Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1972

Trong khi Sở Mộ vui vẻ vì sáng chế một chiêu kiếm pháp thì người chú ý bảng thiên tài tinh hệ đều mắt tròn mắt dẹt.

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Tại sao tên của Sở Mộ một hơi chạy lên hạng nhất, điểm thiên tài còn tăng hai ngàn điểm, đến hơn sáu ngàn điểm rồi!

- Là ảo giác sao?

- Sở sư huynh lợi hại quá!

Bạch Khung lạnh nhạt nói, trong đó chất chứa sung sướng:

- Hướng phó tông chủ, đệ tử này của Ngũ Hành kiếm tông chúng ta tạm được đúng không?

Hướng Dạ phản bác, trong lòng thì rất giật mình:

- Đúng là giỏi, nhưng tốt nhất đừng để như lúc trước từ hạng nhất rơi xuống mãi đến ngoài hạng năm mươi.

***

Đám người Chu Thiên Đồng, Trần Cương đang săn giết hư thú đều cứng người, cảm giác bảng thiên tài tinh hệ biến đổi.

Trần Cương khó hiểu hỏi:

- Sở Mộ một hơi tăng hai ngàn điểm thiên tài là sao?

Chu Thiên Đồng suy đoán đủ loại:

- Chẳng lẽ hắn một hơi lĩnh ngộ hai loại lực lượng thiên địa? Không, không thể nào, chắc hắn thăng cấp lên nhị trọng thiên?

Đám người Lâm Dịch sửng sốt sau đó cười phá lên. Sở Mộ trở về đệ nhất, còn dẫn đầu với ưu thế hai ngàn điểm thiên tài đạp Chu Thiên Đồng xuống, thật là sung sướng lòng người.

Lĩnh ngộ lực lượng thiên địa thì lần đầu là dễ nhất, sau đó độ khó sẽ tăng lên gấp mấy lần. Không thể nào một hơi lĩnh ngộ hai loại lực lượng thiên địa được, chắc chắn Sở Mộ có thu hoạch từ mặt khác.

Sở Mộ là đệ tử của Ngũ Hành kiếm tông, trên danh nghĩa cũng là người Ngũ Hành môn, hắn ở đầu bảng làm thành viên Ngũ Hành môn đa số rất vui, chỉ số ít là khó chịu.

Biến động này làm nhiều người càng có động lực dốc sức săn giết hư thú hơn.

Sở Mộ tự sáng tạo một chiêu kiếm pháp Phá Giáp tăng mạnh lực công kích nhiều hơn. Sở Mộ cảm giác với một chiêu kiếm pháp này đủ phá lớp da cứng của Xích Nhãn Lang Vương, gây vết thương nặng cho nó, thế là hắn quyết định đi khiêu chiến Lang Vương.

Với thực lực của Sở Mộ dù không thể chém chết Xích Nhãn Lang Vương, nhưng nó cũng không giết được hắn. Tuy nhiên trước đó phải làm một việc, đó là lấy lại sức.

Sở Mộ ngồi bên tảng đá to vận chuyển sơ cấp luyện khí quyết phục hồi nội khí gần như tiêu hao hết sạch.

Nội khí phục hồi thì thể lực cũng tự phục hồi.

Sau khi nội khí hoàn toàn phục hồi, Sở Mộ cầm lương khô và nước trong ăn một bữa no nê, toàn quá trình mất khoảng hai canh giờ. Sở Mộ đã hoàn toàn khỏe mạnh.

Sở Mộ nhìn sắc trời, ánh mặt trời chiếu sáng không quá gắt, dần lặn về tây, sắc đỏ nhạt nhuộm bầu trời, sắp hoàng hôn.

Khoảng một canh giờ nữa mặt trời sẽ xuống núi, trời mờ tối vào đêm.

Nhưng Sở Mộ quyết định không quay về Dạ Minh bộ, hắn muốn ở lại Lang cốc.

Với thực lực hiện tại của Sở Mộ miễn không bị một đống Xích Nhãn Lang bao vây thì dù con thú cuồng hóa cũng không làm gì hắn được, ngược lại sẽ bị hắn giết. Tiêu hao thể lực thì giết chết Xích Nhãn Lang hấp thu hư khí là sẽ khỏe ngay.

Vấn đề thức ăn và nước uống cũng được giải quyết. Bảy người lúc trước bị Xích Nhãn Lang Vương giết đều mang chút lương khô, sau khi bọn họ chết thì thân thể biến mất, lương khô và ấm nước còn đó. Chỉ cần một ấm nước vì trong Lang cốc có dòng suối, lương khô bị Sở Mộ nhặt hết, có thể ứng đối hai ngày.

Thật ra không chỉ Sở Mộ ôm ý nghĩ này, vài người khác như Chu Thiên Đồng, Trần Cương vừa có đủ thực lực lại có mọi người hợp tác.

Sở Mộ thầm nhủ:

- Nếu vậy thì bây giờ đi khiêu chiến Xích Nhãn Lang Vương!

Sở Mộ qua loa sửa sang lại, lên đường đi sâu vào trong cốc nơi có Xích Nhãn Lang Vương.

Mười phút sau Sở Mộ dừng bước nhìn đằng trước, mười hai con Xích Nhãn Chiến Lang và trăm con Xích Nhãn Lang to khỏe từ từ tản ra. Xích Nhãn Lang Vương thì nằm rạp trên đá to, mí mắt rũ xuống như đang nghỉ ngơi.

Gió thổi qua, lông đen như cương châm không nhúc nhích.

Xích Nhãn Lang Vương nằm rạp vẫn toát ra uy thế kinh người.

Sở Mộ hít sâu, nhảy nhẹ nhưng nặng nề đáp xuống gây ra tiếng động. Xích Nhãn Lang Vương dựng thẳng lỗ tai, mí mắt rũ xuống chợt nhướng cao, đôi mắt như lửa cháy bắn tới.

Sở Mộ không nói, hắn chỉ giơ kiếm thẳng vào Xích Nhãn Lang Vương, ánh mắt sắc bén, ngoắc ngón tay trái tỏ ý khiêu khích.

Đôi mắt có lửa lóe tia giễu cợt, Xích Nhãn Lang Vương chậm rãi đứng dậy, duỗi lưng rồi bùng nổ.

Bóng đen nhanh như tia chớp xẹt xẹt qua, khoảnh khắc Xích Nhãn Lang Vương bay vọt tới thì móng vuốt bén xé rách không trung, ánh sáng lạnh lấp lóe làm người ta rợn tóc gáy.

Mắt Sở Mộ bắn ra tia sáng, hắn nhanh chóng thụt lùi, huơ kiếm như thủy ngân chiếu xuống đất kín không kẽ hở chặn lại tất cả trảo kích của Xích Nhãn Lang Vương. Thân kiếm rót vào kiếm ý, lực lượng kim và một chút lực lượng chấn động làm kiếm sắt đen không bị móng vuốt đánh gãy.

Mỗi một kiếm va chạm làm Sở Mộ cảm giác lực lượng to lớn trùng kích, mạnh mẽ hơn lực lượng của Xích Nhãn Chiến Lang rất nhiều, ít nhất đến hai vạn cân. Đây là đẳng cấp nhị trọng thiên, không chỉ lực lượng lớn mà tốc độ cũng siêu nhanh, hơn Xích Nhãn Chiến Lang mấy bậc.

Hơn nữa Xích Nhãn Lang Vương vận dụng lực lượng xuất sắc hơn Xích Nhãn Chiến Lang, đem lại áp lực rất lớn cho Sở Mộ.

Sở Mộ phải hết sức chăm chú, tập trung tinh thần cao độ mới lần lượt chặn lại công kích vuốt bén của Xích Nhãn Lang Vương, thân kiếm xoay lại chém ra, phản kích.

Đây là đòn công kích thăm dò của Sở Mộ, hắn không trông chờ vào có thể gây ra tổn thương cho Xích Nhãn Lang Vương.

Đường kiếm của Sở Mộ rất nhanh mà đâm thẳng tới, quỹ tích khó nắm bắt. Năng lực như Xích Nhãn Lang Vương cũng không chặn lại được, nháy mắt bị tước qua ngực.

Có tiếng trầm đục, các cọng lông đen cứng như cương châm bị chém đứt, hỏa hoa tung tóe, lưỡi kiếm ẩn chứa các loại lực lượng chỉ để lại một vết hằn mờ nhạt trên ngực Xích Nhãn Lang Vương.

Sở Mộ tự mình cảm nhận xúc cảm da lông Xích Nhãn Lang Vương cứng rắn cỡ nào, lực phòng ngự kinh người biết bao.

Nhưng nếu thi triển Phá Giáp thì Sở Mộ tin tưởng sẽ phá được nó, nhưng dùng Phá Giáp cần thời gian súc thế, mặc dù rất ngắn lại khó nắm bắt, sơ sẩy một cái là Xích Nhãn Lang Vương né thoát và phản kích lại ngay.

Sở Mộ vừa chiến đấu vừa thụt lùi.

Tuy Xích Nhãn Lang Vương có chút trí tuệ nhưng không phức tạp như nhân loại, nó chỉ một lòng muốn giết Sở Mộ. Thế là Sở Mộ lùi thì Xích Nhãn Lang Vương không ngừng sấn tới, tấn công điên cuồng không ngớt.

Trảo ảnh đáng sợ rợp trời, cắt qua tảng đá to, đá như đậu hủ vỡ vụn ra.

Áo gai vải thô trên người Sở Mộ bị kình khí xé rách nhiều chỗ, te tua như đồ ăn mày. Kình khí đáng sợ làm da Sở Mộ đau nhói.
Bình Luận (0)
Comment