Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1094

Cho đến nay hai bên không sử dụng kiếm Nhập cảnh, đó là sát chiêu, một sát chiêu quyết định thắng thua.

Dù thế nào Đạm Đài Phi Tinh cũng không thể phá thế phòng thủ của Tần Sơn Hà, cứ tiếp tục thế này thì không thể thắng.

Mặt ngoài Đạm Đài Phi Tinh là người nho nhã lễ độ nhưng trong lòng rất kiêu ngạo, gã không cho phép mình thua, không chấp nhận thế hòa, gã phải đánh bại đối phương.

Hỏa hoa tung tóe hấp dẫn ánh mắt đám đông Kiếm Giả.

Đánh mãi không thắng làm Đạm Đài Phi Tinh thiếu kiên nhẫn, gã quay người vung kiếm, kiếm quang khoảnh khắc phân hóa thành ba đường, cái nào cũng thật chém vào trái phải giữa người Tần Sơn Hà.

Một kiếm quang khi đến gần thì rót lực lượng vào, bộc phát ra Nhập cảnh bước đầu.

Công kích ba hướng khiến Tần Sơn Hà khó thể đón đỡ, cự kiếm của gã chỉ đủ để ngăn cản kiếm Nhập cảnh, hai kiếm quang khác sẽ đánh trúng gã.

Vào phút chỉ mành treo chuông Tần Sơn Hà vẫn vẻ mặt bình tĩnh giơ ngang cự kiếm, rót lực lượng vào bộc phát ngăn cản kiếm Nhập cảnh của Đạm Đài Phi Tinh. Hai kiếm quang khác chém xuống sắp cắt rách kiếm cương hộ thể chém trúng vai Tần Sơn Hà.

Hai kiếm quang này uy lực phi phàm, Tần Sơn Hà có mặc bảo giáp vương phẩm thì chưa chắc đỡ được, nếu bị thương sẽ ảnh hưởng phát huy thực lực. Đạm Đài Phi Tinh liên tục tấn công sẽ khiến Tần Sơn Hà dần bị yếu thế.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, khi hai vai Tần Sơn Hà sắp bị kiếm quang chém trúng thì tay trái của gã cầm đoản kiếm như dao găm từ bao giờ. Tần Sơn Hà vung đoản kiếm hóa thành tàn ảnh nháy mắt đánh nát hai luồng kiếm quang.

Cự kiếm và kiếm của Đạm Đài Phi Tinh va chạm, Nhập cảnh bước đầu đối kháng phát ra tiếng rít chói tai. Người Tần Sơn Hà run lên, Đạm Đài Phi Tinh bay ra sau.

Đoản kiếm gắn vào chuôi cự kiếm, làm cự kiếm thành kiếm khí đặc biệt. Tần Sơn Hà hất kiếm lên trên xuống dưới, đoản kiếm lặng lẽ đâm vào Đạm Đài Phi Tinh lần thứ hai áp sát.

Đạm Đài Phi Tinh đúng là lợi hại nhưng không bằng Tư Không Chiến, đối diện Tần Sơn Hà đột nhiên đổi kiểu chiến đấu khiến gã trong một chốc khó thể ứng đối chính xác.

Trong lúc múa may thanh cự kiếm đặc biệt hồn nhiên thiên thành, không ngừng rót lực lượng vào lần nữa chém xuống, kiếm Nhập cảnh.

Đạm Đài Phi Tinh biến sắc mặt, kiếm này như núi cao đè đầu làm gã nghẹt thở. Đạm Đài Phi Tinh định dùng Nhập cảnh ngăn cản nhưng phản ứng hơi chậm, hơi miễn cưỡng.

Cự kiếm chém xuống, Đạm Đài Phi Tinh đỡ được nhưng rách cổ tay, kiếm bay ra, gã cũng bay ngược rớt xuống đấu kiếm đài, tức ngực khó chịu.

So với vết thương trên người thì lòng Đạm Đài Phi Tinh khó chịu hơn, gã thua.

Mấy vị trưởng lão Đạm Đài thị biểu tình cực kỳ khó xem.

Tần Sơn Hà chắp tay nói với Đạm Đài Phi Tinh:

- Đã nhường!

Dù lòng khó chịu nhưng Đạm Đài Phi Tinh vẫn giữ phong độ, chắp tay nói:

- Đã nhường!

Đạm Đài Thiên Long vỗ vai Đạm Đài Phi Tinh, khóe môi cong lên chậm rãi nói:

- Thắng thua là chuyện thường của Kiếm Giả, có thua mới hiểu mùi vị chiến thắng.

Đạm Đài Phi Tinh gật mạnh đầu liếc qua Sở Mộ, nói với Đạm Đài Thiên Long:

- Thiên Long đại ca, trận cuối nhờ vào đại ca, nhất định phải đánh bại đối phương!

Đạm Đài Thiên Long cười cười, chỉ gật đầu không nói nhưng vẻ mặt vô cùng tự tin như thể đánh bại Sở Mộ không hề khó khăn với gã.

Trưởng lão Đạm Đài thị nói:

- Thiên Long là đệ nhất nhân của ngoại viện Đạm Đài thị chúng ta, trận cuối từ Thiên Long ra tay.

Như nhớ đến cái gì, trưởng lão Đạm Đài thị nhếch môi cười.

Các trưởng lão, người Đạm Đài thị đều cười, vẻ mặt của họ nói cho người Thiên Phong kiếm cung biết thắng lợi ngay trước mắt, bọn họ tin tưởng Đạm Đài Thiên Long thắng chắc.

Có thể thấy Đạm Đài Thiên Long chưa ra tay có thực lực không giống bình thường, cực mạnh.

Giáo tập của Thiên Phong kiếm cung cười gật đầu hướng Sở Mộ:

- Sở Mộ là đệ nhất nhân đệ tử chính thức của Thiên Phong kiếm cung ta, trận cuối cùng cũng từ hắn ra tay.

Đạm Đài Thiên Long nhảy người lên như rồng bay, bước ra mấy bước tựa như giao long uốn lượn rơi xuống đấu kiếm đài, toát ra bá khí và ưu nhã khó tả.

Sở Mộ không làm tư thế gì, lắc người như dịch chuyển tức thời, mọi người thấy hoa mắt, hắn đã đến trên đấu kiếm đài.

- Thân pháp hay.

Đạm Đài Thiên Long mỉm cười từ tốn nói:

- Ta cứ nghĩ đối thủ của ta sẽ là Tư Không Chiến, không ngờ là ngươi.

Khi nói tới ba chữ Tư Không Chiến thì đáy mắt Đạm Đài Thiên Long lóe tia sắc bén, dường như không cam lòng.

Sở Mộ từ chỗ giáo tập Quý Thiên Tường đã biết tại sao Đạm Đài Thiên Long khác lạ như vậy. Hơn bốn năm trước Thiên Phong kiếm cung từng phái mấy người đi Đạm Đài thị giao lưu, khi đó đệ nhất nhân đệ tử chính thức kiếm cung là Tư Không Chiến.

Tư Không Chiến quét ngang ngoại viện Đạm Đài thị không người địch nổi, lúc ấy Đạm Đài Thiên Long chưa bộc lộ tài năng ở ngoại viện Đạm Đài thị nhưng gã thấy tận mắt phong thái của Tư Không Chiến. Từ nay Đạm Đài Thiên Long xem đó như sự khích lệ thúc đẩy mình tiến bộ.

Lần này Đạm Đài Thiên Long cảm thấy mình đã đủ mạnh, muốn quyết cao thấp với Tư Không Chiến, chẳng ngờ đối thủ không phải gã mà là Kiếm Giả đến từ tiểu thế giới.

Đạm Đài Thiên Long không hiểu nhiều về tiểu thế giới, gã không có ý khinh thường Sở Mộ. Đạm Đài Thiên Long cảm thấy trừ Tư Không Chiến ra ngoại viện Thiên Phong kiếm cung không ai đấu lại gã, Sở Mộ cũng không được.

Đây không phải tự đại mà là tín niệm, niềm tin vào mình, niềm tin tất thắng.

Người Đạm Đài Thiên Long phát ra khí thế hùng hồn, có tiếng rồng ngâm vang vọng thiên địa.

So với khí thế của Đạm Đài Thiên Long ngày càng mạnh mẽ thì Sở Mộ biểu hiện rất bình thường, hắn đứng nơi đó không có gì lạ. Nhưng sắc mặt của mấy vị trưởng lão Đạm Đài thị dần trầm trọng. Đám giáo tập Thiên Phong kiếm cung gật gù, vẻ mặt vừa lòng.

Không bị ngoại vật dao động, mặc kệ ngươi khí thế cuồng phong mưa giông, nguy nga bàng bạc thì ta vẫn sừng sững bất động như núi, sâu thẳm như vực sâu biển lớn.

Đây là một loại cảnh giới, cũng là một loại tín niệm, tín niệm cao minh hơn của Đạm Đài Thiên Long.

Nụ cười biến mất trên môi Đạm Đài Thiên Long, thay thế là nét mặt trầm trọng. Đạm Đài Thiên Long hoàn toàn không dám xem thường Sở Mộ, có một thanh âm nhắc nhở trong đầu gã phải xem hắn như đối thủ thật sự, kẻ địch cường đại.

Dần dà hình bóng cường địch Tư Không Chiến trong lòng Đạm Đài Thiên Long đã bị Sở Mộ thay thế.

Đây là cuộc chiến giao lưu cuối cùng, cuộc chiến quyết định thắng thua.

Đạm Đài Thiên Long chậm rãi nói, gằn từng chữ dõng dạc như tiếng rồng ngâm:

- Sau trận chiến này ta sẽ nhớ kỹ tên của ngươi.
Bình Luận (0)
Comment