Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1357

Hắn tính toán một lúc, nếu dựa theo tiến độ trước mắt, hắn tiêu hao thời gian chục năm thậm chí hai mươi mấy năm mới có thể rèn luyện đủ loại áo nghĩa đến tám chuyển, đó là chưa tính toán không chi áo nghĩa vào bên trong.

Sở Mộ nghĩ đến Thì Chi Sa, nếu có thêm Thì Chi Sa liền có thể tiết kiệm một nửa thời gian, nếu có thể đạt được Thì Chi Sa trung cấp, như vậy hiểu quả rất rõ ràng.

Chỉ có điều muốn tìm Thì Chi Sa phải vào trong Thần Hoang Bí Cảnh mới được, Sở Mộ có một cơ hội đi vào Thần Hoang Bí Cảnh, hắn vốn có ý định sau khi đột phá Thần Ngưng Cảnh lại tiến vào.

Bằng không hiện tại têến vào Thần Hoang Bí Cảnh?

- Với thực lực của ta hiện tại, chém giết kiếm giả Thần Ngưng Cảnh viên mãn bình thường không phải việc khó.

Sở Mộ nói thầm.

Đã có quyết định, Sở Mộ định đi tìm trưởng lão thì có người đã thông tri Sở Mộ.

Nói tiếp qua chín tháng nữa Thần Hoang Bí Cảnh sẽ mở ra, hỏi xem Sở Mộ muốn nhân cơ hội này tiến vào hay không, nếu như lần này không tiến vào, lần sau muốn đi vào cũng không dễ dàng như vậy.

Dường như mở Thần Hoang Bí Cảnh không phải chuyện đơn giản gì.

Chẳng khác gì buồn ngủ gặp chiếu manh, Sở Mộ lập tức đáp ứng.

Thì ra lúc mình bế quan, gia hỏa này đã tới tìm mình nhưng không tìm thấy.

- Vẫn còn thời gian chín tháng, ta phải tăng cường thực lực mới được.

Sở Mộ nói thầm sau đó chuyên tâm tu luyện.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, một tháng lại một tháng qua đi, khoảng cách Thần Hoang Bí Cảnh mở ra càng lúc càng gần, thực lực Sở Mộ chậm rãi tăng lên.

Bởi vì muốn đi vào Thần Hoang Bí Cảnh, thực lực tăng lên là yêu cầu bức thiết nhất, cho dù là một chút cũng tốt, Sở Mộ không chú trọng rèn luyện áo nghĩa, hắn bỏ thời gian tu hành Thiên Hoang kiếm thuật, đây chính là biện pháp tăng cường thực lực.

Bởi vì cho dù hắn rèn luyện áo nghĩa cũng không thể tăng thực lực lên mạnh hơn.

Thiên Hoang Thần Sơn rất cao, cao hơn một vạn hai ngàn mét, phạm vi ba ngàn mét là ngoại cung, nội cung nằm ở phạm vi sáu ngàn mét, chân cung chín ngàn mét, địa điểm mở Thần Hoang Bí Cảnh năm tại nơi cao nhất Thiên Hoang Thần Sơn, ở vị trí một vạn hai ngàn mét.

Lúc này tại khu vực cao nhất Thiên Hoang Thần Sơn có một cái bình đài, bình đài có đường kính trăm mét và hình bát giác, tám góc có tám cây cột dựng thẳng lên trời.

Mỗi một cây cột có khắc vô số đường vân phức tạp, thâm ảo khó lường, trên sân thượng còn có nhiều chủng phù văn thần bí cổ xưa.

Nói là bình đài nhưng thật ra nó là tế đàn.

Bên ngoài tế đàn có vài chục người đang đứng, tuổi của bọn họ không lớn, tối đa chỉ hơn ba mươi, tính toán ra cơ bản đều còn trẻ nhưng tuổi thật lớn hơn bề ngoài vài tuổi.

Ba mươi người, toàn bộ đều là đệ tử nội cung, là ba mươi người mạnh nhất trong thi đấu nội cung.

Dựa theo Thiên Hoang Địa Cung quy định, top ba mươi nội cung mới có cơ hội tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh.

- Ta nghe nói lần này trừ ba mươi người chúng ta ra còn có một đệ tử ngoại cung cũng tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh.

Vưu Ưng Chính xếp thứ hai mươi lăm cười nói.

- Là ban thưởng cho đệ nhất thi đấu ngoại cung lần này.

Người bên cạnh thuận miệng lên tiếng, hắn là người xếp hai mươi ba Lý Đông Dương.

- Nghe nói chỉ là kiếm giả Nguyên Cực Cảnh, đạt được đệ nhất thi đấu ngoại cung liền muốn đi vào Thần Hoang Bí Cảnh, đúng là không biết trời cao đất rộng.

Xếp thứ hai mươi bảy Bạch Nham cười nhạo, trên mặt còn mang theo xem thường không chút che dấu.

Hiển nhiên đối với Sở Mộ muốn tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh với bọn họ, bọn họ cảm thấy hắn không tự lượng sức, khinh thường và khinh miệt.

Đương nhiên cũng có người vẻ mặt không sao cả, không nhìn thẳng, chỉ tùy tiện suy nghĩ mà thôi, tóm lại không có phản ứng như nhau.

- Nghe nói Hoắc Lăng Quang lúc trước có tìm đệ tử ngoại cung kia, ý định giao dịch cơ hội tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh nhưng bị cự tuyệt.

- Nói ra cũng đáng tiếc, trên thực tế Hoắc Lăng Quang đủ sức tiến vào top ba mươi, đáng tiếc thời vận bất lực.

- Hoắc Lăng Quang là người Thất Kiếm Lâu, bị một đệ tử ngoại cung cự tuyệt, mặt mũi không còn.

- Không cần các ngươi lắm miệng, Thất Kiếm Lâu chúng ta sẽ xử lý.

Lâm Diệp xếp thứ hai mươi chín nhướng mày, hắn không vui.

Thất Kiếm Lâu là tổ chức mạnh nhất nội cung, tuy nhân số chỉ có bảy người nhưng thực lực rất mạnh, nhất là lão đại Thất Kiếm Lâu chính là người đạt được vị trí đê nhất thi đấu nội cung.

Hơn nữa bảy người Thất Kiếm Lâu rất đoàn kết. Đắc tội một chẳng khác nào đắc tội bảy, bởi vậy mặc dù thực lực mạnh hơn Lâm Diệp cường đại, bị Lâm Diệp quát lớn nhưng bọn họ không phản bác.

Lâm Diệp không đáng sợ, đáng sợ là người khác trong Thất Kiếm Lâu, nhất là lão đại Thất Kiếm Lâu đang đứng ở bên cạnh.

Lúc này có một thân ảnh đang lướt lên đỉnh núi, lướt qua xích sắt chân cung đi lên đỉnh Thiên Hoang Thần Sơn.

Hôm nay là ngày Thần Hoang Bí Cảnh mở ra, Sở Mộ sẽ không bỏ qua.

Bay lượn giữa núi rừng, tốc độ của Sở Mộ còn nhanh hơn lúc trước.

Hắn tính ra đã tiềm tu một năm, các phương diện đều có tiến bộ nhảy vọt.

Cũng bởi vì tiến vào Thần Hoang Bí Cảnh, Sở Mộ không ngừng tăng cường thực lực bản thân, tận khả năng tăng cường thực lực bản thân.

Hôm nay thủy chi áo nghĩa đã rèn luyện đến bốn chuyển trung kỳ, các áo nghĩa khác được lực lượng Âm Sát kết tinh rèn luyện tới hai chuyển cực hạn, khoảng cách ba chuyển còn cách một bước.

Về phần không chi áo nghĩa đã tiến vào mọt chuyển, nếu muốn đạt tới hai chuyển cần thời gian nửa năm mới được.

Không chi áo nghĩa rất mạnh, Phi Hồng Huyễn Không Bộ của Sở Mộ càng ảo diệu khó lường.

Áo nghĩa tăng lên tăng phúc thực lực không rõ ràng, bởi vì cấp độ còn chưa đủ cao, nếu kiếm thuật tăng lên lại tăng lên thực chất.

Có lẽ bởi vì đã phá giải toàn bộ Phong Thần Huyết Chú cho nên Sở Mộ cảm giác ngộ tính của mình có biến hóa về chất, hoặc có thể nói cơ duyên xảo hợp nên cảnh giới kiếm đạo tăng lên, nói ngắn lại tu luyện kiếm thuật càng dễ lính ngộ bản chất bổn nguyên.

Hiện tại kiếm thuật lĩnh vực của Sở Mộ đạt tới tầng thứ tám cực hạn, khoảng cách tầng thứ chín còn kém một đường.

Tu luyện Thiên Hoang kiếm thuật có tiến bộ nhảy vọt, nói ngắn lại hiện tại Sở Mộ mạnh hơn một năm trước rất nhiều.

Hắn tiến lên rất nhanh, cảnh sắc hai bên rút lui nhanh như tia chớp.

Qua một lúc tầm mắt Sở Mộ rộng mở trong sáng, lại quay đầu nhìn xuống có cảm giác ở nơi cao rất lạnh.
Bình Luận (0)
Comment