Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1355

Nói cách khác, hiện tại Sở Mộ vẫn không thể tu luyện Tâm Kiếm Bí Lục, phải chờ tới lúc tu vi của hắn đột phá đến Thần Ngưng Cảnh, tinh thần ý niệm chuyển hóa thành thần niệm chi lực mới có thể bắt đầu tu luyện Tâm Kiếm Bí Lục. Sở Mộ thở dài một hơi, bởi vì cho dù có thể tu luyện hắn cũng không có thời gian tu luyện, không thể không tạm thời buông tha.

Hiện tại không thể tu hành Tâm Kiếm Bí Lục, Sở Mộ đành phải thu nó vào trong không gian giới chỉ.

Có thể nói trong không gian giới chỉ của Sở Mộ cất chứa không ít trọng bảo, Tâm Kiếm Bí Lục là một, Thiên Long Kiếm Thánh truyền thừa là một, cũng có không ít bảo vật có giá trị cực cao.

Khi tu luyện, rốt cuộc thủy chi áo nghĩa đạt tới một chuyến, hắn có đủ loại áo nghĩa, khoảng cách một chuyến còn cần thời gian ngắn, tốc độ rèn luyện không chi áo nghĩa chậm nhất, hoàn toàn không chút sứt mẻ gì, Sở Mộ cũng không biết cần bao lâu mới có thể rèn luyện không chi áo nghĩa rèn đến một chuyến.

Hôm nay Sở Mộ đã hoàn thành tu luyện, vào lúc hắn đi ra ngoài đã nghênh đón một vị khách không mời mà đến, cũng là khách quý.

Nhậm Độc Hành!

- Nhâm sư huynh.

Sở Mộ kinh ngạc còn hành kiếm lễ với Nhậm Độc Hành, tôn kính từ nội tâm.

Đầu tiên, Nhậm Độc Hành là đệ tử chân cung, là cường giả Kiếm Vương, thứ hai, Nhậm Độc Hành dẫn hắn vào Thiên Hoang Địa Cung, mặc dù nói ba cửa ải khảo hạch không có khó khăn với Sở Mộ.

Nhậm Độc Hành nhìn chằm chằm vào Sở Mộ một lát liền gật đầu.

- Không mời ta vào ngồi một chút sao?

Nhậm Độc Hành mỉm cười, nói.

- Nhâm sư huynh, mời.

Sở Mộ vươn tay mời Nhậm Độc Hành vào phòng.

Nhậm Độc Hành đi vào sau đó nhìn chung quanh một lát, dường như hắn thở dài hoài niệm.

- Rất nhiều năm trước, ta cũng ở gian phòng thế này.

Sở Mộ là người không nói nhiều, thường thường cũng không chủ động tìm chủ đề gì, bởi vậy không tiếp lời Nhậm Độc Hành.

- Có phải kinh ngạc tại sao ta tới tìm ngươi?

Nhậm Độc Hành quay người nhìn về phía Sở Mộ, cười nói.

- Ân.

Sở Mộ gật gật đầu, kỳ thật hắn và Nhậm Độc Hành cũng không quen.

- Chúc mừng ngươi đạt được vị trí đệ nhất ngoại cung.

Nhậm Độc Hành ngồi trên ghế sau đó nói với Sở Mộ.

- Đã được thời gian ngắn.

Nói xong Nhậm Độc Hành lại xuất ra hộp ngọc trắng, hộp ngọc óng ánh sáng long lanh, vừa nhìn đã biết nó không phải ngọc thường, hộp ngọc trân quý như vậy có thể chứa thứ gì?

- Đây là tặng lễ của ta, ngươi cũng xem như đây là đầu tư của ta.

Nhậm Độc Hành nói chuyện rất trực tiếp, hộp ngọc màu trắng bay về phía Sở Mộ.

Đây là thiện ý lấy lòng, theo lời Nhậm Độc Hành nói đây là một loại đầu tư, hắn nhìn trúng tiềm lực của Sở Mộ cho nên muốn kết giao.

Sở Mộ nhìn Nhậm Độc Hành, tiếp hộp ngọc.

- Ngươi xem một chút.

Nhậm Độc Hành nói.

Sở Mộ nhìn Nhậm Độc Hành, cũng mở hộp ngọc ra xem, chỉ thấy bên trong có ba hạt cá.

Ba hạt cát lớn nhỏ như nhau, lớn như hạt đậu nành, màu vàng nâu và mang theo chút hào quang giống như hào quang, nhìn thấy ba hạt cát đá này, lập tức tràn ngập sắc thái thần bí.

Ánh mắt Sở Mộ nhìn ba hạt cát, trong lúc nhất thời, không hiểu, bởi vì hắn cảm giác ba hạt cát này ẩn chứa lực lượng thần bí thập phần thâm ảo, cũng rất lạ lẫm.

- Thứ này tên là Thì Chi Sa.

Nhậm Độc Hành nói.

- Thì Chi Sa...

Sở Mộ lặp lại một lần, lần đầu nghe được cái tên này, không biết vì sao, nội tâm của hắn sinh ra rung động.

- Thì Chi Sa, nó là hạt cát ẩn chứa lực lượng thời gian.

Nhậm Độc Hành nói ra, nội tâm Sở Mộ rung động mạnh.

Hạt cát ẩn chứa lực lượng thời gian.

Lực lượng thời gian còn cường đại hơn lực lượng không gian rất nhiều..

Sắc mặt Sở Mộ biến hóa, đồng tử mở to, Nhậm Độc Hành cũng nhìn vào trong mắt, hắn mỉm cười và nói:

- Ba hạt Thì Chi Sa này là Thì Chi Sa cấp thấp, thích hợp với kiếm giả Nguyên Cực Cảnh sử dụng.

Sở Mộ nghe xong liền ngạc nhiên, ánh mắt dời ra khỏi ba hạt cát và nhìn Nhậm Độc Hành, chờ đợi Nhậm Độc Hành nói tiếp, hắn cảm thấy đây chính là cơ hội của mình.

Đưa ba hạt Thì Chi Sa, sau khi nói chuyện phiếm một lúc, Nhậm Độc Hành đã rời đi.

Mục đích của hắn trực tiếp và rõ ràng, kết giao Sở Mộ.

Sở Mộ rất rõ ràng, nếu hắn không thể hiện đủ thiên phú và tiềm lực cường đại, Nhậm Độc Hành tuyệt đối sẽ không làm như vậy, rất sự thật nhưng rất bình thường, trong thế giới kiếm giả, ngươi không thể trông cậy vào người không có quan hệ gì đối xử tốt với ngươi cả.

Nếu nói kiếm ý và áo nghĩa của Sở Mộ thật sự bị phong ấn không cách nào bỏ niêm phong, Nhậm Độc Hành sẽ không chủ động tìm hắn, càng đứng nói tặng trọng bảo Thì Chi Sa.

Sở Mộ rất thản nhiên tiếp nhận, Nhậm Độc Hành làm người không tệ, lại là đệ tử chân cung, cường kiếm Kiếm Vương, Sở Mộ kết giao với hắn mới có lợi, về sau xem như có lợi cùng lợi.

Huống chi Thì Chi Sa đã làm Sở Mộ động tâm.

Sau khi tiễn Nhậm Độc Hành, Sở Mộ quay về phòng và đóng cửa lại, hắn lại mở hộp ngọc, cẩn thận quan sát ba hạt Thì Chi Sa.

Loại vật này nếu ném ra đường lớn sẽ không có người nào quan tâm tới.

Nó không khác gì hạt cát bình thường, bên trong sinh ra hào quang màu vàng lập lòe, không nhìn kỹ khó phát hiện ra được, nó phát ra lực lượng chấn động thần bí nhưng cũng không cường đại, rất dễ dàng xem nhẹ vẻ ngoài của nó.

- Dựa theo lời Nhậm Độc Hành, chỉ có thể đạt được Thì Chi Sa trong Thần Hoang Bí Cảnh.

Sở Mộ nói thầm.

Trong lúc nói chuyện phiếm, Nhậm Độc Hành cũng giới thiệu về Thì Chi Sa, cũng nói rõ lai lịch và phương thức đạt được Thì Chi Sa, đây cũng là một loại đầu tư.

Thì Chi Sa, Nhậm Độc Hành đạt được nó mấy năm trước trong Thần Hoang Bí Cảnh, hắn ngoài ý muốn gặp được thời không triều tịch nên chiếm được, căn cứ đẳng cấp phân chia, Thì Chi Sa có thể chia làm cấp thấp trung cấp và cao cấp, phái trên dường như có đỉnh cấp.

Thì Chi Sa cấp thấp có tác dụng với kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, Thì Chi Sa trung cấp có tác dụng với kêếm giả Thần Ngưng Cảnh, Thì Chi Sa cao cấp có tác dụng với cường giả Kiếm Vương.

Nói đơn giản, kiếm giả Thần Ngưng Cảnh và Kiếm Vương không thể sử dụng Thì Chi Sa cấp thấp, trái lại kiếm giả Nguyên Cực Cảnh có thể sử dụng Thì Chi Sa trung cấp, chỉ cần kiếm giả Nguyên Cực Cảnh đầy đủ cường hoành có thể thừa nhận lực lượng thời gian trong Thì Chi Sa, không chịu nổi sẽ bị lực lượng thời gian giết chết.
Bình Luận (0)
Comment