Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1757

- Hừ, ngươi sai. Thiên Tương Cư đã sớm được Ninh sư huynh dự định nhận lấy. Chờ Ninh sư huynh từ Vô Kiếm Luyện Ngục trở về, sẽ lập tức tiến vào ở Thiên Tương Cư, trở thành chủ nhân của Thiên Tương Cư. Nếu không ngươi cho rằng Thiên Tương Cư sẽ đến phiên ngươi lựa chọn sao?

Giọng nói của Tào Vượng tràn ngập sự châm chọc.

- Ninh sư huynh...

Sở Mộ không khỏi nghĩ tới lời Giang Bắc chấp sự đã nói qua.

Trước đó, lúc hắn lựa chọn động phủ, Giang Bắc xuất phát từ lòng tốt, đề cử cho Sở Mộ tòa động phủ Thiên Tương Cư này. Bởi vì Giang Bắc dự định kết giao tốt với Sở Mộ. Huyền trưởng lão đã căn dặn, cho Sở Mộ đãi ngộ của đệ tử thân truyền.

Mãi đến sau khi Sở Mộ lựa chọn Thiên Tương Cư, Giang Bắc chấp sự mới giật mình nhớ tới một việc. Hắn vội vàng nói chuyện này cho Sở Mộ biết. Đó chính là lúc trước, có người đã truyền lời ra, nếu như động phủ tốt nhất trong mười động phủ ở Chân Truyền Phong để trống, hắn muốn.

Bởi vì chuyện này là lời đồn, không phải trực tiếp nói cho Giang Bắc biết, Giang Bắc hoàn toàn không có để ở trong lòng.

Người kia tên là Ninh Trung Thiên, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, thiên phú hơn người, có thể đánh bại phần lớn Kiếm Vương lục tinh sơ giai trên Chân Truyền Phong. Hắn là tằng tôn một vị trưởng lão chủ mạch. Thân phận của hắn khiến người ta không dám coi thường.

Giang Bắc liền khuyên Sở Mộ lựa chọn động phủ lại một lần nữa, để tránh đến lúc đó bị Ninh Trung Thiên để mắt tới. Sở Mộ lại lắc đầu. Nếu đã lựa chọn Thiên Tương Cư, liền lựa chọn. Chỉ là một Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong có lẽ lợi hại, nhưng còn chưa đủ để khiến cho hắn lui bước.

Về phần trưởng lão, cái này đích xác rất lợi hại. Sở Mộ lại không cho rằng là trưởng lão cao cao tại thượng, sẽ bởi vì tranh đoạt một tòa động phủ Chân Truyền Phong lại can thiệp vào. Điều này khó tránh khỏi quá đáng.

Hiện tại, phiền phức quả nhiên tới. Sở Mộ lại không sợ hãi.

- Ninh Trung Thiên muốn Thiên Tương Cư, bảo chính hắn tới lấy.

Sở Mộ thản nhiên nói.

- Lớn mật. Cũng dám gọi thẳng tục danh của Ninh sư huynh, còn dám cướp giật thứ thuộc về Ninh sư huynh. Thực sự không biết sống chết. Xem ra hôm nay ta không giáo huấn ngươi một trận cũng không được.

Tào Vượng giận dữ, gầm hét lên. Hắn rút kiếm, kiếm nguyên bắt đầu khởi động. Lực lượng bạo phát. Trong nháy mắt kiếm ý cùng lực quy tắc rót vào thanh kiếm trong tay. Bước chân đan xen. Hắn hung hãn thi triển ra một chiêu kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai.

Liệt hỏa thiêu đốt, tràn ngập hàng vạn hàng nghìn dặm. Khắp nơi trên mặt đất trở nên khô cằn. Đây là một môn kiếm pháp với hai quy tắc hỏa và thổ.

- Vừa lúc bắt ngươi tới thử kiếm.

Trong mắt Sở Mộ lóe lên tinh quang. Hắn thản nhiên không khiếp sợ. Ngũ Tương Kiếm chấn động. Từng tiếng oong oong vang lên. Lực phong lôi bạo phát. Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm trực tiếp được thi triển ra.

Có Cuồng Phong Khoái Kiếm làm căn cơ, tu luyện Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm càng dễ dàng hơn. Chỉ trong thời gian một tháng ngắn ngủi, Sở Mộ tu luyện tới trình độ một hơi thở hai mươi chín kiếm.

Một hơi thở hai mươi chín kiếm, rất có lực phong lôi. Uy lực kia so với Cuồng Phong Thập Bát Kiếm, không biết mạnh hơn gấp bao nhiêu lần.

Dưới kiếm sinh ra sấm gió. Sấm gió tăng thêm kiếm thế, kiếm cùng sấm gió, sấm gió cùng kiếm, muôn hình vạn trạng.

Xuất kích hung hãn, kiếm thế tràn ngập, khiến Tào Vượng biến sắc. Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, một Kiếm Vương tam tinh lại có thể phát ra công kích kinh người như vậy.

Hắn vội vàng thay đổi kiếm chiêu. Lại là một chiêu thi triển ra. Kiếm thế của Sở Mộ không thay đổi, hung hãn lướt đi.

Không hổ danh là đệ tử chân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông, cùng là cấp bậc Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, lại mạnh hơn Chu Hoa Bằng gấp mấy thành. Nhưng Sở Mộ bây giờ, không phải là Sở Mộ trước đây. Tu vi của hắn đã đạt được Tạo Hóa tam trọng thiên sơ kỳ đỉnh phong. Uy lực kiếm nguyên có phần được tăng cường. Nắm giữ đối với kiếm pháp sâu hơn. Thực lực cũng tăng cường không ít.

Sau khi Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm thi triển hoàn tất, ngay lập tức biến đổi. Kiếm pháp Kinh Đào được triển khai, hoàn toàn không dừng lại.

Tấn công tấn công, lại tấn công. Kiếm pháp Kinh Đào được thi triển ra liên tục không dừng, giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, dâng trào liên miên.

Lực thần niệm cường đại và thiên phú chiến đấu hơn người, khiến cho Sở Mộ nắm bắt tiết tấu chiến đấu hơn rất nhiều người. Tào Vượng mất đi tiên cơ, giống như một chiếc thuyền lá trong sóng to gió lớn, một cái lá cây trong giông tố.

Công kích liên miên bất tận. Hai môn kiếm pháp Nhân cấp đỉnh giai thay thế nhau được thi triển, không ngừng áp chế Tào Vượng.

Phong Lôi Tam Thập Nhị Kiếm!

Một hơi thở đánh ra hai mươi chín kiếm, trực tiếp công kích vào ngực của Tào Vượng. Bảo y bị nghiền nát. Nội giáp rách nát, xương ngực bị bẻ gẫy. Trên ngực một mảnh cháy đen. Toàn thân hắn bay ngược ra sau, qua mấy chục thước mới rơi xuống đất, bị thương rất nặng.

Giữa các đệ tử của Ngũ Hành Kiếm Tông, không cấm luận bàn, chỉ cần không giết chết người hoặc phế bỏ là được. Bị thương gì đó là chuyện không thể tránh được.

Đánh bại Tào Vượng, Sở Mộ không nói gì, thu kiếm, xoay người quay về Thiên Tương Cư.

Thiên Tương Cư có phong cấm. Hắn không lo lắng bị người khác mạnh mẽ xông vào.

Tay Tào Vượng ôm lấy ngực giãy dụa đứng dậy. Trong hai mắt hắn lộ vẻ oán độc nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ rời đi.

Biển mây vô tận, mênh mong vô biên, cuồn cuộn trong đó, giống như đại dương mênh mông. mặt trời chiều lặn xuống! Mặt trời lặn xuống ánh chiều tà nhuộm khắp, khiến cho biển mây màu trắng cuồn cuộn phủ thêm một lớp áo lụa màu đỏ sẫm.

Sở Mộ ngồi xếp bằng ở bên vách núi, mặt hướng biển mây mặt trời chiều. Ngũ Tương Kiếm được đặt ngang ở trên hai chân. Hai tròng mắt hiện ảnh ngược mặt trời chiều biển mây, cũng che kín một tầng ánh sáng rực rỡ của mặt trời lặn ánh chiều tà. Hắn chìm vào trong suy nghĩ.

Đệ tử chân truyền của Ngũ Hành Kiếm Tông, quả nhiên Kiếm Vương thực lực tầm thường không thể so sánh được. Thực lực của Tào Vượng này mạnh hơn so với Chu Hoa Bằng mấy thành. Nếu không phải ở trong khoảng thời gian này thực lực của mình đã được nâng cao rõ rệt, chỉ sợ vẫn không phải là đối thủ của Tào Vượng.

Đánh bại Tào Vượng, Sở Mộ trái lại cảm thấy nguy cơ. Bởi vì hắn thật sự cảm giác được sự cường đại của đệ tử kiếm tông cấp bá chủ. Tào Vượng như vậy. Hắn lại liên tưởng đến Ninh Trung Thiên. Hắn đồng thời lấy cấp bậc Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong, có thể đánh bại những đệ tử chân truyền khác đạt được Kiếm Vương lục tinh sơ kỳ. Thực lực toàn thân càng kinh sợ hơn.
Bình Luận (0)
Comment