của Văn Thiên Đế (2)
Nhất thời, đám người Kỳ Lân cổ tổ, Tề Tĩnh Tiêu, Khinh Vi đều âm thầm thở phào một hơi, ùn ùn đứng dậy đón chào.
Hoắc Vân Hổ ngồi ở trên chủ tọa trung ương không nhúc nhích, Lữ Khâu bên cạnh hắn cũng không nhúc nhích.
Nhưng ánh mắt hai người đều đồng loạt nhìn về phía Tô Dịch.
Ánh mắt Hoắc Vân Hổ trầm tĩnh lạnh nhạt.
Ánh mắt Lữ Khâu sắc lạnh như đao, lạnh lẽo khiếp người.
"Sứ giả đại nhân, vị này là Tô Dịch Tô đạo hữu."
Kỳ Lân cổ tổ cười giới thiệu.
Hoắc Vân Hổ vẫn ngồi ở nơi đó không nhúc nhích, chỉ khẽ gật đầu nói: "Thần hoa nội uẩn, khí chất xuất trần, không thẹn là Tô Kiếm Tôn được chú ý nhất Thần Vực hôm nay."
Lời nói bình thản, nhìn như khách khí, nhưng ai cũng nghe ra đoạn đánh giá này rất lấy lệ.
Tô Dịch liếc người này một cái, cũng lấy lệ trả lời một câu: "Quá khen rồi."
Lúc này, Kỳ Lân cổ tổ sắp xếp Tô Dịch ngồi xuống.
Nhưng một cái chớp mắt này, Lữ Khâu vẫn luôn trầm mặc chưa từng mở miệng đột nhiên nói: "Đừng vội ngồi xuống, tiếp chỉ trước đi."
Tiếp chỉ!
Dùng từ như vậy, bình thường là kẻ bề trên muốn ra lệnh đối với người dưới.
Như hoàng đế trong thế tục hạ đạt ý chỉ, quần thần khi tiếp chỉ phải hành đại lễ bày tỏ tôn kính.
Mà Lữ Khâu lại ở lúc này, trước mặt mọi người, muốn để Tô Dịch tiếp chỉ, nhất thời khiến không ít người nheo mắt.
Lời này... Có chút mạo phạm rồi!
Dù sao, Tô Dịch không phải là thần tử của Vô Lượng đế cung, lại càng không phải kẻ dưới tùy tiện ai cũng có thể ra lệnh!
"Tiếp chỉ?"
Tô Dịch nhíu mày,"Tiếp chỉ cái gì?"
Hắn trái lại không ngờ, vừa mới đến, cũng không để mình ngồi xuống, đã đụng tới chuyện như vậy.
"Ta cùng sư thúc phụng ý chỉ Thiên Đế đại nhân tiến đến, tự nhiên là muốn hướng ngươi tuyên đạt ý chỉ Thiên Đế đại nhân."
Ánh mắt Lữ Khâu lạnh lùng, giọng điệu không có cảm xúc dao động,"Chẳng qua, niệm ngươi không phải là người Vĩnh Hằng Thiên Vực, cũng không phải người Vô Lượng đế cung ta, chỉ cần đứng ở đó nghe ý chỉ là được."
Một đoạn lời, quanh quẩn đại điện, ngay cả tất cả mọi người đang ngồi cũng nghe ra ý nhìn xuống cao cao tại thượng kia trong lời nói của Lữ Khâu, đều không khỏi nhíu mày.
Lúc trước, ai cũng không ngờ khi Lữ Khâu trầm mặc ít lời này mở miệng nói chuyện, thái độ sẽ cứng rắn như thế.
Không khí đại điện cũng trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
Mà Hoắc Vân Hổ chỉ lẳng lặng ngồi ở nơi đó, ánh mắt chăm chú nhìn Tô Dịch, vẫn chưa ngăn cản Lữ Khâu.
"Đạo hữu, Vô Lượng đế cung này vẫn luôn như thế, ở Vĩnh Hằng Thiên Vực, cho dù là đối đãi Vô Lượng Đạo Chủ, môn nhân bọn họ cũng chưa từng kiêng kị cái gì, ngược lại là những Vô Lượng Đạo Chủ kia đều phải lễ nhượng ba phần đối với bọn họ."
Kỳ Lân cổ tổ vội vàng truyền âm, nhắc nhở Tô Dịch đừng xúc động.
Bởi vì hắn rõ, Tô Dịch trước mắt vẫn chưa thức tỉnh ký ức kiếp thứ hai, cũng không rõ Vô Lượng đế cung ở Vĩnh Hằng Thiên Vực là một quái vật lớn khủng bố cỡ nào.
Tô Dịch suy nghĩ một chút, liền gật gật đầu.
Nơi này là địa bàn của Kỳ Lân thần tộc.
Mà nhìn ra được, Kỳ Lân cổ tổ là muốn thúc đẩy việc hôm nay, Tô Dịch cũng không đến mức bởi vì một chút việc nhỏ, liền làm hỏng việc.
"Nói đi."
Tô Dịch mở miệng, lời ít mà ý nhiều.
Giờ khắc này, Hoắc Vân Hổ vẫn luôn ngồi ở nơi đó lặng yên đứng dậy.
Lữ Khâu thì từ cổ tay áo lấy ra một phù chiếu màu vàng óng, vẻ mặt lạnh lùng trở nên trang trọng mà uy nghiêm.
Phù chiếu màu vàng óng kia cũng không có nhiều chỗ thần dị, nhưng khi ánh mắt nhìn qua, lại khiến mọi người từ sâu trong lòng cảm nhận được một phần áp lực nói không nên lời.
Như thần tử đối mặt đế vương!
Tô Dịch nheo mắt, tương tự cũng cảm nhận được một phần áp bách vô hình từ trong phù chiếu màu vàng truyền ra.
Trong đại điện yên tĩnh, Lữ Khâu trầm giọng mở miệng: "Thiên Đế đại nhân có chỉ, phong kẻ nắm giữ luân hồi Tô Dịch là điện chủ Tiêu Dao điện của 'Vô Lượng đế cung', ban cho một tòa động thiên phúc địa, chín món Vĩnh Hằng thần trân, chín khối Vô Lượng Thần Ngọc..."
Hắn một hơi, tuyên bố cả thảy gần mười loại ban thưởng.
Mọi người ở đại điện nghe mà không hiểu ra sao.
Bởi vì chưa từng đặt chân con đường Vĩnh Hằng, bọn họ cũng không rõ, những ban thưởng này giá trị rốt cuộc lớn bao nhiêu.
Duy chỉ có Kỳ Lân cổ tổ hít vào ngụm khí lạnh, đuôi lông mày lộ ra một mảng chấn động.
Những ban thưởng đó, đều là bảo vật cấp Vĩnh Hằng, một ít bảo vật trong đó thậm chí đủ có thể để Vô Lượng Đạo Chủ động lòng cùng thèm nhỏ dãi!
Nhất là ở Vĩnh Hằng Thiên Vực,"động thiên phúc địa" có hàm nghĩa cực kỳ đặc thù, vô cùng quan trọng! !
Mà bây giờ, Văn Thiên Đế trực tiếp hạ chỉ, một hơi lấy ra gần mười loại ban thưởng, cái này không thể nghi ngờ là chơi lớn.
Cũng có thể thấy được, Văn Thiên Đế đối với Tô Dịch là coi trọng cỡ nào!
Chẳng qua, Kỳ Lân cổ tổ cũng đã nhận ra chỗ không thích hợp.
Trước kia, Vô Lượng đế cung và Tô Dịch hoàn toàn chưa từng tiếp xúc, nhưng nghe trong Thiên Đế pháp chỉ, lại trực tiếp phong Tô Dịch làm điện chủ Tiêu Dao điện "Vô Lượng đế cung"!
Đây chỉ là coi trọng và thưởng thức Tô Dịch đơn giản như vậy?
Không cần thiết!
Tô Dịch đứng ở nơi đó, vẻ mặt bình thản.
Hắn quả thực không hiểu giá trị của những ban thưởng đó.
Nhưng, hắn biết rõ sau lưng tất cả ban thưởng này, tất có điều kiện.
Thậm chí căn bản là không cần đoán.