Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1898

Không có còn quấy rầy, Ảnh Dực lại lao tới, thanh âm tràn đầy sát ý truyền vào lỗ tai Sở Mộ. Ảnh Dực như hòa vào không khí, đôi mắt không cách nào bắt giữ, thanh âm kia rất mơ hồ, như vang lên từ bốn phương tám hướng, không cách nào nắm chắc.

Không biết từ chỗ nào lan tràn vệt đen, thoáng chốc ban đêm nuốt mất ban ngày, xâm nhập bốn phía, bao phủ một góc trời tối đen.

Trong khoảnh khắc Sở Mộ rơi vào bóng tối, cảm giác âm u như có gió âm từng đợt thổi đến.

Sở Mộ cảm giác mắt bị che không thấy đường, cảm giác cũng bị ảnh hưởng lớn, như tiến vào nơi ngăn cách ngũ cảm, tác dụng duy nhất chỉ có xúc kiếm.

Xúc kiếm viên mãn!

Trong bóng tối không tiếng động, tĩnh lặng khiến người cảm thấy cô độc, cảm thấy cô đơn. Không nhìn được gì, không nghe được gì, sẽ khiến người phát cuồng. Nhưng Sở Mộ rất bình tĩnh, vì hắn biết lúc này tuyệt đối không thể mất bình tĩnh.

Đây có lẽ là một loại tuyệt học, trong bóng đêm mà Sở Mộ không thể cảm nhận thời gian trôi đi, hắn cảm thấy như trôi qua ngàn năm, vạn năm dài. Trong bóng tối tĩnh lặng khiến người nổi điên, một bóng người lặng lẽ thoáng hiện sau lưng Sở Mộ, nhưng hắn không hề hay biết.

Dao găm đen ngòm lặng lẽ giơ lên chĩa vào cổ Sở Mộ, như rắn độc há mồm nhe răng nanh nhỏ chất độc cắm phập xuống.

Trong quỷ dị, dao găm như răng nọc đâm trúng cổ Sở Mộ rồi, nhưng thân thể hắn tan biến, hóa ra là tàn ảnh.

Tim Ảnh Dực rớt cái bịch, nhận ra không hay, lòng lạnh lẽo, sợ teo tim vội hóa thành cái bóng hòa vào bóng tối, lại biến mất. Vị trí Ảnh Dực đứng có một sắc bạc trắng xẹt qua, lặng lẽ biến mất trong bóng tối.

Chiến đấu không tiếng động, không có khói thuốc súng nhưng cực kỳ nguy hiểm.

Thị kiếm và thính kiếm bị bóng tối quấy nhiễu, ngũ giác như bị phong kín, lực lượng thần niệm cũng chịu ảnh hưởng lớn. Nếu đổi lại người khác đối diện loại tình huống này hơn phân nửa sẽ rơi vào thế yếu, sau đó bị Ảnh Dực giết dễ dàng.

Nhưng Sở Mộ có ngũ cảnh kiếm thuật, hắn tu luyện xúc kiếm đến viên mãn, có thể từ lỗ chân lông toàn thân và các thứ cảm nhận xung quanh biến đổi, một chút thay đổi nhỏ cũng không chạy khỏi cảm giác của hắn được.

Ảnh Dực rất khó hiểu, gã đã thi triển tuyệt học của Ảnh tộc, đối thủ ở trong hắc ám đều chết trong tay gã. Nhưng nhân tộc kia tại sao có thể dễ dàng né thoát công kích của gã, còn đánh trả cực kỳ chính xác?

Ảnh Dực nghĩ mãi không hiểu, tại sao vậy? Sở Mộ sẽ không giải đáp cho gã.

Làm Thần Tử, Ảnh Dực có thủ đoạn không đơn giản. Sở Mộ cũng có thủ đoạn của riêng mình. hai bên không ngừng giao phong, tìm cơ hội tốt nhất thi triển một kích mạnh nhất giết chết đối phương.

Bọn họ đã quên đối phương có ba mệnh ngân, dù bị giết cũng không chết thật.

Chiến chiến chiến!

Đột nhiên Ảnh Dực lắc người biến ra mấy chục cái bóng từ bốn phương tám hướng phát động công kích, biến ảo hư hư thực thực. Mỗi cái bóng đều là giả, cũng có thể toàn bộ là thật.

Trong phút chốc xúc kiếm của Sở Mộ không cách nào cảm giác ra bóng người nào là thật. Vì chân thân của Ảnh Dực không ngừng đổi chỗ với các cái bóng, Sở Mộ không nắm chắc được, đây là chiêu gã tự hào nhất.

Sở Mộ không công kích ngay, hắn vận sức chờ phát động, tinh khí thần nâng cao tới đỉnh.

Song kiếm trong tay, thân kiếm rung khẽ, từng tiếng kiếm ngân truyền ra ảnh hưởng bốn phía.

Mấy chục bóng người cùng lúc đánh tới, bóng người chồng chất cho Sở Mộ cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt. Tim Sở Mộ đập nhanh, chớp mắt co rút. Sở Mộ vung song kiếm.

Tiếng xé gió vèo vèo vang lên, kiếm quang màu bạc trắng lấp lóe trong bóng tối. Sở Mộ thi triển Tiểu Phá Hư Bát Thức, kiếm quang từ song kiếm quấn quanh trải rộng bốn phía, cắt nát các bóng người.

Chân thân Ảnh Dực lại xuyên qua kiếm ảnh của Sở Mộ, dao găm đen ngòm như răng nọc xẹt qua cổ Sở Mộ.

Cổ bị cắt đứt, thân hình Sở Mộ tán loạn, vào phút then chốt hắn thi triển Thốn Bộ né một kích tất sát.

Khí thế cực kỳ đáng sợ bộc phát từ người Sở Mộ, khí thế vô cùng sắc bén như thanh thiên kiếm đâm thẳng lên tầng mây, xuyên qua khung trời. Ảnh Dực thi triển tuyệt học xây dựng bóng đêm cũng bị chấn động sắp vỡ tan.

Khí thế cực kỳ đáng sợ, sắc bén vô cùng, cảm giác chưa từng có làm người Ảnh Dực cứng ngắc, lòng kinh hoàng, linh hồn tê liệt.

Quá mạnh, quá mạnh mẽ, Ảnh Dực chưa từng cảm giác phong mang mạnh mẽ như thế, đó là kiếm ý.

Kiếm ý khủng bố!

Lần đầu tiên Ảnh Dực có cảm nhận này, kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ không thể tả, gã bị chấn nhiếp, dù chỉ trong một giây.

Cùng lúc đó Sở Mộ điều động Xung Hư kiếm khí trong đan điền, không tách ra mà nguyên một cái, trong khoảnh khắc nó lao ra đan điền ngưng tụ trên Ngũ Tướng kiếm, kiếm đâm tới trước.

Nhát kiếm này không tiếng động, không mang chút khói lửa, thậm chí khó mà cảm giác dao động lực lượng. Nhưng Ảnh Dực cảm giác nguy hiểm trí mạng, vấn đề lớn hơn nữa là cơ thể gã đã bị tê liệt không thể nhúc nhích.

Một kiếm lặng lẽ xuyên thấu từng tầng thời không giáng xuống, tư thái bá đạo không cách nào né tránh, kiếm đâm xuyên qua.

Mắt Ảnh Dực thấy sắc bạc trắng mỏng manh nhanh đến mức tận cùng, không cách nào hình dung. Giây sau Ảnh Dực cảm giác trán đau nhói, óc như bị nghiền nát, trước mắt tối đen.

Chết!

Người Ảnh Dực nhanh chóng tán loạn, biến mất.

Một trong Thần Tử của Ảnh tộc, chết!

Sở Mộ nhìn giữa trán Ảnh Dực bị kiếm đâm thủng, cơ thể phân giải biến mất hắn chợt nhớ ra:

- Nguy rồi!

Ảnh Dực là một trong Thần Tử của Ảnh tộc, thực lực siêu mạnh, hắn phải tập trung một trăm hai mươi phần trăm tinh thần mới chiến với gã được.

Thực lực của Sở Mộ rất mạnh, Ảnh Dực cũng phải tập trung tất cả tinh thần chiến đấu.

Chiến đấu dữ dội làm hai bên chỉ có một ý nghĩ là giết chết đối phương, hoàn toàn quên nơi này là bí cảnh sát lục, quên mất đối phương có mệnh ngân, dù bị giết cũng là chết giả.

Sát khí trong lòng cộng thêm thực lực của đối phương rất mạnh khiến Sở Mộ bùng nổ, thể hiện tất cả thực lực. Sở Mộ không chút giữ lại kiếm ý đỉnh giai Thần cấp, Ảnh Dực chưa từng cảm giác về thứ này trong nháy mắt bị chấn nhiếp.

Cao thủ tranh chấp chỉ trong một giây, bị chấn nhiếp trong chớp mắt đã đủ.

Vì tránh cho xảy ra ngoài ý muốn Sở Mộ không tiếc hao tổn, trực tiếp sử dụng Xung Hư kiếm khí, Xung Hư kiếm khí tiểu thành hoàn chỉnh theo kiếm giết Ảnh Dực.

Giết Ảnh Dực rồi, nhìn thân thể của gã phân giải tan biến Sở Mộ mới nhớ ra chỗ này là bí cảnh sát lục, Ảnh Dực còn ba mệnh ngân nên không chết thật. Sở Mộ thì bộc phát ra kiếm ý đỉnh giai Thần cấp hơn phân nửa đã bị gã biết.
Bình Luận (0)
Comment