Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1910

Sau khi xuất quan, Sở Mộ lại đi tìm Tả Dật luận bàn một hồi, luận bàn hoàn tất liền quay về phòng nghỉ, hồi tưởng quá trình cảm ngộ, hấp thu kinh nghiệm trong đó, cải thiện điểm chưa đủ của mình, lại lấy Lôi Nguyên Quả cuối cùng ra phục dụng.

Lôi Nguyên Quả hóa thành một tia lôi đình màu tím xuất hiện trong thế giới tinh thần, trong tích tắc liền đánh vào lôi chi quy tắc chi lực của Sở Mộ, dường như muốn đánh nát lôi chi quy tắc chi lực, lôi chi quy tắc chi lực run lên, vô số điện quang màu tím chạy quanh, không ngừng bộc phát và tỏa sáng, mỗi lần tỏa sáng đều rèn luêện lôi chi quy tắc chi lực.

Thời gian ngày từng ngày qua đi, năm ngày sau đó, lực lượng Lôi Nguyên Quả tiêu hao không còn, cấp độ nắm giữ lôi chi quy tắc chi lực đã đạt tới cấp bậc nhập vi giống như hắn suy nghĩ.

Tới lúc này, trừ kim chi quy tắc và thủy quy tắc và không chi quy tắc bên ngoài ra, hỏa chi quy tắc, phong chi quy tắc và lôi chi quy tắc đều tiến vào cấp độ nhập vi, tính toán, Sở Mộ có tổng cộng sáu loại quy tắc đạt tới cấp độ nhập vi, hắn còn mạnh hơn các Kiếm Vương khác không biết bao nhiêu lần, ngay cả rất nhiều kiếm giả Niết Bàn Cảnh cũng không thể so sánh với hắn.

Bốn đại tinh vực của Nhân tộc phân bốn hướng đông tây nam bắc, khu vực trung tâm ở giữa khu vực giao hôi là một khối đại lục cực lớn.

Đại lục này bằng phẳng, phía dưới như cái dùi, cả đại lục như bị người ta đào móc ra, nó tồn tại vĩnh viễn trong tinh không.

Tòa Huyền Không Đảo này lơ lửng trong tinh không bao la bát ngát, Sở Mộ và Tả Dật ngồi tinh hạm cấp hành tinh tới gần, Sở Mộ lập tức cảm nhận được uy áp không cách nào hình dung bạo phát ra ngoài.

Huyền Không Đảo rất lớn rất lớn, hư không chung quanh bị trấn áp nên không sinh ra chút gớn óng nào, từ xa nhìn lại, chung quanh có vô số hòn đảo tỏa sáng lờ mờ.

Càng tiếp cận, uy áp càng khổng lồ, sắc mặt Sở Mộ nghiêm túc và trang trọng, chậm rãi phát hiện chung quanh Huyền Không Đảo có rất nhiều khối đại lục nhỏ bị nghiền nát, chúng giống như vẫn thạch bao quanh các tinh cầu, tiểu lục địa nghiền nát có lớn có nhỏ quay chung quanh Huyền Không Đảo, nó vờn quanh vài lần và hình thành hòn đảo.

Tinh hạm cấp hành tinh bỏ neo xuống một tiểu lục địa gần đó.

Tiểu lục địa lớn chừng vạn mét vuông, Sở Mộ có thể phát hiện mặt đất của tiểu lục địa bị gia trì vô số phong cấm, ở khu vực trugn tâm có một tế đàn, ở nơi đó có một người đang đứng.

- Thần sứ thứ tám các hạ, ngài trở lại.

Tả Dật mang theo Sở Mộ tới gần, người trên tế đàn lập tức khom người hành lễ và hỏi thăm Tả Dật.

- Mở Truyền Tống Trận ra, ta muốn đi Tổng Thần Điện.

Tả Dật gật gật đầu, ngữ khí vẫn ôn hòa nhưng không có cảm giác thân thiết như lúc nói chuyện với Sở Mộ.

- Dạ!

Người đứng ở khu vực trung tâm cầm kiếm cắm xuống đất, lập tức tế đàn rung động thả ra một đạo hào quang sáng ngời bao phủ Tả Dật và Sở Mộ, Truyền Tống Trận khởi động, thân ảnh Sở Mộ và Tả Dật biến mất trên tế đàn.

Tiếp theo Sở Mộ và Tả Dật xuất hiện trong một cái điện phủ.

- Thần sứ thứ tám các hạ, ngài trở lại.

Trong điện phủ cũng có kiếm giả phụ trách Truyền Tống Trận đứng đó, hắn cung kính hành lễ với Tả Dật.

Tả Dật gật đầu với hắn sau đó mang theo Sở Mộ rời đi.

...

Trong cung điện thật lớn mang theo phong cách cổ xưa, Kiếm Thần Tổng Thần Điện, đây là thần điện của thời đại chúng thần còn lưu lại, là thần điện do Kiếm Thần tự tay sáng lập, cho dù trải qua thời kỳ hắc ám lúc chúng thần vẫn lạc, trung tâm thế giới Thái Cổ bị nghiền nát, tòa thần điện này không bị hư hao chút nào.

Bách tộc Tổng Thần Điện đều là thần diện do chúng thần sáng tạo ra, chúng có được uy năng lớn lao, hoàn toàn không thể phá vỡ, trừ phi trở thành thần mới có thể chống lại.

Tổng Thần Điện tràn ngập lịch sử và huy hoàng. Sở Mộ đứng vững, nóc nhà vô cùng cao, ngẩng đầu có thể nhìn thấy tận cùng tinh không, chỉ có thể thấy tinh không bao la, vô số ngôi sao đang tỏa hào quang sáng ngời.

Dường như hắn không phải đang đứng trên Tổng Thần Điện, mà là đang đứng dưới trời sao bao la bát ngát, đại điện là một thế giới, thế giới nguyên vẹn, nó có ngôi sao vận chuyển chung quanh, dần dần Sở Mộ mất phương hướng trong đó.

- Phó tổng giám điện chủ, tổng điện chủ, Sở Mộ thật sự có được kiếm ý Thần cấp cao giai và không gian quy tắc chi lực Thần cấp cao giai, hơn nữa thiên phú kiếm thuật kiếm pháp của hắn hiếm thấy trên đời.

Vào trong đại điện, trừ Sở Mộ ra, kỳ thật còn có những người khác, Tả Dật là một trong đó.

Tả Dật đứng cách Sở Mộ không xa, hắn khom người hành lễ về phía trước, ở phía trước có ba thân ảnh đang đứng, rất mơ hồ giống như hư ảo.

Mà hai bên trái phải có sáu thân ảnh đang ngồi, tổng số mười hai đạo người, thân ảnh mơ hồ.

Tổng điện chủ và hai phó tổng điện chủ Kiếm Thần Điện cùng mười hai trưởng lão.

- Thiên phú như thế, từ sau khi chúng thần vẫn lạc chưa từng xuất hiện bao giờ, không biết tâm tính kẻ này thế nào?

Phó tổng điện chủ bên trái lên tiếng, giọng nói trầm ổn trầm trọng nhưng có thể truyền qua vô số không gian, không cách nào nắm lấy.

Cường giả chính thức không phải có thiên phú có tiềm lực là được, còn cần tâm tính tương ứng.

Giống vậy như, có ít người trời sinh có thiên phú tu luyện vượt xa người khác, bọn họ có thể dễ dàng tu luyện tới độ cao người thường chỉ có thể nhìn lên, nhưng một lần gặp khốn cảnh lại lui bước và sợ hãi, không có dũng khí quyết chí tiến lên, cũng không dám dùng kiếm trong tay chém nát tất cả.

Người như thế, cho dù tu vi cao nhưng vô duyên với hai chữ cường giả, nhất là lúc chém giết với dị tộc, kẻ như thế chỉ là mồi đưa chiến công cho kẻ khác mà thôi.

Cho nên cường giả chính thức phải có tâm tính tương ứng.

Tâm tính bao hàm rất nhiều phương diện, ý chí chỉ là một phần trọng yếu trong đó, kỳ thật tiến vào đại điện cũng là khảo nghiệm.

Thời điểm Sở Mộ bước vào trong đại điện, khảo nghiệm đã bắt đầu, không có người nào nhắc nhở hắn, tất cả chỉ có thể xem chính hắn.

Người bình thường sẽ triệt để mất phương trong tinh không bao la mờ mịt.

Sở Mộ không phải người bình thường, hắn không sẽ bị lạc trong tinh không bao la, nhưng vấn đề ở chỗ hắn cần bao lâu để thanh tỉnh mới là vấn đề.

- Ta nhớ lúc đệ nhất thần tử tới nơi này dùng thời gian bốn trăm giây để thanh tỉnh.

- Ân, thời đại chúng thần, kỷ lục tốt nhất là ba trăm giây, sau khi chúng thần vẫn lạc, kỷ lục tốt nhất là bốn trăm giây, kỷ lục thấp nhất là chín trăm giây, Sở Mộ kẻ này có thể thanh tỉnh trong chín trăm giây...
Bình Luận (0)
Comment