Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1302

Bán hư cảnh ở Ngoại cung rất lớn, hơn ba vạn đệ tử Ngoại cung cho dù tiến vào toàn bộ cũng vẫn thừa sức chứa được. Ngoài đệ từ Ngoại cung ra, còn có trưởng lão Ngoại cung, Nội cung, và một số ít đệ tử Nội cung. Thậm chí ngay cả một bộ phận đệ tử Chân cung cũng tiến vào.

Dù sao cũng là thi đấu trăm năm một lần, rất là long trọng, cũng là một trong những phương thức để nhìn thấy thực lực, tiềm lực trực quan của đệ tử Ngoại cung. Bởi vậy ngay cả trưởng lão Chân cung và ba vị cung chủ cũng xuất hiện. Chỉ bất quá vị trí của bọn hắn ở chỗ rất cao trong bán hư cảnh Ngoại cung. Từ trên cao nhìn xuống dưới, ở giữa giống như có mây mù cách trở, khiến cho người phía dưới không có cách nào cảm nhận được sự tồn tại của bọn hắn.

Trong Bán hư cảnh có một tòa đấu kiếm đài cực lớn, bốn phía Đấu kiếm đài có vô số ghế ngồi. Đông, tây, nam, bắc, tổng cộng bốn phía. Mỗi một hàng ghế có hai trăm năm mươi chỗ ngồi, đó là chỗ ngồi cung cấp cho đệ tử tham dự giai đoạn thứ hai của ngoại cung, về phần các trưởng lão... Đương nhiên bọn hắn có chỗ ngồi của mình.

Sau ghế đều có đánh dấu, đề tên và số, từ số một tới một ngàn.

Trên không trung Đấu kiếm đài có một vị trưởng lão Ngoại cung lơ lửng, trong tay cầm một bản danh sách, đọc tên từng người, từ một ngàn lên trên.

Đệ tử Ngoại cung bị đọc tên từ trong đám người đi ra, ngồi ở trên những cái ghế được đánh dấu từ trước.

Từng đệ tử Ngoại cung từ trong đám người đi tới, đi tới cái ghế của mình rồi ngồi xuống. Rất nhanh hàng ghế ở phía bắc, phía nam cũng có người ngồi xuống.

- Hai trăm hai mươi ba, Sở Mộ.

Trưởng lão Ngoại cung cao giọng tuyên bố, Sở Mộ từ trong đám người đi ra, đi về phía hàng ghế hướng Đông, tìm được vị trí của mình rồi ngồi xuống.

- Hóa ra là hắn, dưới tình huống kiếm ý và áo nghĩa bị phong ấn vĩnh viễn lại có thể tiến vào giai đoạn thứ hai, còn đạt được vị trí thứ hai trăm hai mươi ba, vận khí quả thực không tệ.

Trên không chung, chỗ đệ tử Chân cung, trên khuôn mặt âm trầm của Kiếm giả họ Nam, người mà khi Sở Mộ được Nhậm Độc Hành dẫn vào Thiên Hoang địa cung đã từng gặp qua chợt kinh ngạc, sau đó như cười như không, nói.

Nhâm Độc Hành cũng ở đây, bất quá hắn không có nói gì, vẻ mặt trầm ổn, nhìn qua Sở Mộ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Ánh mắt Nhâm sư huynh không sai, tiểu tử này có chút thực lực. Đương nhiên vận khí cũng rất tốt.

Kiếm giả họ Lý kia cũng cười nói, ngữ khí có chút âm dương quái khí.

Những đệ tử Chân cung khác dường như cũng biết rõ Kiếm giả họ Lý nhằm vào Nhâm Độc Hành, bởi vậy không có ai nói chen vào. Bất quá bởi vì ba người này nghị luận cho nên bọn họ cũng chú ý tới Sở Mộ.

- Trước kia ta nghe nói ở Ngoại cung có một tên kiếm ý, áo nghĩa bị phong ấn vĩnh viễn, hóa ra là hắn sao?

- Quả thực đủ cứng cỏi, dưới tình huống kiếm ý, áo nghĩa bị phong ấn vĩnh viễn như vậy còn không buông tha, người như vậy nếu như kiếm ý, áo nghĩa không có bị phong ấn, tương lai nhất định sẽ có một phen thành tựu.

- Hắn đã bị phế, cho dù không buông tha, cho dù có cứng cỏi hơn đi chăng nữa cũng vô dụng.

...

Ở một phía khác, ba vị cung chủ và các vị trưởng lão Chân cung, cũng có một ít người kinh ngạc.

Hiển nhiên bọn hắn vẫn còn có chút ấn tượng với Sở Mộ, dù sao Sở Mộ là một trong năm người thừa kế Thiên Hoang kiếm lệnh, đồng thời kiếm ý và áo nghĩa bị Phong Thần Huyết Chú của Minh thần tộc phong ấn vĩnh viễn, chẳng khác nào là bị phế.

Khi bọn hắn nghĩ tới, sau khi Sở Mộ trở thành đệ tử Ngoại cung, nhất định sẽ ảm đạm thất sắc, trở thành tồn tại kế cuối đám người, không nổi bật mới đúng. Không ngờ lại còn có thể tiến vào được giai đoạn thứ hai, còn lấy được vị trí không tốt.

Thứ hai trăm hai mươi ba, nghiêm túc mà nói cũng không tính là thứ tự tốt vào đâu. Nhưng mà đối với Kiếm giả không được vận dụng kiếm ý, áo nghĩa mà nói, độ khó cực cao.

Kinh ngạc thì kinh ngạc, Tam cung chủ và chư vị trưởng lão Chân cung cũng không cho rằng so có tư cách gì, nói không chừng ngay vòng thi đấu thứ nhất của giai đoạn thứ hai sẽ bị đánh bại.

...

- Hừ, vận khí tốt cũng thế. Không có kiếm ý và áo nghĩa, cả đời này hắn cũng chỉ có thể giãy dụa ở Ngoại cung, không là thứ gì cả.

Là một đệ tử ký danh của trưởng lão Chân cung, Lưu Hưng Thành có tư cách tiến vào đây. Hắn đang ở cùng chỗ với một đám đệ tử Nội cung khác.

Sở Mộ tiến vào giai đoạn thứ hai khiến cho hắn kinh ngạc, lại có cảm giác đương nhiên, vô cùng khó chịu.

Nhưng bất kể như thế nào, Sở Mộ tiến vào giai đoạn thứ hai là sự thực, không thể thay đổi.

Người chú ý Sở Mộ không ít, nhưng mà còn chú ý tới người trong top mười nhiều hơn.

Như mười người Nam Vô này, vốn trong đám đệ tử Ngoại cung đã là tồn tại rất là cường đại. Mỗi một người kiếm ý, áo nghĩa ít nhất đều đạt tới cấp độ lục chuyển, hơn nữa còn luyện thành chín mươi chín thức Thiên Hoang kiếm thuật, nói cách khác. Trên phương diện khống chế lực lượng, đều đạt tới cấp độ cực hạn nhập cảnh.

Cho nên trước khi bắt đầu thi đấu trăm năm ngoại cung, bọn hắn đã là top mười cường giả trong đám đệ tử Ngoại cung.

Nam Vô là cái tên được xướng lên cuối cùng, hắn đi về phía đấu kiếm đài, hướng về cái ghế thứ nhất. Vẻ mặt hắn không có chút biểu tình nào, giống như một vương giả cao cao tại thượng đi qua, hết thảy đều phải nhường đường cho hắn.

Không thể nghi ngờ, người đoạt giải quán quân trong lần thi đấu trăm năm này nhất định sẽ được chọn từ một trong top mười. Hoặc là nói ở trong tam cường, Nam Vô, Xi Tiếu, Bí Hổ.

Sau khi trưởng lão Ngoại cung đọc xong tên, hắn tuyên bố giai đoạn thứ hai của thi đấu trăm năm một lần Ngoại cung chính thức bắt đầu.

Thế giới Kiếm giả, có thể rất phức tạp nhưng cũng có thể rất đơn giản. Như thi đấu này, rất là long trọng, nhưng mà tuyệt đối sẽ không phức tạp, nói một đống lớn đạo lý làm lợi dạo đầu. Bởi vì đó là nói nhảm, không có ai thích. Quan trọng là thi đấu giữa các đệ tử, đó mới là chuyện hấp dẫn, đặc sắc nhất.

Giai đoạn thứ hai bắt đầu, vị trưởng lão Ngoại cung vừa rồi rời đi, đổi lại là hai vị trưởng lão Nội cung khác bay tới đấu kiếm đài. Hai người bọn hắn xem như trọng tài, đồng thời cũng phụ trách vấn đề an toàn, tránh cho đệ tử trong lúc chiến đấu xuất hiện tình huống đột nhiên không khống chế nổi lực lượng, có khả năng đánh chết đối phương.
Bình Luận (0)
Comment