Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1812

Chỉ là tu vi của hắn vẫn quá thấp, coi như hiện tại có thể đối kháng với Kiếm Vương thất tinh bình thường, đối mặt với đám Ác Long đạo tặc đoàn cường đại kia cũng không thể làm nên chuyện gì.

- Hoan nghênh ngươi.

Trung niên mặc khải giáp màu vàng đen nhìn Ngụy Thế Kiệt và Sở Mộ, lạnh nhạt nói.

Lựa chọn xong, trừ bốn người Sở Mộ ra, hơn ba trăm tinh nhuệ tham dự tân binh toàn doanh đối kháng và một bộ phận tân binh tham dự tân binh phân doanh đối kháng cũng được thu nhận vào trong ba quân đoàn.

Lựa chọn tân binh hoàn tất. Từng chiếc tinh hạm khởi động, chở các tân binh lục tục rời khỏi Chú Kiếm tinh, tiến về phía quân đoàn mà mình sẽ ở.

Sở Mộ ngồi trên tinh hạm của Kiếm Phong tài quyết quân, ngoại hình bề ngoài như một thanh lợi kiếm, toàn thân màu đen, tản mát ra cảm xúc lạnh lẽo mà chỉ kim loại mới có. Không khí bốn phía như bị đông lại. Trên thân hạm màu đen có tiêu chí hai thanh kiếm màu vàng giao nhau, đó là tiêu chí của Kiếm Phong tài quyết quân.

Đây là một chiếc tinh hạm Hằng cấp, tốc độ phi hành có thể đạt tới gấp một vạn lần tốc độ âm thanh, vô cùng nhanh chóng. Trong nháy mắt đã rời khỏi mặt đất Chú Kiếm tinh, bay về phía tinh không mênh mông.

Kiếm Phong tài quyết quân có được hai chiếc tinh hạm Hằng cấp cỡ lớn, một chiếc gọi là Kiếm phong, một chiếc gọi là Tài Quyết.

Chiếc tinh hạm Hằng cấp cỡ lớn mà Sở Mộ ngồi trên là Kiếm Phong.

Trugn niên mặc khải giáp màu vàng đen kia quả nhiên thân phận không tầm thường. Không ngờ lại là hạm trưởng của chiếc Kiếm Phong tinh hạm này, đồng thời cũng là một trong hai vị Phó quân trưởng, họ Lý.

Ngụy Thế Kiệt và Sở Mộ cùng với mấy trăm tân binh tiến vào trong Kiếm Phong tinh hạm, sau đó tạm thời được sắp xếp vào khu nhân vật mới. Mỗi một người có một căn phòng rộng mười mấy trượng vuông, trang trí đơn giản, đơn sơ. Có một cái giường lớn, một cái bàn và một cái ghế, không hơn.

Sở Mộ tiến vào trong gian phòng của mình, ngồi xếp bằng trên giường, sửa sang lại suy nghĩ.

Từ nay về sau hắn là một thành viên của Kiếm Phong tài quyết quân, trong lòng có vài phần kích động.

Suy nghĩ dần dần bình phục lại, Sở Mộ tu luyện. Bất luận là ở nơi nào tu luyện cũng không thể bỏ qua, coi như tiến triển rất nhỏ thì cũng phải kiên trì. Nhiều năm tu luyện khiến cho hành động này trở thành bản năng của Sở Mộ.

Hỏa Chi áo nghĩa đã đạt tới cực hạn, Sở Mộ phỏng đoán, trong thời gian ngắn Hỏa Chi áo nghĩa có thể lột xác thành Hỏa chi quy tắc, thời gian hẳn là trong một tháng.

Bỗng nhiên cửa phòng bị gõ vang.

- Ai?

Sở Mộ mở hai mắt ra, tinh mang bắn ra, xuyên thủng hư không, phun ra một chữ.

- Là ta, Ngụy Thế Kiệt.

Ngoài cửa truyền tới một đạo thanh âm.

- Ngụy Thế Kiệt?

Trong mắt Sở Mộ hiện lên vẻ nghi hoặc, hắn và Ngụy Thế Kiệt này không có giao tình. Thậm chí trước đó ngay cả nói với nhau một câu cũng không có. Không biết đối phương tới tìm mình là có chuyện gì.

Cho dù có nghi hoặc, nhưng mà Sở Mộ vẫn không thể bỏ qua. Hắn đứng dậy, xuống giường, mở cửa phòng ra.

- Sở huyn, vừa tới nơi này không bằng chúng ta đi chung quanh một chút, cũng tiện cho việc hiểu rõ nơi này.

Ngụy Thế Kiệt cười nói, mục đích của hắn là kết giao với Sở Mộ.

Tu vi của Ngụy Thế Kiệt là Tạo Hóa cảnh bát trọng thiên, là Kiếm Vương bát tinh đỉnh phong, thực lực cường đại, có thể so sánh với Kiếm Vương cửu tinh. Lại là người đoạt được huy hiệu Tinh Huy, là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Tuyệt đối là tân binh xuất sắc nhất trong đám tân binh gia nhập Kiếm Phong tài quyết quân lần này.

Nhưng mà Ngụy Thế Kiệt không có một chút ý tứ xem nhẹ Sở Mộ nào, cho dù tu vi của Sở Mộ chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên sơ kỳ.

Hắn từng tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa Sở Mộ và Đường Nho trong sơn cốc, cho dù rơi xuống hạ phong nhưng mà Đường Nho cũng không làm gì được Sở Mộ. Chỉ bằng vậy đã thể hiện ra thiên phú chiến đấu kinh người của Sở Mộ.

Lại đan được huy hiệu tân binh tốt nhất bốn mươi năm qua chưa ai đạt được, tiềm lực kinh người. Loại người này chỉ cần cho hắn ta cơ hội, nhất định có thể một bước bay lên trời. Nói không chừng thành tựu tương lai còn hơn hắn.

Lùi một bước mà nói, coi như về sau thành tựu của Sở Mộ không có cao như hắn tưởng tượng. Nhưng mà kết giao với đối phương, đối với hắn mà nói cũng không có bất kỳ tổn thất nào.

- Được.

Sở Mộ đáp ứng, kết bạn với Ngụy Thế Kiệt mà đi.

Trừ bọn hắn ra, cũng có không ít tân binh rời khỏi phòng mình, liên tục đi về khu vực có thể đi tới.

Trong chiếc tinh hạm này có khu cư trú, có khoang thuyền chủ hạm, có khoang tinh hạm, có khu đấu kiếm... rất nhiều khu vực. Có một ít khu vực bất luận kẻ nào cũng có thể tiến vào. Có một ít khu vực thì không thể tự tiện đi tới.

Như khu cư trú, khoang thuyền chủ hạm và khu đấu kiếm là những khu vực có thể tùy ý tiến vào.

Khu cư trú, ý nghĩa cũng như tên. Là khu vực binh sĩ của Kiếm Phong tài quyết quân cư trú. Khoang thuyền chủ hạm là căn cứ của Kiếm Phong tài quyết quân, khu đấu kiếm lại là nơi binh sĩ Kiếm Phong tài quyết quân chiến đấu, thi thố với nhau.

Khoang thuyền chủ hạm rất lớn, đồng thời dung nạp mấy ngàn người vẫn rộng thùng thình.

Sau khi đi bộ một vòng, Sở Mộ và Ngụy Thế Kiệt cùng với những tân binh khác đi tới khu đấu kiếm.

Vừa mới đi vào khu đấu kiếm đã nghe thấy các loại thanh âm hô quát liên tiếp vang vọng, vô cùng náo nhiệt.

Sở Mộ liếc mắt đảo qua, hắn nhìn thấy chín tòa đấu kiếm đài. Phân thành ba nhóm, mỗi nhóm có ba tòa. Khoảng cách của mỗi một tòa đấu kiếm đài đều xa vài trăm thước. bên cạnh mỗi một tòa đấu kiếm đài đều có không ít người vây quanh. Mà trên đấu kiếm đài tự nhiên có người đang chiến đấu.

- Ồ? Đó là cái gì?

Một tân binh nhìn vào trên một đấu kiếm đài, hiếu kỳ hỏi.

Đám người Sở Mộ nhìn kỹ, lúc này mới nhìn rõ, hóa ra song phương giao chiến không phải là nhân loại. Mà là một khôi lỗi ngoại hình xấp xỉ nhân lại, nếu không nhìn kỹ sẽ nhìn nhầm.

Mà bên cạnh đấu kiếm đài còn bị ngăn cách ra một đoạn, bởi vì nơi đó có hơn mười chiếc khôi lỗi.

Thoáng cái hứng thú của đám người Sở Mộ bị thu hút. Trong nhận thức của bọn hắn, trên đấu kiếm đài đều là Kiếm giả nhân loại, còn chưa từng thấy qua khôi lỗi chiến đấu trên đấu kiếm đài.

- Chiến đấu trên đấu kiếm đài là rèn luyện bản thân mình. Dùng khôi lỗi chiến đấu là có ý gì? Làm như vậy thuần túy là lãng phí thời gian.

Một tân binh thầm nói.
Bình Luận (0)
Comment