Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1709

Long Tôn khựng lại, không lùi mà tiến lên, mới hồi sức lại bộc phát lực lượng với tốc độ càng nhanh hơn lao vào kiếm kỹ của Sở Mộ. Long Tôn đâm kiếm ra, đầu rồng lại hiện, người kiếm hợp nhất, kiếm kỹ Chân Long Phá!

Đối diện Long Tôn đánh trả khóe môi Sở Mộ cong lên. Tim Long Tôn rớt cái bịch, linh cảm không may nhưng đã không kịp phản ứng.

Mắt Sở Mộ sáng rực, thần niệm chi kiếm bắn ra. Long Tôn phản ứng nhanh, ngay khi thần niệm chi kiếm bắn vào thế giới tinh thần thì lực lượng thần niệm cô đọng hình dạng chân long phòng ngự.

Sở Mộ nhấc chân lắc nhẹ như tách làm đôi, hai thành bốn quấy nhiễu tầm mắt Long Tôn, tay phải chém nhát kiếm chợt rút về vì đó chỉ là hư chiêu.

Kiếm trong tay trái giấu sau lưng Sở Mộ từ khi nào lặng lẽ từ góc độ quỷ quyệt đâm ra, khiến Long Tôn khó thể đề phòng.

Tay phải rút kiếm về lại đâm ra như thể có người khác đứng bên cạnh Long Tôn chém kiếm. Một luồng kiếm quang rời khỏi không gian giới chỉ nháy mắt xuất hiện trên đầu Long Tôn, từ trên cao rơi xuống.

Trong phút chốc Long Tôn đối diện ba mặt công kích, cực kỳ tệ hại.

Long Tôn rống to:

- Chân Long Hộ Thể!

Huyết mạch dâng lên, khí kình bắn ra ngưng tụ thành hình rồng màu vàng vòng quanh người Long Tôn, hóa thành áo giáp bảo vệ toàn thân gã.

Ba đòn công kích cùng rơi vào người Long Tôn, đánh nát áo giáp Chân Long Hộ Thể. Người Long Tôn run rẩy thụt lùi mấy bước, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Sở Mộ thừa thắng xông lên lại tấn công, tư thái cuồng bạo, song kiếm như sấm chớp mưa bão giông tố.

Long Tôn hét to như sấm:

- Đến hay!

Long Tôn vận khí bộc phát ra tất cả sức mạnh, huyết mạch thêm thân, cơ bắp phồng ra, cơ thể vốn vạm vỡ càng thô to hơn.

Hai tay Long Tôn cầm trường kiếm vung lên như nứt núi vỡ đất, phong lôi gầm rống, rồng ngâm ầm ầm. Long Tôn với tư thái cuồng bạo liều mạng cùng Sở Mộ.

Đám khán giả trợn mắt há hốc mồm. Chiến đấu giữa hai người quá cuồng bạo, quá mạnh mẽ, như hai con mãnh thú thái cổ vật lộn, làm người xem sôi trào máu nóng rất là kích động.

Biểu tình Vương Việt trầm trọng, gã giỏi nhất là phòng ngự, gặp đối thủ cường đại thường dựa vào phòng ngự siêu mạnh khiến đối phương bó tay. Khi đối phương tiêu hao lực lượng gần hết Vương Việt mới đánh trả. Nhưng nhìn Sở Mộ, Long Tôn chiến đấu quá cuồng bạo, Vương Việt không nắm chắc có thể phòng ngự được.

Tiếng kiếm va chạm cực kỳ chói tai, xé rách không khí, vô số hỏa hoa tung toé, khí kình bắn ra bốn phía. Sở Mộ và Long Tôn từ bỏ thi triển kiếm kỹ mà chỉ dùng kiếm thuật, dùng lực lượng mạnh mẽ nhất của bản thân nhiều lần công kích, va chạm.

Thái tử xuất sắc nhất Chân Long hoàng triều, Long Tôn không chỉ có cơ thể mạnh mà tạo nghệ kiếm thuật cũng cực kỳ cao sâu, mạnh hơn Kiếm Vương bình thường rất nhiều.

Nhưng kiếm thuật là sở trường nhất của Sở Mộ, là vốn gốc của hắn. Bàn về tạo nghệ kiếm thuật thì Long Tôn kém hơn Sở Mộ.

Giao phong kiếm thuật, đặc biệt Sở Mộ thi triển song kiếm thuật thì uy năng càng mạnh mẽ hơn, Long Tôn dần bị áp chế.

Chân Long đế vương cau mày thầm nghĩ:

- Kiếm thuật của tiểu tử này rất cao thâm.

Quyết đấu kiếm thuật thì dù là Kiếm Thánh chưa chắc đánh lại Sở Mộ.

Song kiếm như được thần trợ, nhát kiếm đâm ra như đến từ vũ trụ. Một kiếm chém tựa thiên mã hành không, kiếm thuật hồn nhiên thiên thành, không dấu vết mò theo.

Long Tôn đành đổi công sang thủ liên tục đỡ công kích từ Sở Mộ, không ngừng thụt lùi trước đòn tấn công dồn dập.

Bàn về kiếm nguyên thì Sở Mộ không yếu hơn Long Tôn, về kiếm ý thì hắn có kiếm ý bất diệt đỉnh giai thiên cấp không thua gì kiếm ý bình thường sơ giai Thần cấp của gã. Về độ cứng cơ thể thì Sở Mộ vẫn không kém cạnh gì. Tuy Sở Mộ không có huyết mạch chân long nhưng hắn có căn nguyên mộc chi tướng, tốc độ cơ thể phục hồi nhanh hơn Long Tôn.

Sở Mộ không nắm giữ kiếm bí uy lực cường đại gì nhưng kiếm thuật cao cơ hơn Long Tôn, đánh bằng kiếm thuật thì gã không đấu lại hắn.

Tốc độ kiếm siêu nhanh, song kiếm thuật uy năng càng mạnh hơn, hình thành áp chế Long Tôn khiến gã không cách nào thoát ra.

Bám chặt đánh nhau, đánh tan trừ bỏ, Sở Mộ biết tinh túy kiếm thuật, cương nhu đầy đủ. Kiếm ở trong tay Sở Mộ diễn dịch ra tinh túy các loại kiếm thuật khiến mọi người nhìn say mê.

Mắt Phó Siêu Trần sáng rực kinh thán:

- Kiếm thuật của Sở đại ca thật cao thâm!

Vương Việt nhíu chặt mày, biểu tình càng trầm trọng hơn. Nhìn Sở Mộ, Long Tôn chiến đấu làm Vương Việt nhận ra Sở Mộ khó chơi hơn Long Tôn.

Vương Việt siết chặt nắm tay thầm nhủ:

- Dù thế nào thì quán quân phải thuộc về ta!

Trở thành quán quân là có thể đi vào Long Nguyên Trì tu luyện. Vương Việt tin tưởng trăm phần trăm vào Long Nguyên Trì thì tu vi sẽ thành công đột phá Tạo Hóa tứ trọng thiên, độ cứng cơ thể tăng lên một chút. Điều này rất hữu dụng cho Kiếm Giả giỏi về phòng ngự như Vương Việt.

Khi tu vi đột phá đến Tạo Hóa tứ trọng thiên Vương Việt định bụng củng cố xong sẽ đi chiến trường thái cổ.

Vậy nên Vương Việt phải giành được quán quân lần này.

Mỗi đường kiếm của Sở Mộ ẩn chứa Chấn Địa kình, vô số lần va chạm tần suất cao làm kiếm trong tay Long Tôn rung bần bật, bàn tay cũng rung theo, dần tê dại, khó thể ngưng tụ lực lượng.

Sở Mộ nắm chắc thời cơ chiến đấu đã đến cảnh giới kinh người, hắn liếc sơ liền biết trạng thái lúc này của Long Tôn. Sở Mộ thầm la trong bụng cơ hội tốt, tay trái lại đâm kiếm ra. Nhát kiếm này không nhanh, hơi chậm, dung nhập thủy chi lực lượng quy tắc khiến đường kiếm dịu dàng tơ vương phối hợp thuật ngự kiếm bám chặt Long Tôn.

Kiếm trong tay phải súc thế, kim chi quy tắc, phong chi quy tắc dung nhập vào, kiếm chém ra.

Kiếm kỹ Trảm Phong!

Một kiếm chém trúng điểm yếu tay cầm kiếm của Long Tôn, tựa như bảy tấc trên người rắn.

Kiếm rung lên suýt bay khỏi tay Long Tôn. Kiếm trong tay trái Sở Mộ hóa thành sấm sét rạch phá không gian đâm vào ngực Long Tôn, lực lượng xuyên qua nội giáp tuôn vào trái tim, làm gã cảm giác đau như đã bị đâm thủng tim. Long Tôn thụt lùi hai bước, Sở Mộ giơ kiếm trong tay phải chém xuống.

Chân Long đế vương thầm nghĩ:

- Thua.

Long Tôn là nhi tử của gã, Chân Long đế vương rất mong nhi tử của mình thắng. Nhưng hy vọng là một chuyện, hiện thực là chuyện khác. Tuy Long Tôn thua nhưng tận mắt nhìn một thiên tài nổi lên thì Chân Long đế vương cũng rất vui, đây là tâm tình làm vua.

Long Tôn thu kiếm, hai tay chắp sau lưng run run, gã mỉm cười nói với Sở Mộ:

- Sở huynh, sau này ta sẽ đánh bại ngươi.

Sở Mộ mỉm cười nói:

- Kết quả vẫn giống nhau.
Bình Luận (0)
Comment