Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2130

Phó chưởng tọa học cung khác run giọng nói:

- Chẳng lẽ ngươi... Ngươi đã nắm giữ... kiếm lực?

Tổng giáo tập kiếm pháp ngông cuồng của Kình Thiên học cung cười nhạt:

- Nắm giữ kiếm lực khó lắm sao?

Người đó lắc nhẹ cổ tay, thân kiếm run lên, một tia sáng bạc chảy xuôi trên thân kiếm, lấp lánh ánh sáng như sóng nước tụ hướng mũi kiếm. Phong mang đáng sợ khó tả phát tán như thiên kiếm giáng trần, khiến tất cả những người có mặt thân thể run rẩy biến sắc mặt, người như bị phong mang kinh khủng cắt ra, linh hồn cũng bị cắt.

Tất cả phó chưởng tọa học cung run rẩy:

- Kiếm... Kiếm... kiếm lực...

- Thật sự là kiếm lực!

- Không tin được!

- Nghe đồn một số yêu nghiệt kiếm pháp thiên tư tung hoành tuyệt thế trước khi thành tựu Kiếm Thánh có thể lĩnh ngộ ra bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực. Nhưng từ xưa đến nay yêu nghiệt kiếm pháp như vậy rất hiếm hoi, ta sống đến bây giờ đã hai trăm năm nhưng chưa từng gặp, không ngờ, không ngờ...

Trong tri thức của các giáo tập kiếm pháp, phó chưởng tọa thì chỉ có cường giả tinh tu kiếm đạo và thành tựu Thánh cấp mới nắm giữ kiếm lực.

Nói ngắn gọn ở mức độ nào đó kiếm lực là tiêu chí của Kiếm Thánh.

Nhưng bây giờ bọn họ nhìn thấy gì?

Một tu luyện giả tu vi mới chỉ là Niết Bàn lục trọng thiên đã nắm giữ kiếm lực.

Với bọn họ thật khó tin, như đang nghe một truyền thuyết.

Mục Thế Hoa biến sắc mặt, lão biết kiếm pháp của Sở Mộ cao siêu nhưng không chắc hắn có lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực được không. Nghe nói kiếm lực có chia đẳng cấp.

Phó chưởng tọa Kình Thiên học cung mặc dù giật mình nhưng đáy mắt có ý cười. Vì là phó chưởng tọa Kình Thiên học cung đề nghị giáo tập giao lưu, mục đích là muốn cho học cung mình nổi bật hết sức, gã đã làm được.

Một tổng giáo tập kiếm pháp nắm giữ kiếm lực, tin tức này rất nhanh sẽ lan ra ngoài, khi đó Kình Thiên học cung nổi tiếng như cồn, thậm chí lấn át Thương Lan học cung, nổi bật vô cùng, mọi người chăm chú nhìn. Khi đó sẽ có thiên tài, siêu thiên tài nghe tiếng tìm đến để thành học tử của Kình Thiên học cung. Đặc biệt là thiên tài, siêu thiên tài đạo kiếm pháp, khi ấy Kình Thiên học cung chắc chắn sẽ nổi lên vượt qua Thừa Thiên học cung, thậm chí vượt Thương Lan học cung.

Kế hoạch tốt đẹp đang phát triển, phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung muốn đắc ý cười to.

Điều duy nhất làm phó chưởng tọa kiếm pháp Kình Thiên học cung bất mãn là tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung mới này tính hơi ngông cuồng, tuy địa vị của tổng giáo tập không bằng phó chưởng tọa nhưng kiếm pháp cao siêu vô cùng, thực lực mạnh mẽ của đối phương dù là gã cũng không đánh lại, phải nhường nhịn ba phần.

Bởi vì người này xuất hiện khiến hội giáo tập giao lưu học cung rơi vào cục diện bế tắc.

Phải đánh phá cục diện bế tắc, không thì hội giao lưu học cung sẽ bị vết nhơ, trừ Kình Thiên học cung ra những học cung khác trở thành trò cười.

Nhưng bây giờ mọi người bị trấn hết, không có năng lực phá vỡ cục diện bế tắc, không khí rơi vào nặng nề.

Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nói:

- Tiếc quá, xem ra các học cung không ai có thể chiến kiếm pháp với ta.

Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nói tiếc nhưng ngữ điệu vẫn rất ngông cuồng.

Trong khi mọi người xấu hổ bực tức giữ im lặng thì một giọng nói vang lên:

- Vậy để ta làm đối thủ của ngươi đi.

Thanh âm như tiếng trời, bình tĩnh xa xưa, du dương truyền vào tai mọi người, xua tan nỗi lòng tức tối, cảm xúc bình tĩnh lại.

Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nhìn hướng phát ra thanh âm, mắt bắn ra tia sáng lạnh kinh người, gã quát:

- Ai đó!?

Kiếm ý tăng vọt, phong mang vô tận như khí diễm vô hình phóng lên cao.

- Là ta!

Cùng với thanh âm là một bóng sáng bay nhanh tới, một chiếc phi hạm.

Ngay sau đó phi hạm tạm dừng trên bầu trời Thừa Thiên học cung, mở ra, một bóng người lao ra đáp xuống đất.

Các học tử ba bộ Địa Cung kiếm pháp reo lên:

- Sở giáo tập!

Mục Thế Hoa giật nảy mình sau đó mừng như điên:

- Sở giáo tập đã về rồi!

Phương Sơn Hải hừ lạnh, cười nhạt rất là khinh thường:

- Thì ra hắn chính là Sở Mộ, tu vi Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ, hừ!

Những người của học cung khác khó hiểu, nghi hoặc, tò mò.

Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung nhìn Sở Mộ chằm chằm, giọng lạnh băng, mắt âm trầm:

- Thì ra là ngươi!

Tổng giáo tập kiếm pháp Kình Thiên học cung vung kiếm chỉ vào Sở Mộ, ánh sáng bạc lấp lánh chảy xuôi trên thân kiếm, kiếm lực bùng nổ, phong mang kinh người.

Sở Mộ lạnh nhạt nói:

- Ta cũng không ngờ là ngươi.

Thiên Trảm kiếm nằm trong tay Sở Mộ, thân kiếm rung nhẹ, một luồng sáng bạc hiện ra chảy xuôi trên thân kiếm, hơi thở phong mang khiến người kinh hoàng khuếch tán.

Tiếng kinh kêu liên tiếp:

- Kiếm lực!

- Tiểu tử này cũng nắm giữ kiếm lực!

- Không tin được, có người thứ hai nắm giữ kiếm lực, trông còn trẻ như vậy!

Ngay cả Mục Thế Hoa hiểu rõ Sở Mộ nhất trong đám người cũng trợn to tròng mắt suýt rớt ra ngoài.

Các học tử ba bộ Địa Cung kiếm pháp giật nảy mình, sau đó mừng như điên, siêu kích động, vì Sở Mộ là giáo tập kiếm pháp của bọn họ.

Phó chưởng tọa Lâm Viễn giật mình, lòng thầm hối hận. Nếu sớm biết Sở Mộ nắm giữ kiếm lực thì Lâm Viễn tuyệt đối sẽ không phản đối đề nghị của Mục Thế Hoa, đã trực tiếp nhâm mệnh Sở Mộ làm tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung.

Lâm Viễn thầm nghĩ:

- Vẫn chưa muộn.

Vương Việt Phong đệ nhất giáo tập kiếm pháp Địa Cung biểu tình cực kỳ khó xem. Mặt Phương Sơn Hải như nhọ nồi. Tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của bọn họ, hắn còn nắm giữ kiếm lực.

Song kiếm xa xa chĩa vào nhau, kiếm lực kinh người, dao động phong mang khiến tim người đập nhanh.

Đối thủ của Sở Mộ không tính là người quen nhưng biết mặt, còn là người có chút xung đột mâu thuẫn. Là Nhâm Lập lúc trên tinh hạm Số Hiệu Ẩn Phong được Tần Trấn Vũ dẫn đi kiếm chuyện với Sở Mộ, có tu vi Niết Bàn lục trọng thiên.

Nếu nói lúc trước Sở Mộ còn hơi e ngại Nhâm Lập nhưng bây giờ hắn không sợ, vì tu vi của hắn đã đột phá đến Niết Bàn tứ trọng thiên. Sở Mộ tin tưởng bằng vào kiếm vực của hắn đủ để ảnh hưởng đến đối phương.

Huống chi tình hình bây giờ là so đấu kiếm pháp.

Nhâm Lập cười khẩy nói:

- Ta sẽ cho ngươi biết ngoài người có người, ngoài trời có trời!

Nhâm Lập sải bước, kiếm quang như tia chớp bạc rạch phá không trung, lãnh tuấn tiêu sát mà cuồng bạo khoảnh khắc đâm tới trước mặt Sở Mộ.
Bình Luận (0)
Comment