Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1562

Thứ chín.

Thứ tám.

Thứ bảy.

Thứ sáu...

Ánh mắt mọi người tập trung vào bên trên. Lúc này đã xuất hiện chín mươi lăm cái tên, nhưng vẫn không có tên Sở Mộ.

- Ta biết ngay mà, dùng ngộ tính của Sở Mộ tuyệt đối không có bài danh thấp như vậy. Top ba cũng là chuyện có thể.

Một vị các lão dùng ngữ khí kích động nói.

Cái tên đứng thứ tư xuất hiện, không phải là Sở Mộ.

Nói cách khác, Sở Mộ đã nằm trong top ba.

Long Tôn không khỏi nhìn Sở Mộ vài lần, bất quá hắn không lo lắng một chút nào. Bởi vì hắn khẳng định, đệ nhất môn đồ là hắn.

Cái tên thứ ba cũng xuất hiện.

- Lăng Túc, không phải là đệ tử Toái Tinh lâu hay sao?

- Chẳng lẽ Sở Mộ có thể xếp thứ hai?

Bởi vì Thương Mạc Vân và những người khác đều đã xuất hiện trên Tạo Hóa thiên bi.

Bàn tay vô hình đem theo than kiếm vô hình kia lại tiếp tục điêu khắc trên Tạo Hóa thiên bi.

- Ồ? Chữ kia nhìn thế nào cũng không giống chữ Sở nha...

- Chữ này... Có chút giống như chữ Long...

Có người thấp giọng nói.

Long Tôn biến sắc, hai mắt bắn ra lệ mang kinh người, chăm chú nhìn vào Tạo Hóa thiên bi, trong lòng không tự chủ được mà khẩn trương.

Bởi vì hắn cũng nhìn ra, chữ đang xuát hiện không giống như chữ Sở. Dựa theo lộ tuyến, nhìn qua càng giống chữ Long hơn.

Một trăm Kiếm giả, đã có chín mươi tám cái tên xuất hiện trên Tạo Hóa thiên bi. Duy chỉ có Sở Mộ và Long Tôn, tên của hai người còn chưa hiển hiện ra.

Chữ kia đã không giống chữ Sở thì nhất định là chữ Long.

- Sao ta lại đứng thứ hai được?

Long Tôn trừng hai mắt, hoàn toàn không thể tin được.

Quả nhiên chữ kia xuất hiện, quả thực là chữ Long này, là chữ Long chân chính.

Sưu một cái, mặt Long Tôn như không còn chút máu nào, trắng bệch. Trong mắt bắn ra tinh mang không thể tin nổi.

- Long Tôn.

- Là Long Tôn.

- Không phải Long Tôn xếp ở vị trí thứ nhất hay sao?

- Sao lại là thứ hai?

- Long Tôn xếp thứ hai? Như vậy đứng thứ nhất không phải là....

- Sở Mộ.

Một tiếng cực lớn vang vọng, có chút sắc bén. Thoáng cái tất cả mọi người đều nhìn vào trên người Sở Mộ.

Sở Mộ, Kiếm giả rời khỏi Tạo Hóa bí cảnh cuối cùng không ngờ lại là đệ nhất môn đồ.

Khi cái tên Long Tôn hoàn toàn xuất hiện, bàn tay và thanh kiếm vô hình kia lại tiếp tục chuyển lên trên, bắt đầu khắc tên người cuối cùng. Là người đứng đầu lần này.

Chữ đầu tiên là Sở.

Tiếng điêu khắc âm vang mà có lực, lún sâu vào ba phần Tạo Hóa thiên bi.

Một chữ Sở cứng cáp, có lực xuất hiện trước mắt mọi người.

Rất nhiều người có cảm giác như trái tim mình bị túm, cổ họng bị bóp chặt, vẻ mặt đỏ bừng, không có cách nào hít thở.

Chữ thứ hai xuất hiện. Mộ!

Sở Mộ.

Đệ nhất môn đồ - Sở Mộ.

Trên mặt Sở Mộ cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn thật không ngờ, mình lại trở thành đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi.

Trong Tạo Hóa bí cảnh hắn có thu hoạch khổng lồ như vậy, hiện tại lại trở thành đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi. Nói không vui là gạt người. Cho nên Sở Mộ nở nụ cười vui vẻ từ tận sâu trong lòng.

Sắc mặt Long Tôn đổi tới đổi lui, cuối cùng bình tĩnh trở lại, thể hiện ra tâm tính phi phàm của hắn.

Lúc này ba vị các lão của Phi Thiên các vô cùng hưng phấn. Là kích động, kích động tới mức thiếu chút nữa hôn mê.

bọn họ tuyệt đối không ngờ, Sở Mộ không những không phải là người đứng cuối cùng, ngược lại còn đoạt được danh hiệu đệ nhất môn đồ, tôn vinh như vậy, không chỉ là vinh quang của một mình Sở Mộ, cũng là vinh quang thuộc về Phi Thiên các.

Trước đó, người đoạt được đệ nhất môn đồ là Thiên Sơn Vô Đạo của Liệt Không kiếm tông. Lúc này còn tưởng rằng đệ tử năm thế lực lớn đều không có phần. Đệ nhất môn đồ sẽ rơi vào trên người Long Tôn, một kẻ tới từ địa vực khác. Ai biết thế cục lại chuyển đổi, đệ nhất môn đồ lại là Sở Mộ...

- Tốt, tốt, tốt!

Ba vị các lão thay phiên vỗ vai Sở Mộ, cái cằm nhếch lên, hết sức kích động. Chợt lại nhìn về phía trưởng lão Hắc Cực cung nói.

- Các ngươi nói đúng. Về sau khi tuyển nhận đệ tử quả thực phải tăng khảo hạch. Tốt nhất là như Phi Thiên các chúng ta vậy.

Trưởng lão Hắc Cực cung và các đệ tử mặt đen như đáy nồi. Đây là đánh mặt trần trụi a. Lại là đánh mặt mũi ở giữa nơi công cộng như vậy. Đối phương lại nói oang oang như vậy, khiến cho bọn họ xấu hổ vô cùng.

Đệ tử Hắc Cực cung hận không thể đào một cái động dưới đất chui vào. Nhưng mà trưởng lão Hắc Cực cung là cáo già, sắc mặt nhanh chóng khôi phục lại. Không những vậy còn cười hắc hắc:

- Chúc mừng, chúc mừng. Có thiên tài bực này chính là may mắn của nhân tộc chúng ta. Nếu cần thì có thể thông báo một tiếng. Hắc Cực cung chúng ta sẵn sàng tương trợ thiên tài địa bảo có thể tăng thiên phú tu luyện lên.

- Không nhọc các ngươi hao tâm tổn trí.

Các lão Phi Thiên các hừ lạnh một tiếng, nói.

Những đệ tử Hắc Cực cung kia mặt đen lên, nhìn chằm chằm vào Sở Mộ. Ánh mắt kia rất không hữu hảo.

- Vừa rồi là ta nói sai, vì vậy ta xin lỗi Sở Mộ.

Bỗng nhiên, Hầu Thiếu Huy của Hắc Cực cung mở miệng nói với Sở Mộ một câu. Hắn là đệ nhất nhân trong đám đệ tử Hắc Cực cung lần này. Địa vị trong Hắc Cực cung giống như địa vị của Thương Mạc trong Phi Thiên các.

Sở Mộ liếc mắt một cái, không nói gì. Trực giác nói cho hắn biết, Hầu Thiếu HUy này chủ động mở miệng nói lời xin lỗi chỉ sợ không phải là xin lỗi chân chính. Đoán chừng đang có ý đồ gì đó.

Quả nhiên, Hầu Thiếu Huy mỉm cười, có chút âm trầm. Trên thực tế, trở thành đệ tử Hắc Cực cung, sau khi tu luyện công pháp Hắc Cực cung, nhân tính, tính tình trong lúc vô tri vô giác thay đổi từng chút một, trở nên âm lãnh.

- Trước kia nghe nói trong Phi Thiên các xuất hiện một đệ tử mới, kinh tài tuyệt diễm. Ta đã muốn tới hỏi thăm một hồi. Hôm nay ngươi lại trở thành đệ nhất môn đồ trên Tạo Hóa thiên bi. Càng làm cho ta không nhịn được muốn ra tay.

Hầu Thiếu Huy nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, ngữ khí mang theo chút khiêu khích.

- Thế nào? Đệ nhất môn đồ, chúng ta tới luận bàn một chút.

Nói xong, Hầu Thiếu Huy rút kiếm, kéo theo một đám kiếm hoa, trông rất sống động. Kiếm trực chỉ Sở Mộ, ý tứ khiêu khích càng thêm rõ ràng.

- Hầu Thiếu Huy, ngươi muốn chơi ta sẽ theo ngươi chơi.

Thương Mạc bước ra một bước, lạnh lùng nói.

Các đệ tử Phi Thiên các so với Liệt Không kiếm tông, Hắc Cực cung và Vạn Nhận sơn trang, cạnh tranh ít hơn rất nhiều. Chuyện này cũng khiến cho các đệ tử Phi Thiên các, dưới đại đa số tình huống đều tương đối đoàn kết.
Bình Luận (0)
Comment