Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1103

Chợt nguồn sao bạc phát tán, một bóng dáng mơ hồ từ hư vô đi tới, xuất hiện trước mặt Sở Mộ.

Sở Mộ sửng sốt, vì hắn thấy rõ bóng dáng kia là chính mình.

Không, nói chính xác hơn không là mình, không, là mình...

Mình của tương lai!

Mình sau trăm năm!

Mặt mũi giống nhau, trông rất trẻ nhưng khóe mắt tang thương, đó là trải qua năm tháng đọng lại.

Mình tương lai nhìn Sở Mộ, đôi mắt như xuyên thấu thời không trăm năm nhìn hắn, chiếu thẳng vào lòng làm tim hắn rung động, cảm giác bị nhìn thấu.

Mình tương lai rút kiếm ra, khí thế thay đổi kinh thiên động địa, sắc bén đáng sợ phô thiên cái địa mang theo mở mang thiên địa.

- Kiếm đạo.

Không hiểu sao óc Sở Mộ bỗng nổi lên ý nghĩ này, hơi thở như mở mang thiên địa đó là một loại kiếm đạo, tức là mình sau trăm năm đã có kiếm đạo, nhưng không biết là tự sáng tạo hay truyền thừa.

Tóm lại nhìn mình tương lai đã có kiếm đạo làm lòng Sở Mộ hưng phấn.

Ngay sau đó mình tương lai luyện kiếm thuật, mọi tạp niệm trong lòng Sở Mộ bay biến, mắt nhìn đăm đăm đằng trước, nhìn mình tương lai. Trong óc Sở Mộ không có suy nghĩ lnào khác, vì kiếm thuật kia làm hắn rúng động.

Thì ra hắn ở tương lai kiếm thuật đã đến cảnh giới như vậy, phất tay một kiếm như mở ra một mảnh tiểu thiên địa, một kiếm là một tiểu thế giới.

Sinh sinh diệt diệt, sinh tử luân chuyển, tuần hoàn, hết thảy có trong kiếm.

Mình tương lai đường kiếm như ẩn chứa ảo diệu vô cùng trong thiên địa, các loại đều có, kiếm thuật cổ xưa từng chiêu vẽ ra.

Thoạt trông kiếm thuật rất đơn giản, không khác gì kiếm thuật cơ bản nhưng huyền diệu trong đó dù là Sở Mộ bây giờ cũng chỉ biết sơ sơ.

Sở Mộ xem kỹ mình tương lai ra kiếm, mỗi đường kiếm ẩn chứa ảo diệu khác nhau, hắn mơ hồ thấy các lực lượng liên quan áo nghĩa, thấy bóng dáng Chấn Thiên Kình, Thấu Không Kình.

Sở Mộ sửng sốt:

- Không lẽ đây là con đường của mình sao? Khống chế nhiều loại áo nghĩa, nắm giữ Chấn Thiên Kình, Thấu Không Kình.

Khi Sở Mộ quan sát mình tương lai thì sao ý niệm trong thế giới tinh thần nhấp nháy liên hồi, ý niệm tinh thần ẩn chứa trong đó không ngừng tiêu hao.

Sở Mộ đang nhìn chợt mình tương lai mờ dần, rời xa hắn, càng lúc càng xa như cách từng tầng thời không.

Sở Mộ trợn to mắt nói:

- Có chuyện gì vậy?

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng nhưng vẫn không thể thấy rõ mình tương lai, bóng dáng mơ hồ nhạt dần trôi xa.

Mình tương lai biến mất, ánh sao bạc lại xuất hiện, lần này là từ đằng sau chảy ngược ra trước.

Sở Mộ lại cảm nhận thời gian trôi nhưng đảo ngược.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Đã tới giờ sao?

Dù lòng có nhiều tiếc nuối nhưng Sở Mộ bất lực.

Nếu xem mình tương lai lâu hơn nữa chắc sẽ lĩnh ngộ nhiều hơn.

Khi tất cả ánh sao màu bạc đảo ngược, biến mất trong thế giới hắc ám.

Thanh âm già nua hùng hồn mênh mông lại vang lên:

- Kiếp này khi tương lai chưa định hình, vừa vào hồi mộng trăm năm thân...

Thanh âm xuyên thấu người Sở Mộ thẳng đến linh hồn, nghe lại lần này càng có cảm xúc hơn lần đầu, thể nghiệm sâu hơn.

Đó là tang thương, triển vọng, khát vọng vô hạn với tương lai.

- Không ngờ kiên trì lâu như vậy, độ mạnh linh hồn của hắn nằm ngoài dự đoán của ta.

Quý Thiên Tường đứng ngoài Hồi Mộng lâu:

- Kiên trì càng lâu sẽ thấy tương lai nhiều hơn, con đường sau này càng chính xác hơn. Ta càng lúc càng mong đợi ngươi có thể đi đến bước nào.

Vào Hồi Mộng lâu sẽ tiêu hao ý niệm tinh thần, người có ý niệm tinh thần càng mạnh thì càng có thêm ưu thế.

Trong khi Quý Thiên Tường lẩm bẩm Sở Mộ đã ra khỏi Hồi Mộng lâu.

Nhìn bóng dáng Sở Mộ, Quý Thiên Tường bỗng thấy mờ mịt vì hắn toát ra tang thương xuyên qua thời không, tang thương sâu thẳm bác đại tinh thâm, như ảo diệu vô cùng tận ẩn chứa trong thiên địa vũ trụ chấn nhiếp tinh thần Quý Thiên Tường.

Giây sau Quý Thiên Tường tỉnh táo lại, khi nhìn Sở Mộ thì không khác gì lúc mới vào Hồi Mộng lâu. Nhưng Quý Thiên Tường biết vừa rồi không phải ảo giác.

Quý Thiên Tường hiểu rõ Hồi Mộng lâu, mỗi người vào Hồi Mộng lâu lúc mới đi ra sẽ mang theo chút hơi thở mình tương lai, hơi thở đó là sự phán đoán thành tựu của mình tương lai.

Quý Thiên Tường nhiều lần chính mắt thấy Kiếm Giả ra từ Hồi Mộng lâu, nhưng không có lần nào giống như lần này chấn nhiếp tinh thần của gã, làm gã suýt lạc lối trong đó.

Có thể kết luận thành tựu tương lai của Sở Mộ vượt xa Quý Thiên Tường phỏng chừng.

Quý Thiên Tường thầm hưng phấn:

- Kiếm Thánh, nhân tộc ta sẽ thêm một Kiếm Thánh!

Quý Thiên Tường cười nói với Sở Mộ:

- Đi thôi, bây giờ theo ta đi gặp tổng giáo tập.

Sở Mộ gật đầu nói:

- Được.

Sở Mộ ngoái đầu liếc Hồi Mộng lâu rồi theo Quý Thiên Tường rời đi, tới Kiếm Lâu của tổng giáo tập.

Tổng giáo tập tóc mai bạc trắng ngồi xếp bằng dưới đất, trên bàn có ba ly rượu nhỏ, là loại rượu Sở Mộ từng uống:

- Thấy mình thành tựu có cảm giác gì?

Sở Mộ ngẫm nghĩ, nói:

- Rất tốt.

Hai chữ đơn giản nói hết suy nghĩ trong lòng Sở Mộ.

Tổng giáo tập cười phá lên:

- Hay cho câu rất tốt!

Trước kia tổng giáo tập có hỏi một số Kiếm Giả câu tương lai, những Kiếm giả trả lời toàn là huyền ảo, càng phức tạp càng tốt, không ai nói hai chữ đơn giản như Sở Mộ.

Rất tốt!

Thấy mình tương lai, hiểu ra con đường của bản thân thì đúng là rất tốt.

Tổng giáo tập từ tốn nói:

- Chúng ta có hai ước định, một là hoàn thành sát hạch Kiếm Tôn trong vòng nửa năm, thưởng cho vào Hồi Mộng lâu, đã xong. Ước định khác là trở thành đệ nhất đệ tử chính thức trước khi sát hạch Kiếm Tôn, ngươi cũng làm được.

Ngữ điệu tổng giáo tập thản nhiên không khiến người căng thẳng:

- Phần thưởng lần này là ngươi có thể nêu một yêu cầu không quá đáng với ta.

Sở Mộ không lên tiếng ngay, hắn nhắm mắt trầm tư.

Sở Mộ đoán tổng giáo tập là cường giả đẳng cấp Kiếm Thánh, nhưng gã mạnh bao nhiêu thì hắn không rõ. Có điều nêu một yêu cầu với cường giả Kiếm Thánh đúng là điều kiện đầy hấp dẫn.

Sở Mộ đang suy nghĩ mình nên yêu cầu cái gì.

Trong óc Sở Mộ thoáng hiện mình tương lai ở Hồi Mộng lâu.

- Các loại lực lượng kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, băng, lôi, vân, không gian, tức là ta tương lai không bỏ qua bất cứ áo nghĩa nào, đây là con đường của ta.

- Quá nhiều áo nghĩa sẽ kiềm chế nhau khiến lực lượng áo nghĩa khó tinh thuần, độ khó rèn luyện tăng cao nhiều. Nếu có thể tạm thời phong ấn áo nghĩa thì tốc độ rèn luyện sẽ tăng lên...!

Trong đầu Sở Mộ chợt lóe hiểu ra.

Sở Mộ mở mắt. Tổng giáo tập mỉm cười, ánh mắt của Sở Mộ nói cho gã biết hắn đã có quyết định.
Bình Luận (0)
Comment