Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1450

Sở Mộ âm thầm kinh ngạc, thật không ngờ hắn vô thức vung Bất Diệt kiếm trên tay trái một cái lại kích phát ra Bất Diệt kiếm ý, lại thi triển Trảm Phong kiếm kỹ. Uy lực không ngờ lại mạnh mẽ tới tình trạng này, còn hơn xa Sơn Hỏa bạo.

- Tốt, không ngờ lại có thần kiếm bực này.

Minh Vương trong trận đồ đi ra, một thân áo đen, chỉ có điều áo đen kia so với áo đen bình thường có chút khác biệt, dường như sáng bóng hơn.

Hắn vừa mới xuất hiện, khí thế trấn áp trên người Sở Mộ lại tăng lên gấp đôi, làm cho thân thể Sở Mộ trùng xuống, hai chân run lên, cắn răng chống đỡ. Khí thế của cường giả Minh Vương cấp quả thực đáng sợ.

Tiếng ông ông vang lên, Bất Diệt kiếm ở tay trái run lên, phóng ra một cỗ bất diệt kiếm ý mạnh mẽ, lập tức cắt nát khí thế của Minh Vương, khiến cho toàn thân Sở Mộ chợt nhẹ nhõm, giống như được Bất Diệt kiếm dẫn dắt, tay vung ra một kiếm.

Kiếm kỹ Nhân cấp tam phẩm Hám Thiên cấp: Sơn Hỏa bạo.

Một kiếm này ra tay, Sở Mộ đã nhận ra chỗ khác biệt của nó.

Tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy mặt đất dưới chân tên Minh Vương kia lập tức bị nghiền nát, giống như có một ngọn núi lửa phá đất mà ra. Vô số nham thạch nóng bỏng ở trên miệng núi lửa chảy xuống. Một cỗ khí tức khiến cho người ta kinh hãi dâng lên.

Tên Minh Vương này kinh hãi, vội vàng muốn thoát thân. Nhưng khí tức của núi lửa quá mạnh, trong nháy mắt này hạn chế tốc độ của hắn, làm cho hắn không kịp thoát thân, nham thạch nóng bỏng như dòng nước lũ, từ giữa núi lửa phụt lên, phóng lên trời, trực tiếp nuốt trọn thân thể tên Minh Vương này.

Ngọn núi lửa này so với Sở Mộ dùng kiếm ý của hắn thi triển ra Sơn Hỏa bạo còn mạnh hơn gấp mấ lần. Hơn nữa nhìn qua cũng không giống như hư ảnh núi lửa, càng giống như một ngọn núi lửa chính thức, nhiệt độ không khí bốn phía kịch liệt tăng lên.

Tiếng kêu thảm thiết từ bên trong dòng nham thạch nóng bỏng kia vang lên. Tên Minh Vương kia không ngờ đã bị trọng thương, tiếng kêu thảm thiết vang lên, dần dần yếu ớt. Khi nham thạch nóng bỏng như nước lũ rơi xuống, như sóng lớn rít gào, bốn phương tám hướng tính từ miệng núi lửa. Phương viên mấy trăm trượng hóa thành một hồ nham thạch nóng bỏng. Mà tên Minh Vương kia biến mất không thấy. Dưới uy lực của Sơn Hỏa bạo, thi cốt không còn, không còn sót lại một chút nào.

- Chuyện này...

Sở Mộ trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt. Ngọn núi lửa này nhìn như thực thể, hắn chỉ cảm thấy tư duy hỗn loạn, không có chút đầu mỗi gì.

Một cường giả Minh Vương cường đại, khí thế kia đủ để trấn áp cho hắn không còn lực đối kháng, không ngờ lại chết đi. Hơn nữa lại bị một kiếm của hắn giết chêt.

Trong lòng giống như có ngàn vạn con ngựa chạy qua, Sở Mộ vô cùng khiếp sợ.

Giật mình, hắn nhìn về phía Bất Diệt kiếm trong tay trái. có thể chém giết tên Minh Vương kia hoàn toàn là do thanh Bất Diệt kiếm này. Hắn vô thức vận dụng Bất Diệt kiếm, Bất diệt kiếm thay thế hắn kích phát Bất diệt kiếm ý bên trong, làm cho uy lực của kiếm kỹ tăng lên rất nhiều.

- Như vậy chẳng phải là có thanh Bất Diệt kiếm này, cho dù ta gặp phải cường giả Minh Vương cấp cũng có thể không sợ hãi hay sao?

Sở Mộ bị ý nghĩ này dọa cho nhảy dựng.

Chợt, hắn lại kiểm tra Bất Diệt kiếm này một chút, phát hiện ra thân kiếm không biết từ khi nào xuất hiện vài vết nứt, trong đó ẩn chứa Bất diệt kiếm ý, không ngờ lại giảm bớt hơn phân nửa.

- Thì ra là thế, xem ra Bất Diệt kiếm này vẫn không nên dùng thì tốt hơn.

Âm thầm nói, Sở Mộ thu Bất Diệt kiếm lại, liếc mắt nhìn ngọn núi lửa và dòng nham thạch, quay người nhanh chóng rời đi.

Một Minh Vương tử vong, chi nhánh Minh Thần tộc lập tức có cảm ứng. Bọn hắn không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có thể khẳng định cường giả Vương cấp được phái ra đối phó với Sở Mộ đã bị giết chết.

Trong lúc nhất thời Minh Thần tộc có chút kinh nghi bất định, không biết Minh Vương kia bị Sở Mộ giết chết hay là bị cường giả khác giết chết.

Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi thạch mộ, triển khai toàn bộ tốc độ, nhanh chóng rời khỏi Huyết Sắc hoang nguyên, trở về Thiên Phong cốc.

Hiện tại đã qua đi tám tháng, phong vân mà Sở Mộ mang tới cũng tiêu tán, dần dần bình tĩnh lại. Nhưng mà tiêu điểm thủy chung vẫn là tiêu điểm, đi tới đâu đều là vạn chúng chú mục.

Bởi vậy Sở Mộ trở lại Thiên Phong công, tin tức lập tức truyền bá ra ngoài.

Ngựa không dừng vó, thông qua cánh cửa huyết sắc, Sở Mộ trở lại khu vực đệ tử tinh anh của Thiên Phong kiếm cung, tới quần kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội.

Luận quy mô, trong năm siêu cấp chiến đội, quần kiếm lâu của Chấn Thiên chiến đội có quy mô nhỏ nhất. Bởi vì nhân số của Chấn Thiên chiến đội ít nhất, tính cả tổng đội trưởng Sở Mộ cũng chỉ vẻn vẹn có mười người

Sở Mộ trở về kiếm lâu của mình, lập tức triệu tập chín thành viên của Chấn Thiên chiến đội, tập hợp ở tầng thứ nhất trong kiếm lâu của hắn.

- Tám tháng qua đi, tính cả lực lượng Thì Chi La Bàn của ta, mỗi người các ngươi đều có thời gian mười tám tháng, hiện tại ta muốn kiểm nghiệm xem trong mười tám tháng này, Thiên Cực kiếm thuật của các ngươi có tiến triển thế nào.

Sở Mộ đi thẳng vào vấn đề, nói với chín người đang xếp thành một hàng trước mắt.

- Ta tới trước.

Tần Sơn Hà lên tiếng, ngữ khí mang theo chút tự tin, vẻ mặt hưng phấn. Hiển nhiên mười tám tháng tu luyện này, hắn có tự tin kiếm thuật của mình tăng lên, đồng thời thực lực cũng tăng lên không ít.

Tám người khác liên tục lùi về phía sau, đem khoảng trống nhường lại cho Sở Mộ và Tần Sơn Hà. Tần Sơn Hà đi tới trước mặt Sở Mộ, rút kiếm, tạo thế khởi đầu của Thiên Cực kiếm thuật, hai mắt sáng ngời mà có thần nhìn qua Sở Mộ, mang theo một tia chiến ý.

- Ra tay đi.

Sở Mộ lạnh nhạt nói.

- Tiếp kiếm.

Tần Sơn Hà lên tiếng nhắc nhở, đây là nghiệm chứng xem hắn tu luyện kiếm thuật thế nào, không phải là cuộc chiến sinh tử. Bởi vậy khi xuất kiếm nhắc nhở đối phương là lễ tiết của Kiếm giả, coi như là người quen cũng phải làm như vậy. Đó là một loại tu dưỡng.

Nói xong, kiếm của Tần Sơn Hà lập tức bổ ra, hai mắt Sở Mộ sáng ngời.

Động tác kiếm thuật giống nhau trong tay người có tạo nghệ kiếm thuật khác nhau, bề ngoài nhìn như giống nhau, kỳ thực cảnh giới ẩn chứa bên trong lại khác biệt.

Nhìn núi là núi, nhưng lại không phải là núi. Trong mắt Kiếm giả cố tạo nghệ kiếm thuật cao thâm như Sở Mộ, một kiếm Tần Sơn Hà bổ ra này rõ ràng không giống như tước đó, uy lực mạnh hơn, đồng thời còn nhanh hơn không ít.
Bình Luận (0)
Comment