Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1889

Sở Mộ tức giận, người né tránh rút kiếm đánh trả. Kiếm quang bạc trắng xé gió chém hướng ba Kiếm Vương, hắn nắm giữ tinh túy khiến quỹ tích Tiểu Phá Hư Bát Thức mơ hồ không chút dấu vết. Ba Kiếm Vương cửu tinh biến sắc mặt vội huơ kiếm thi triển kiếm chiêu, kiếm quang như mưa to kín không kẽ hở ngăn cản kiếm quang màu bạc trắng.

Kiếm quang màu bạc trắng uy lực cực kỳ mạnh mẽ, kiếm chiêu của ba Kiếm Vương cửu tinh tan vỡ.

Nhưng dùng Thần Hoang kiếm nguyên thi triển kiếm quang bạc trắng không là toàn bộ thực lực của Sở Mộ, hắn không dung nhập lực lượng khí lực mạnh mẽ vào trong. Có thể đánh tan kiếm quang của ba Kiếm Vương cửu tinh là nhờ vào không gian lực lượng quy tắc cường đại và tinh túy Tiểu Phá Hư Bát Thức.

Việc gấp bây giờ là vào Tinh Thần cổ mộ trước giành được truyền thừa, những thứ khác chỉ là thứ yếu.

Các tiếng gầm vang lên:

- Ngăn hắn lại!

Các kiếm quang như mưa to ập đến chặn đường Sở Mộ, vì hắn bộc phát tốc độ mau nhất, xông đằng trước nhất. Nếu không có gì bất ngờ thì Sở Mộ sẽ là người vvào Tinh Thần cổ mộ trước tiên.

Gần.

Đột nhiên bùm một tiếng, Sở Mộ cảm giác như đụng vào sợi bông, lún vào rồi bật ra, bay ngược về. Ngay sau đó một chuỗi tiếng bùm bùm liên tục vang lên..

Các Kiếm Vương đều đụng vào lực lượng vô hình, bị bật ngược về, tốc độ càng nhanh thì mức độ va chạm càng mạnh mẽ, biên độ bắn ngược càng lớn.

Sở Mộ là Kiếm Vương luyện thể, khí lực mạnh mẽ, đụng mạnh làm hắn bay ngược xa trăm thước rớt xuống đất, liên tục lùi vài chục bước mới đứng vững. Điều này khiến Sở Mộ nhận ra khí lực của mình lớn cỡ nào.

Nhìn Kiếm Vương khác tối đa chỉ bắn ngược năm mươi thước, và ngã trái ngã phải.

Sở Mộ hiểu ngay có chuyện gì, ánh sao huyễn lệ kia thật ra là phòng hộ.

Có một số vùng đất truyền thừa cho vào trực tiếp, một số vùng đất truyền thừa thì có phòng hộ, cần có điều kiện nhất định, hoặc phá phòng hộ mới được vào.

Có Kiếm Vương rút kiếm tấn công mãnh liệt vào phòng hộ. Kiếm chiêu cường đại biến thành kiếm quang như sấm sét đánh vào phòng hộ nháy mắt nổ tan, phòng hộ cường đại không lung lay chút nào.

Các Kiếm Vương tấn công dồn dập mưu tính đánh nát phòng hộ.

Sở Mộ đến gần phòng hộ, hành động của hắn hấp dẫn chú ý.

Sở Mộ rút kiếm, kiếm quang màu bạc trắng vạch quỹ tích hoàn mỹ chém vào phòng hộ ánh sao. Nhát kiếm cường đại nhưng không đem lại hiệu quả, kiếm quang vỡ nát, phòng hộ ánh sao không dao động.

Sở Mộ nhướng mày, trình độ công kích cỡ nào mà không làm hư hao phòng hộ chút nào thì có công kích nhiều hơn cũng vô ích.

Lòng Sở Mộ máy động liên tưởng đến công pháp luyện thể của mình, Tinh Thần Kiếp.

Sở Mộ thử vận chuyển công pháp Tinh Thần Kiếp, chợt cảm giác có cộng hưởng với phòng hộ ánh sao.

Mắt Sở Mộ sáng rực, hắn vận chuyển công pháp Tinh Thần Kiếp đi hướng phòng hộ ánh sao, tiếp xúc.

Khi Kiếm Vương thấy Sở Mộ lại tiếp xúc phòng hộ ánh sáng thì cười nhạt, giây sau bọn họ xoe tròn mắt, biểu tình không tin nổi.

Không biết sao lần này Sở Mộ không bị ngăn cản chút nào, như thể phòng hộ ánh sao kia không hề tồn tại.

Khi Sở Mộ tiếp xúc đến phòng hộ ánh sao có cảm giác vào trong nước, như thể phòng hộ ánh sao và lượng công pháp Tinh Thần Kiếp của hắn cùng dao động, đi thẳng vào không chút chướng ngại.

Thật ra phòng hộ ánh sao là một tầng lực lượng tinh thần, người nắm giữ lực lượng tinh thần đều vào được. Sở Mộ không nắm giữ tinh thần lực lượng quy tắc nhưng hắn tu luyện công pháp Tinh Thần Kiếp là loại công pháp hấp thu lực lượng tinh thần để tu luyện. Sở Mộ vận chuyển công pháp đương nhiên mang theo dao động lực lượng tinh thần, phù hợp với phòng hộ ánh sao.

Nếu để Kiếm Vương lĩnh ngộ tinh thần quy tắc thử trước có lẽ Sở Mộ không có cơ hội tiến vào. Lúc này có Kiếm Vương đã hiểu bí quyết, sử dụng tinh thần lực lượng quy tắc phủ lên toàn thân, tiếc rằng Sở Mộ đã vào phòng hộ ánh sao trước.

Các Kiếm Vương hiểu ra, bọn họ nhìn bóng lưng Sở Mộ, chửi um sùm:

- Chết tiệt!

Cổ mộ ngay trước mắt.

Cổ mộ rất lớn, tựa như cung điện.

Sở Mộ đẩy mở cánh cửa dày nặng, một mảnh tối đen sau đó có ánh sao lấp lánh, đàn sao tụ lại.

Dao động lực lượng tinh thần cực đậm tuôn ra, như bị nhốt trong cung điện đã lâu nay vụt qua người Sở Mộ, làm cả người hắn rất thoải mái.

Sở Mộ nghênh hướng ánh sao bước ngay vào cung điện.

Cửa cung điện đóng kín, người bên ngoài phòng hộ tinh thần trơ mắt nhìn Sở Mộ đi vào trong cung điện nhận truyền thừa.

Trong tiếng chửi mắng một số Kiếm Vương xoay người đi tìm vùng đất truyền thừa khác, ba Kiếm Vương cửu tinh đến trước thì không đi, còn kêu lại một số Kiếm Vương định đi.

Kiếm Vương đỉnh cửu tinh xúi giục:

- Không lẽ các ngươi cam lòng truyền thừa sắp vào tay bị cái tên rùa đen rút đầu không dám đối diện dị tộc lấy đi sao?

- Đúng vậy! Ta cảm thấy chúng ta nên ở lại, chờ cái tên rùa đen rút đầu không dám đối diện dị tộc đi ra thì bắt hắn giao truyền thừa!

- Thì ra hắn là Sở Mộ bị dị tộc truy sát không dám lộ mặt, thứ nhát gan không có tư cách đạt được truyền thừa!

Bọn họ lòng đầy căm phẫn định ở lại, chờ Sở Mộ nhận truyền thừa xong bắt hắn giao truyền thừa ra. Ai nấy nói hay hơn hát nhưng trong bụng nghĩ gì thì chỉ có bọn họ biết.

***

Sở Mộ như đi vào thế giới mới, đang trong bóng đêm. Sao giăng đầy trời, ánh sao rực rỡ lấp lánh như con mắt người chớp chớp.

Đặt mình trong ánh sao đầy trời như trời sao vô ngần, Sở Mộ cảm giác trời đất bao la mênh mông.

Sở Mộ ngước nhìn trời sao giăng đầy, tuy cực kỳ xinh đẹp nhưng hắn không say mê trong đó. Sở Mộ đang suy nghĩ truyền thừa chỗ này là cái gì.

Chợt ánh sao cùng nháy một cái rồi di chuyển, tựa sao băng xẹt qua nhưng không rơi xuống mà xoay quanh trên trời, cuối cùng ngưng tụ thành một hình người.

Hình người ánh sao khổng lồ đứng trong thiên địa, ngay trên trời, tựa như tuyên cổ trường tồn. Người khổng lồ ánh sao cúi đầu nhìn Sở Mộ, hắn cảm giác bị hút mất tầm mắt không thể dời đi.

Đôi mắt người khổng lồ ánh sao bắn ra hai ánh sao xuyên qua không trung bắn vào đôi mắt Sở Mộ, người hắn run rẩy, cảm giác cơ thể như biến mất, hắn hóa thành ánh sao bay lượn trong trời sao vô ngần.

Không bó buộc, tự do thoải mái, Sở Mộ đang bay thì đằng trước xuất hiện một bóng người, thân hình to lớn tuyên cổ trường tồn đứng sừng sững trong thiên địa. Thân hình không thấy rõ khuôn mặt, lõa nửa người trên, cơ bắp nhô cục cục như đúc bằng sắt, hình dạng hoàn mỹ nhất.

Thân thể to lớn đúc bằng thép hoàn mỹ khiến Sở Mộ rung động.
Bình Luận (0)
Comment