Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1242

Kiếm hắn thuận thế trở về, chém ra sau lưng. Bổ nát công kích lạnh lẽo, lăng lệ kia ra. Đồng thời hắn cũng kinh ngạc phát hiện ra, sau lưng hắn không ngờ cũng có một Kim nhất.

Hắn lại nhanh chóng nhìn về phía trước, cũng là một Kim nhất, thậm chí lại có hai Kim nhất, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?

Hai Kim nhất một trước một sau giáp congo Sở Mộ, áp lực của Sở Mộ giống như gia tăng gấp bội. Bát Diện Thiên Hoang kiếm vung lên, ngăn cản công kích của hai Kim nhất. Sở Mộ nhạy cảm phát hiện được, giữa hai Kim nhất này có liên hệ mật thiết nào đó. Bọn hắn phối hợp với nhau có thể nói là không chê vào đâu được.

Sát thủ Kim nhất lúc ám sát chưa bao giờ che dấu diện mạo của mình, cũng bởi vì như vậy cho nên Sở Mộ mới xác định đây là hai kim nhất.

Giao thủ mấy lần, Sở Mộ cẩn thận quan sát ra. Có một Kim nhất giống như là khôi lỗi vậy, mà một Kim nhất khác, mới là người sống.

Hai Kim nhất phối hợp, khiến cho uy lực công kích của bọn hắn tăng lên gấp ba bốn lần. Khó trách, tên này tiến hành ám sát chín mươi chín lần, hơn nữa đều là dưới tình huống đối phương có chuẩn bị sung túc, vẫn có thể hoàn thành. Chuyện này không thoát khỏi năng lực của bản thân Kim nhất.

Nhưng mà hiện tại tất cả sẽ chấm dứt, bởi vì người Kim nhất muốn ám sát là Sở Mộ. Sở Mộ chính là người kết liễu mạng của kim nhất này.

Sau khi giao thủ một phen, Sở Mộ cũng hiểu rõ phối hợp và tấn công của hai Kim nhất, đây là lúc nên phản kích.

Một kiếm kéo ra, lĩnh vực kiếm thuật mở ra, lĩnh vực kiếm thuật tần thứ bảy lập tức khiến cho không khí bốn phía vặn vẹo, cũng làm cho công kích của hai Kim nhất bị đẩy đi, rơi vào trong không trung. Tiếp đó kiếm của Sở Mộ bổ trúng vào một Kim nhất trong đó. Một kiếm cực hạn Nhập cảnh, dung nhập tinh thần ý niệm bắn về phía trước.

Hai kim nhất này toàn thân chấn động, tinh thần ý niệm bị trùng kích, thân thể lập tức sinh ra trì trệ.

Cao thủ đánh nhau, chỉ cần một hơi cũng đủ để phân ra sinh tử. Trì trệ trong giây lát khiến cho Kim nhất cả kinh, giật mình vạn phần. Lúc hắn định phản ứng thì đã thấy có một đạo kiếm quang hiện lên trước mắt. Tiếp đó là bóng đêm hàng lâm.

Trời đất quay cuồng, quang mang màu bạc giống như lượn một vòng trên không trung, rồi sau đó dần dần ảm đạm không thấy, chìm vào trong bóng đêm.

Một kiếm chặt đầu.

Kim nhất còn lại khẽ động, bộc phát ra toàn bộ tốc độ, hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt đã viện độn đi xa. Tốc độ của hắn quả thực nhanh hơn so với Sở Mộ, nhưng so với kiếm quang của Sở Mộ còn chậm hơn. Một đạo kiếm quang cực hạn phá không, lưu lại một đường giống như thông đạo trong hư không, từ sau gáy xuyên thủng đầu về phía trước.

Hơi nghiên cứu một chút, quả nhiên là Kim nhất chân chính, Kim nhất còn lại kia là khôi lỗi. Nhưng mà lại dùng người sống luyện thành khôi lỗi, đây là một thủ đoạn tương đối tàn nhẫn.

Lấy ra Tuyệt Sát thiếp, nhét vào thi thể Kim Nhất, lại lấy đi oản luân không gian trên người Kim Nhất. Sở Mộ rời đi, sau hừng đông sẽ có người phát hiện ra thi thể Kim nhất ở chỗ này.

Lúc trở về tiểu viện, trong tiểu viện đèn đuốc sáng trưng, tất cả mọi người không ngủ, đang ngồi ở trong sảnh chờ kết quả.

- Kim Nhất chết rồi.

Sở Mộ nói.

- Quá tốt, dựa theo quy củ của Thứ Huyết Lâu, sau khi ba lượt ám sát thất bại sẽ buông tha mục tiêu ám sát.

Nạp Lan Phong Hoa thở phào một hơi rồi nói.

- Được rồi, đi nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải mở tiệm tiếp.

Sở Mộ mỉm cười, quay người đi ra khỏi đại sảnh rồi trở về phòng mình.

Mãi tới khi bóng lưng Sở Mộ biến mất, Nạp Lan Phong Hoa mới thu hồi ánh mắt, rời khỏi đại sảnh.

...

Hừng đông ngày hôm sau, Tiểu Đan các vẫn như thường lệ mở cửa, Sở Mộ cũng ở trong đó. Người Thiên Đan lâu sai giám sát Tiểu Đan các lập tức trở về Thiên Đan lâu báo cáo tin tức này. Lập tức khiến cho cao tầng Thiên Đan lâu chấn động.

Dựa theo Tuyệt sát thiếp của Kim nhất kia, giờ Tý tối hôm qua chính là lúc Kim nhất ra tay ám sát Sở Mộ, nhưng mà hiện tại Sở Mộ lại xuất hiện. Chứng tỏ hắn không có chết, còn sống rất tốt. Như vậy điều này nói rõ vấn đề gì?

Nói rõ Kim nhất ám sát thất bại.

Hoặc là Kim Nhất không có ám sát?

Nghiêm Liệt đang tự hỏi vấn đề này, rốt cuộc có ám sát hay không?

- Lâu chủ, việc lớn không tốt rồi.

Một chấp sự vội vã đi lên lầu rồi nói.

- Chuyện gì?

Nghiêm Liệt bị cắt đứt mạch suy nghĩ, nhướng mày, dùng vẻ mặt không vui nhìn chằm chằm vào tên chấp sự này.

- Có người ở ngoài thành phát hiện hai cỗ thi thể, mặc y phục dạ hành, hơn nữa còn phát hiện một tấm thiệp.

Chấp sự này làm việc rất khá, trực tiếp đưa thiệp mời kia cho lâu chủ.

Nghiêm Liệt nhận lấy, xem qua. Sắc mặt lập tức đại biến, hai tay run rẩy giống như cầm củ khoai lang phỏng tay vậy. Thiếp mời rơi khỏi tay hắn xuống đất, thanh âm tuy rằng rất nhỏ. Nhưng mà rơi vào trong tai Nghiêm Liệt lại giống như sấm sét nổ vang.

Ở địa vị như hắn, những thứ hắn biết rõ so với người thường còn nhiều hơn. Thoáng cái đã nhận ra đây là Tuyệt sát thiếp của Kim nhất.

Sở Mộ không có chết, bên ngoài thành lại phát hiện hai cỗ thi thể mặc y phục dạ hành. trên thi thể còn có Tuyệt sát thiếp, rất dễ có thể liên tưởng và suy đoán ra được.

Trong đầu Nghiêm Liệt chỉ có một suy nghĩ, Kim nhất vừa chết. Như vậy người giết chết Kim nhất vô cùng có khả năng là Sở Mộ. Cho dù không phải là Sở Mộ cũng có liên quan rất lớn tới Sở Mộ.

Ngay cả một sát thủ mạnh mẽ như Kim nhất cũng chết dưới thân kiếm của Sở Mộ. Điều này nói rõ thực lực của Sở Mộ đã đạt tới trình trạng đáng sợ như thế nào chứ?

Hơi suy nghĩ một chút, Nghiêm Liệt cũng tỉnh táo lại. Lần nữa phân tích chuyện đã xảy ra một chút. Sau khi xác nhận không sai, hắn lập tức đem việc này sửa sang lại một chút, thông qua thủ đoạn của Thiên Đan lâu, báo cáo cho tổng bộ Thiên Đan lâu.

Chuyện này cần một chút thời gian, ước chừng là một buổi.

Tiểu Đan các mở cửa, Sở Mộ lại tiến vào Luyện đan thất luyện đan. Tần Dương cũng luyện đan.

...

Ngày hôm sau, một chấp sự Thiên Đan lâu đưa tới một thiếp mời. Mời Sở Mộ đi tới Thiên Đan lâu một chuyến.

Sở Mộ không có cự tuyệt, trực giác nói cho hắn biết. Nghiêm Liệt mời hắn nhất định có chuyện rất quan trọng, đoán chừng còn là chuyện tốt.

- Mời các hạ ngồi.

Nghiêm Liệt vô cùng khác khí, không dám không có chút tôn kính nào.

Sở Mộ thì không chút khách khí ngồi xuống phía đối diện với Nghiêm Liệt.
Bình Luận (0)
Comment