Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2039

Người này là đệ tử thiên tài thuộc mười thế lực cấp bá chủ, thế lực xa xưa hơn Ngũ Hành kiếm tông, nội tình thâm sâu hơn. Nên dù mấy trận trước Sở Mộ biểu hiện bất phàm thì người này không tôn kính hắn như những người khác, gã rất ngạo.

Biết thực lực của Sở Mộ rất mạnh nên thiên tài này không thăm dò mà từ đầu đã tung ra sát chiêu.

Kiếm vung lên, kiếm quang như trăng khuyết bay ra tỏa ánh sáng trắng muốt âm u, mỗi luồng sáng là một kiếm khí uy lực mạnh mẽ. Kiếm khí phát sáng tràn ngập nguyên không gian chiến đấu, mê hoặc tầm mắt, vầng trăng khuyết cắt hư không hắc ám giết hướng Sở Mộ.

Chiêu này rõ ràng là tuyệt học.

Vừa rút kiếm đã tung tuyệt học nghĩa là người này rất xem trọng Sở Mộ, lúc trước gã dựa vào chiêu tuyệt học này đánh bại một thiên tài thế lực nhỏ tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ.

Người này thực lực không yếu, nhưng so với Sở Mộ thì chênh lệch rõ rệt.

Một kiếm Thu Thủy Trường Thiên tiêu sát tiêu sắt xuyên qua không trung, mọi người mơ hồ thấy trong không gian chiến đấu có dòng nước tràn ngập tám hướng.

Khí lạnh lãnh liệt lan tràn, thẩm thấu ra ngoài Tinh Thiên giới, vụt qua mỗi một chiếc tinh hạm.

Một Kiếm Thánh gật gù khen:

- Thu Thủy Trường Thiên, tiểu tử Sở Mộ đã hiểu thấu tinh túy của chiêu này.

Thu Thủy Trường Thiên là kiếm pháp rất bình thường trong mắt cường giả đẳng cấp Kiếm Thánh, nhìn sơ liền hiểu thấu ảo diệu trong đó. Sở Mộ thi triển Thu Thủy Trường Thiên đầy tinh túy, còn vượt trên cả giới hạn kiếm pháp Thu Thủy Trường Thiên, đến tầm cao mới.

Cái này cần bản thân đã hoàn toàn hiểu rõ chiêu kiếm pháp, có tạo nghệ siêu phàm thoát tục trong kiếm pháp, có ngộ tính kiếm pháp siêu cao, kết hợp ba thứ lại mới vượt qua giới hạn vốn có của kiếm pháp được.

Nếu chỉ đơn thuần hiểu thấu kiếm pháp thì vô dụng, miễn Kiếm Giả có chút thiên phú cần cù khổ luyện là được kiếm pháp đẳng cấp như vậy.

Một kiếm thu thủy tan rã xuyên suốt trời trăng, trăng khuyết vỡ nát, ánh trăng tan biến. Kiếm của Sở Mộ xẹt qua cổ đối phương, cắt đứt.

Một kiếm diệt gọn đối phương, trận chiến của Sở Mộ lại gây oanh động.

- Mỗi lần tiểu tử này biểu hiện đều vượt dự đoán.

- Cố ý ra vẻ.

Có người công nhận Sở Mộ, khen ngợi hắn, cũng có kẻ gai mắt châm biếm.

Nhưng nói kiểu gì cũng không được Sở Mộ chăm chú lắng nghe.

Lần này Lâm Dịch vẫn thắng, tiếp tục ở lại so tài.

Chớp mắt người ở lại Tinh Thiên giới còn khoảng ba mươi người, cứ thưa dần.

Đến bây giờ người ở lại hoặc là tu vi Niết Bàn tam trọng thiên hoặc nhị trọng thiên, ít nhất phải đến Niết Bàn nhị trọng thiên hậu kỳ. Nhưng Sở Mộ là ngoại lệ, ngoại lệ duy nhất, tu vi của hắn là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ.

Đệ tử Ngũ Hành kiếm tông chỉ còn lại Sở Mộ và Lâm Dịch.

Lần này đối thủ của Sở Mộ là Lâm Dịch, có mùi tự tàn sát nhau.

Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông phát cuồng:

Sao có thể như vậy?!

- Tại sao Sở sư huynh và Lâm sư huynh đối đầu với nhau?

Đệ tử Dạ Minh kiếm tông cười khả ố:

- Ha ha ha! Chó cắn chó miệng đầy lông!

Trông thấy Sở Mộ và Lâm Dịch tàn sát lẫn nhau khiến bọn họ hớn hở.

Lâm Dịch cười khổ nói:

- Sở sư đệ, không ngờ ta đối đầu với ngươi.

Sở Mộ bình tĩnh nói:

- Miễn đi tiếp thì sớm muộn gì sẽ gặp.

Đối thủ là ai chẳng quan trọng với hắn.

Lâm Dịch nói:

- Có thể chiến đấu một trận với Sở sư đệ thì ta cũng rất muốn nhưng trong trường hợp này...

Lâm Dịch trầm ngâm rồi ánh mắt kiên quyết, bắn ra tia sáng, nghiêm túc nói với Sở Mộ:

- Sở sư đệ, lần này chỉ có một danh ngạch, ta hy vọng người đó là sư đệ.

Sở Mộ không trả lời, chỉ nhẹ gật đầu.

- Cười chết mất, nếu nói một câu danh ngạch liền thuộc về Sở Mộ vậy ta nói danh ngạch là của ta rồi!

Lời nói của Lâm Dịch khiến nhiều người cười nhạo, nhưng cũng có người suy tư.

Lâm Dịch hét to:

- Ta nhận thua!

Chiến đấu trong này có thể phân thắng thua sống chết, cũng có thể chủ động nhạn thua, dù là loại nào miễn thua sẽ bị loại.

Lâm Dịch khát vọng chiến đấu kịch liệt với Sở Mộ, đây là cơ hội rất tốt, không cần lo bị giết thật, thoải mái chiến đấu không e ngại. Nhưng Lâm Dịch lo mình dốc hết sức sẽ làm Sở Mộ tung ra vài vũ khí bí mật.

Vũ khí nó bí mật là vì không ai biết, ít người biết càng tốt. Có lẽ khi chiến đấu Sở Mộ buộc phải lật ngửa những lá bài, nhưng bây giờ ít ra giữ lại không để những đối thủ về sau biết chi tiết.

Miễn Sở Mộ tiếp tục thắng thì đối thủ của hắn sẽ là thiên tài Niết Bàn tam trọng thiên. Về cách biệt tu vi hai trọng thiên, Lâm Dịch cảm thấy Sở Mộ không có nhiều hy vọng thắng, thêm một át chủ bài là thêm một phần hy vọng.

Vì ý nghĩ đó Lâm Dịch cố nén kích động tự nhận thua.

Lâm Dịch chủ động nhận thua vừa đúng như vài người dự đoán, cũng là một số người bất ngờ.

Sở Mộ nói:

- Đa tạ Lâm sư huynh.

Lâm Dịch cười với Sở Mộ, làm động tác tay cổ vũ rồi bị lực lượng Tinh Thiên giới đưa ra ngoài. Sở Mộ không chiến đấu vẫn giành chiến thắng, thành công thăng cấp, hắn quay về tiểu không gian của mình.

Vòng so tài kết thúc, chỉ còn mười người, trừ Sở Mộ ra tu vi yếu nhất là Niết Bàn đỉnh nhị trọng thiên.

Mỗi người đều lên tinh thần, vì mười người ở lại mỗi người đều lợi hại, cực kỳ mạnh. Bọn họ sẽ phải đánh nhau, chắc chắn rất kịch liệt, gay cấn, không thể bỏ qua.

Hai người bị lực lượng Tinh Thiên giới chọn trúng, cùng biến mất trong tiểu không gian xuất hiện ở không gian chiến đấu.

Kiếm quang nóng cháy như mặt trời lơ lửng chiếu rọi mặt đất, tỏa ánh sáng cực nóng sắc bén như kiếm, từng tia nắng có thể nung chảy mặt đất.

Muôn vàn tia nắng bắn xuống, một gốc cây to đứng thẳng xanh mơn mưởn đầy sức sống, bất tử bất diệt trong bầu trời nóng cháy.

Hai bên đánh nhau đều là thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên, thuộc về hai thế lực cấp bá chủ.

Tu vi của hai người ngang ngửa nhau, thiên phú cũng sàn sàn như nhau, sử dụng kiếm khí đều là thông thiên thánh kiếm, tu luyện kiếm pháp là loại thiên cấp trung phẩm, lúc này thi triển kiếm pháp lộ ra dị tượng uy thế hùng hồn.

Trong trăm tuổi tu luyện đến Niết Bàn tam trọng thiên, thiên phú tu luyện như thế đặt ở thời đại chúng thần cũng cực kỳ xuất sắc, huống gì là ở trong thế lực cấp bá chủ. Thế lực cấp bá chủ nội tình thâm sâu nên dốc hết sức bồi dưỡng họ, thông thiên thánh kiếm, kiếm pháp thiên cấp tất nhiên không thể thiếu.

Kiếm pháp thiên cấp vượt qua kiếm pháp địa cấp, đến độ cao mới, tựa như được ban cho sinh mệnh đặc biệt, có dị tượng. Người tu luyện kiếm pháp thiên cấp khi đến đẳng cấp nhất định thì dị tượng sẽ bị kích phát ra.
Bình Luận (0)
Comment