Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1287

Vừa rời khỏi Luyện đan thất, đi ra bên ngoài thì Sở Mộ mới phát hiện ra không ngờ có chuyện trọng đại xảy ra.

Thi đấu trăm năm một lần của ngoại cung bắt đầu ghi nhận báo danh, kỳ hạn báo danh là bảy ngày. Lúc này vừa mới qua ba ngày.

Sở Mộ tìm người hỏi một chút, thi đấu trăm năm, một trăm năm tiến hành một lần, vô cùng long trọng. Từ lúc báo danh chấm dứt phân thành hai giai đoạn.

Giai đoạn đầu tiên, trong một năm, mỗi một đệ tử ngoại cung báo danh đều nhận được một khỏa Xích Hoang tinh. Trong thời gian này có thể phát ra khiêu chiến với những đệ tử tham dự thi đấu khác. Người thắng sẽ lấy được khỏa Xích Hoang tinh của đối phương.

Thời gian một năm tới, bắt đầu tiến hành kiểm kê. Đệ tử không có Xích Hoang tinh trực tiếp bị đào thải. Mà những đệ tử có Xích Hoang tinh thì tiến vào giai đoạn thứ hai.

Giai đoạn thứ nhất chấm dứt, số lợi Xích Hoang tinh trong tay nhiều hay ít sẽ quyết định tới quyền lợi ưu tiên tới đâu trong vòng thứ hai. Tương đối quan trọng.

Bởi vậy giai đoạn thứ nhất là mục tiêu tranh đoạt hàng đầu của chúng đệ tử, bởi vì có liên quan tới xếp hạng, ưu tiên cửa thứ hải, cho nên tranh đoạt rất là kịch liệt.

Nghe nói, đệ tử đạt được top mười sẽ được ban thưởng tương ứng với vị trí. Ban thưởng top ba cũng tương đối phong phú, mà quán quân được ban thưởng rất trọng hậu.

Loại chuyện này vô cùng có lợi, đương nhiên Sở Mộ sẽ không bỏ qua.

Cho nên hắn tiến về chỗ ghi danh, báo danh tham dự thi đấu trăm năm một lần của Ngoại cung.

Xích Hoang tinh là một khỏa thất giác tinh màu đỏ, lớn bằng móng tay, có chút nặng, rất là cứng rắn, cầm trên tay có chút lạnh buốt.

Không phải tất cả đệ tử Ngoại cung đều báo danh, một khi kỳ hạn báo danh chấm dứt, sẽ công bố danh sách thi đấu trăm năm một lần này. Mà những đệ tử lịch lãm rèn luyện bên ngoài, bỏ qua báo danh kia, trong vòng một năm trở lại Ngoại cung có một lần cơ hội xem xét, báo danh khiêu chiến đệ tử đã báo danh.

Thắng, nhận được tư cách dự thi, lấy Xích Hoang tinh của đối phương. Thua thì phải trả một cái giá lớn, thiên tài địa bảo hoặc là Hoang thạch...

- Còn có một năm, tu vi của ta tất có thể khôi phục tới Nguyên cực cảnh, Kiếm ý cũng có thể phá bỏ phong ấn.

Sở Mộ cầm một khỏa Xích Hoang tinh, lầm bầm nói, trong mắt hiện lên tinh mang.

Thi đấu trăm năm một lần của đệ tử Ngoại cung vô cùng long trọng, ý nghĩa trọng đại. Đệ tử tham dự nhất định rất nhiều, có vô số cao thủ. Coi như cuối cùng không có cách nào đạt được top mười, được ban thưởng thực tế. Nhưng mà bản thân người tham dự được giao thủ với các cao thủ, chứng kiến kiếm thuật, kỹ xảo chiến đấu của các cao thủ... Đó đã là một loại thu hoạch của bản thân rồi.

Trở về phòng, sau khi nghỉ ngơi. ngày hôm sau Sở Mộ lại tu luyện như bình thường, hạng mục ưu tiên đầu tiên là phục dụng Băng Linh đan tu luyện Băng Phách hàn sương công.

Mỗi ngày ngoài tu luyện ra Sở Mộ cũng đi ra ngoài diễn võ trường để tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật. Tạo nghệ kiếm thuật không ngừng tiến bộ, không ngừng thâm sâu hơn. Thực lực bản thân hắn đồng thời cũng tăng lên một chút.

Thời gian cực nhanh, tính từ lúc Sở Mộ trở về Ngoại cung Thiên Hoang địa cung đã được hai tháng.

Tu vi từ tứ chuyển đỉnh phong đột phá tới ngũ chuyển, không ngừng rèn luyện. Sau khi rèn luyện tới cực hạn, lại một lần nữa đột phá, đạt tới lục chuyenr.

Kiếm thuật cũng từ tầng thứ bảy trung kỳ đột phá tới hậu kỳ, đang rảo bước tiến lên đỉnh phong. Trong vòng một năm này có mười phần nắm chắc đột phá lên tầng thứ tám, càng tiến thêm một bước.

Về phần Băng Phách hàn sương công...

Khẽ nhếch miệng, một đám sương mù màu trắng từ trong miệng lan tràn ra, nồng đậm, cuồn cuộn lan tràn. Những nơi nó đi qua, không khí đóng băng, từng hạt băng lơ lửng trên không trung, tinh tế, óng ánh, sáng long lanh.

Nếu như phóng đại có thể phát hiện ra những hạt hàn băng này là hình thập nhị lăng, vô cùng tinh xảo, vô cùng hoàn hảo, xinh đẹp.

Lại khẽ hít một hơi, đám sương trắng kia lại theo lỗ mũi, bị Sở Mộ hút vào trong cơ thể.

Miệng phun ra, lỗ mũi hút vào, trong một nhịp hít thở dường như là tim nhảy lên, rất có quy luật.

Theo hơi thở của Sở Mộ, nhiệt độ không khí chung quanh từ từ hạ thấp, trong không khí có từng hạt băng lơ lửng, quay chung quanh thân thể hắn. Nhiệt độ của cả căn phòng bắt đầu nhanh chóng hạ thấp. Chỉ chốc lát sau phảng phất như đang ở trong mùa đông khắc nghiệt, nhiệt độ vẫn còn tiếp tục giảm xuống. Ở vách tường chung quanh phòng có từng đám sương trắng lan tràn ra. Trên giường, trên ngăn tủ, cũng bị một tầng sương trắng bao phủ.

Nháy mắt, cả gian phòng như bị biến thành một thế giới băng thiên tuyết địa.

Trời đông giá rét thực sự.

Trong cơ thể Sở Mộ, từng đạo lực lượng băng sương lan tràn ra, theo Thiên Hoang kiếm khí vận chuyển trong kinh mạch với tốc độ cao.

Từng bông tuyết bắt đầu ngưng tụ quanh thân hắn.

Đây là dấu hiệu tu luyện Băng Phách Hàn sương công tới đại thành.

Trải qua một tháng không gián đoạn, không ngừng cố gắng, mỗi ngày bảo trì việc phục dụng Băng Linh đan phẩm chất Vô hạ. Rốt cuộc hắn cũng tu luyện Băng Phách hàn sương công tới đại thành.

Băng Phách Hàn sương công đại thành, so với lúc tiểu thành càng thêm lạnh như băng, nhiệt độ thấp hơn, uy lực cường đại hơn. Không chỉ có khiến cho nhiệt độ cơ thể giảm xuống, còn có thể bám vào thân kiếm, khi công kích, làm gia tăng uy lực.

- Băng Phách Hàn sương công đại thành, là lúc nên tiến sâu vào trong Địa Tâm Hoang hỏa cốc kia rồi.

Sở Mộ đứng dậy, thầm nói.

Không biết qua hai tháng, Địa Tâm Hoang Hỏa cốc như thế nào rồi.

Địa Tâm Hoang viêm bị thương, liệu có tiếp tục sản xuất Địa Tâm Hoang Hỏa khí hay không?

Cách lúc thi đấu trăm năm của đệ tử Ngoại cung còn có mười tháng, mà Phong Thần Huyết Chú trên kiếm ý thì càng thêm bạc nhược, yếu kém. Sở Mộ phỏng đoán, ước chừng còn hơn nửa năm nữa là có thể triệt tiêu phong ấn.

Kiếm ý bát chuyển sắp lần nữa thể hiện ra uy lực của nó, phong mang tuyệt thế, sắc bén vô cùng, khiến cho thế nhân khiếp sợ.

Tu vi lục chuyển, lượng Thiên Hoang kiếm khí trong cơ thể lại tăng lên. Sở Mộ thi triển thân pháp, tốc độ lại nhanh hơn một phần, nhanh chóng rời khỏi Thiên Hoang thần sơn, phóng về phía Địa Tâm Hoang Hỏa cốc.

Tầm nửa ngày sau, Sở Mộ vượt qua mấy ngàn dặm, nhiệt độ trong không khí dần dần lên cao. Sở Mộ lại lần nữa đi tới bên ngoài Địa Tâm Hoang Hỏa cốc, cảm nhận nhiệt độ cao quen thuộc kia.

Băng Phách Hàn sương công đại thành, coi như không vận chuyển thì trong cơ thể Sở Mộ tự nhiên cũng mang theo một cỗ khí tức lạnh lẽo. Co thể chống cự nhiệt độ cao xâm nhập, bài trừ nhiệt độ cao xâm nhập vào trong cơ thể ra ngoài.
Bình Luận (0)
Comment