Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1679

Đôi mắt cảm xúc phức tạp biểu lộ tuyệt vọng giống như những Kiếm Vương đã chết dưới kiếm của nó.

Thiên Hoang kiếm ý thánh cấp, uy lực đáng sợ, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng không thể đối kháng lại, dù nó mạnh gấp mười lần hơn nữa cũng không làm nên chuyện gì. Trừ phi Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng rất gần thánh cấp, thậm chí trở thành thánh cấp.

Không có trừ phi, không có may mắn.

Khoảnh khắc chưa đến một phần vạn giây, Thiên Hoang kiếm ý đánh trúng đầu Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng, nổ tung.

Lực lượng kiếm ý đáng sợ, lực lượng thiên hoang xâm thực, lực lượng biến ảo biển hóa bể dâu nháy mắt tràn ngập toàn thân Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng.

Chỉ trong tích tắc, ngắn còn hơn một cái nháy mắt, thân thể Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng nhanh chóng tan rã như băng tuyết, lặng lẽ không tiếng động, tan biến trong vô hình như chưa từng xuất hiện.

Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng bình thường, kiếm vực đáng sợ bao phủ các Kiếm Vương cũng tan biến.

Sở Mộ đang thở phào thì bỗng vị trí Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng biến mất có một luồng sáng bắn hướng bụng Sở Mộ, chui vào người hắn, tốc độ nhanh đến nỗi hắn không phát hiện chứ đừng nói các Kiếm Vương sống sót.

Hai ngàn Kiếm Vương, có một ngàn năm trăm người chết dưới kiếm của Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng, chỉ còn năm trăm người sống sót. Ai nấy mặt tái nhợt, vẻ mặt ủ rũ, hơi thở suy sụp. Bọn họ còn chưa lấy lại tinh thần.

Bị Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng tàn phá, tàn sát kích thích lớn đến họ, đang ủ rũ thì bỗng biến cố đột ngột xảy ra, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng cường đại bị giết.

Chết, Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng đã chết, ác ma đáng sợ như ác mộng trong lòng mọi người.

Xác chết khắp nơi, máu chảy thành xông nhuộm đỏ mặt đất dính đặc.

Tay chân cụt đập vào mắt kinh người, khiến người buồn nôn như lò sát sinh.

Thật lâu sau các Kiếm Vương sống sót mới lấy lại tinh thần, nhưng lòng còn sợ hãi, mặt trắng bệch nhìn tay chân cụt đầy đất, vũng máu mà kinh hoàng.

Giây sau bọn họ nhìn hướng Sở Mộ, ánh mắt càng hoảng loạn hơn. Tuy chỉ trong chớp mắt, rất nhanh nhưng bọn họ thấy rõ là Sở Mộ ra tay giết Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng.

Bọn họ dám chắc đó không phải vì Sở Mộ có thực lực, nếu hắn mạnh như vậy thì đã không vào Chân Nguyên bí cảnh.

Nên hắn có một lá bài, một lá bài úp thật sâu.

Những người có mặt toàn là Kiếm Vương, bọn họ cảm giác được đấy là kiếm ý, một loại kiếm ý thuộc tính, một loại kiếm ý thuộc tính thánh cấp.

Kiếm ý thuộc tính thánh cấp!

Sáu chữ hiện ra trong đầu như ngọn núi đè, khiến ý thức của họ tán loạn.

Vậy tức là sau lưng Sở Mộ có một cường giả ít nhất cỡ Kiếm Thánh trung giai.

Hơn nữa Sở Mộ còn được Kiếm Thánh trung giai chú trọng, không thì Kiếm Thánh trung giai tuyệt đối không để lại ít nhất hai kiếm ý thuộc tính thánh cấp trong thế giới tinh thần của hắn. Nên biết Kiếm Thánh cho người ta một kiếm ý thánh cấp tương đương với cắt xuống kiếm ý của mình, rất đau đớn, bị tổn thương rõ ràng, phải nuôi một thời gian dài mới bù đắp lại được.

Hiện tại bọn họ không thể khẳng định Sở Mộ có được kiếm ý thuộc tính thánh cấp không, chẳng thể phỏng đoán được.

Đặc biệt bây giờ mỗi Kiếm Vương đều thi triển bí pháp, sử dụng đan dược, thời gian kéo dài đã hết, tác dụng phụ xuất hiện cộng thêm người bị thương nặng, thực lực không bằng mười phần trăm lúc bình thường. Thoạt trông Sở Mộ khỏe hơn bọn họ, nếu hắn có ác ý thì hậu quả...

Tưởng tượng thôi đã rét run.

Một Kiếm Vương cao giai nói:

- Hay là mọi người phục hồi vết thương trước đi.

Kiếm Vương cao giai không còn vẻ hùng hổ, lúc nói chuyện còn nhìn hướng Sở Mộ như trưng cầu ý kiến. Kiếm Vương cao giai khác không nói gì.

Sở Mộ ngạc nhiên, giây sau gật đầu, hắn lờ mờ biết suy nghĩ trong lòng các Kiếm Vương cao giai. Sở Mộ cũng cần phục hồi nên không từ chối.

Gần năm trăm Kiếm Vương sống sót ngồi xếp bằng lấy các loại đan dược ra dùng, tu luyện.

Một gốc Chân Nguyên thụ cực phẩm, tám Chân Nguyên thụ thượng phẩm còn nguyên vẹn, vì chiến đấu lúc trước kiếm vực của Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng bao phủ chúng nó, nên Chân Nguyên thụ và Chân Nguyên quả không bị phá hoại.

Một canh giờ sau, các Kiếm Vương mở mắt ra. Lực lượng sự sống của căn nguyên mộc chi tướng khép lại tất cả vết thương của Sở Mộ, tinh huyết bị tiêu hao thì dùng Huyết Dương đan phục hồi, lực lượng thần niệm cũng bổ sung đủ. Sở Mộ bây giờ gần như đến trạng thái cao nhất lúc bình thường.

Kiếm Vương khác nào là thi triển bí pháp, dùng đan dược đều có tác dụng phụ, hai thứ chồng lên thì tác dụng phụ cũng nhân đôi. Sau đó bọn họ bị thương, một canh giờ không đủ để họ hoàn toàn khỏe mạnh, cùng lắm phục hồi sáu mươi phần trăm, có thể hành động tự do.

Kiếm Vương sống sót trừ mười ba Kiếm Vương cao giai ra đa số là Kiếm Vương trung giai, số ít là Kiếm Vương cấp thấp. Sở Mộ và Bá Vương bắt mắt nhất trong số đó, đặc biệt Sở Mộ là tiêu điểm.

Một Kiếm Vương cao giai chắp tay hướng Sở Mộ:

- Đa tận ơn cứu mạng của Sở huynh.

Đối diện Sở Mộ thì Kiếm Vương cao giai này không còn lòng kiêu hãnh.

Đúng vậy, bọn họ là Kiếm Vương cao giai, Sở Mộ chỉ là Kiếm Vương nhị tinh.

Nhưng tại đây một chọi một, hiện tại thực lực của bọn họ tối đa chỉ còn năm, sáu mươi phần trăm chưa chắc đánh lại Sở Mộ, ra ngoài thì họ mạnh hơn. Nhưng đừng quên sau lưng Sở Mộ có ít nhất Kiếm Thánh trung giai che chở, là loại Kiếm Thánh trung giai có thể cắt ra kiếm ý thuộc tính thánh cấp của mình để bảo vệ Sở Mộ.

Nếu ai giết Sở Mộ sẽ phải hứng chịu lửa giận của Kiếm Thánh trung giai không biết tên kia.

Nhìn chung thì Sở Mộ ở đây có tư cách ngang hàng với họ, cộng thêm bọn họ sống được đúng là nhờ Sở Mộ sử dụng hai kiếm ý thuộc tính thánh cấp giết Kiếm Khí Chi Linh đế hoàng, hắn thì bị tổn thất rất lớn.

Các Kiếm Vương khác cảm ơn Sở Mộ.

Mỗi Kiếm Vương đều trưởng thành từ vô số lần chiến đấu giết chóc, sau khi lấy lại bình tĩnh thì không thèm để mắt tay chân cụt bên cạnh.

Kiếm Vương cao giai nói, mắt nhìn Chân Nguyên thụ:

- Chúng ta bắt đầu chia những Chân Nguyên quả đi.

Kiếm Vương khác kích động. Vốn có hơn hai ngàn Kiếm Vương, khi chia Chân Nguyên quả thì mỗi người không được bao nhiêu. Bây giờ chỉ còn năm trăm người sẽ được chia nhiều hơn. Nhưng những Kiếm Vương cấp thấp thì vẻ mặt buồn bã.

Kiếm Vương cao giai nhìn Sở Mộ, hỏi:

- Sở huynh cảm thấy nên chia thế nào?

Sở Mộ vốn tối đa chỉ được chia một ít Chân Nguyên quả thượng phẩm nhưng tình huống bây giờ đã khác.

Lòng Sở Mộ máy động, nói:

- Trước tiên hái Chân Nguyên quả xuống rồi hãy bàn việc phân phối.
Bình Luận (0)
Comment