Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2133

Sở Mộ không kịp ngăn cản Trần Ly đã dập đầu lạy ba cái, mỗi lần đều đập mạnh đầu xuống đất bùm bùm, khi gã gượng dậy trán đã ửng đỏ.

Tuy Trần Ly không phải tu luyện giả luyện thể nhưng thân thể sau nhiều lần thăng cấp đã mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều, đập đầu có ngấn đỏ chứng minh gã đập rất mạnh.

Rất có lòng thành, rất chân thành.

Sở Mộ nhức đầu. Thiên phú luyện kiếm của Trần Ly đúng là khá nhưng chỉ có thể xem như thượng đẳng, cách thiên tài tuyệt thế còn một chút xíu. Nhưng Trần Ly vô cùng chân thành, nếu ở trong bốn tinh vực lớn nhân tộc thì Sở Mộ sẽ không do dự. Tuy nhiên đang ở Thâm Lam thế giới, Sở Mộ chỉ đến để chấp hành nhiệm vụ.

- Trần Ly, ngươi có chút thiên phú, rất có thành ý, nhưng ta vẫn không thể thu ngươi làm đồ đệ.

Sở Mộ ngẫm nghĩ, từ tốn nói:

- Nhưng ta có thể thu ngươi làm đệ tử ký danh trước.

Nghe Sở Mộ nói đầu tiên là Trần Ly lộ vẻ mặt thất vọng sau đó chuyển sang mừng như điên.

Đệ tử ký danh vẫn là đệ tử.

Trần Ly vội dập đầu ba cái:

- Sư phụ tại thượng, xin hãy nhận ba lạy của đệ tử!

Sở Mộ nói thật:

- Ta không có nhiều thời gian, nên trừ tiết học kiếm pháp ra bình thường sẽ không dạy dỗ gì cho ngươi.

Trần Ly không hề bất mãn:

- Ta biết, sư phụ chỉ cần chỉ điểm cho ta là được, ta sẽ cố gắng chăm chỉ học tập.

Sở Mộ nói:

- Ừm! Ngươi về trước đi, chăm chỉ tu luyện.

Trần Ly hy vọng Sở Mộ cho mình ý kiến:

- Vâng thưa sư phụ, nhưng trước khi trở lại ta nghĩ mình có nên bỏ thuật pháp chỉ tập trung luyện kiếm không?

Sở Mộ lạnh nhạt nói, ra hiệu Trần Ly đi đi:

- Ta sẽ không đưa ra ý kiến gì, tất cả tùy theo lòng mình.

Trần Ly xoay người đi, mặt mang nét đăm chiêu:

- Tuân lệnh sư phụ!

Quan niệm thuật pháp đã cắm sâu vào lòng người, cũng là một trong chủ lưu phát triển của thế giới này, nó có điểm đặc biệt, về sau ra sao thì Sở Mộ không biết, nên không thể kết luận.

Huống chi Trần Ly chỉ là đệ tử ký danh.

Thu Trần Ly làm đệ tử ký danh không ảnh hưởng gì đến hằng ngày của Sở Mộ. Nên dạy kiếm pháp vẫn đi dạy, nên tu luyện thì vẫn luyện, nên đi Bộ Điển Tàng cũng đi.

Thân phận tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung khiến Sở Mộ trực tiếp trở thành cao tầng của Thừa Thiên học cung, Bộ Điển Tàng không hề bày phòng vệ với hắn, thoải mái lật xem.

Sách tầng trên không nhiều bằng tầng dưới nhưng quý giá hơn, có một ít bản đơn lẻ.

Nhưng Sở Mộ lật xem từng cái vẫn không tìm được tin tức gì về Thế Giới Chi Linh.

Có điều xem các sách vở điển tàng khiến Sở Mộ mở rộng tầm mắt, tăng lượng kiến thức, tri thức.

Vì còn phải tu luyện nên Sở Mộ không thể luôn ở lì trong Bộ Điển Tàng.

Qua hơn mười ngày, điển tịch tầng trên Bộ Điển Tàng chỉ còn vài quyển là Sở Mộ chưa xem.

Hơn mười ngày qua Sở Mộ giảng bài mấy lần, dạy riêng Trần Ly vài lần. Trần Ly có thiên phú rất tốt, ngộ tính không kém, mỗi lần Sở Mộ chỉ dẫn gã rất nhanh lĩnh ngộ, mất vài ngày hấp thu, lần sau sẽ tiến bộ một chút, khiến hắn rất vừa lòng.

Mười mấy ngày nay nhiều người chạy đến ba bộ Địa Cung kiếm pháp nghe ké, may mà đạo tràng đủ lớn nên Sở Mộ không đuổi đi. Danh tiếng của Sở Mộ tuyền khắp Thương Lan hoàng triều, rất nhiều người đến, có nghe tiếng xin vào Thừa Thiên học cung, trở thành học tử của họ, có người muốn khiêu chiến để lấy tiếng.

Gặp ai khiêu chiến Sở Mộ sẽ từ chối, phớt lờ đi.

Hôm nay Sở Mộ lại lên tầng trên Bộ Điển Tàng, còn lại ba quyển sách, hắn định đọc xong trong hôm nay, nếu vẫn không tìm được tin tức liên quan lực lượng thế giới thì hắn sẽ tìm cơ hội rời khỏi đây.

Sở Mộ cầm quyển sách thứ nhất lên cẩn thận lật xem, chỉ nửa canh giờ đã đọc xong, nhớ hết nội dung.

Quyển thứ hai đọc qua.

Xem xong quyển thứ ba.

Sở Mộ lật từng tờ một, hắn chợt ngừng lại, mắt lóe tia sáng như nhớ ra cái gì, hắn giở lại mấy trang trước, xem kỹ.

Trang này tin tức không nhiều, Sở Mộ đọc đi đọc lại ba lần mới nắm bắt được một chút khác biệt.

Nội dung đại khái là bí mật lớn nhất của Thâm Lam thế giới nằm ở mười tám viên thần châu, gom đủ thần châu sẽ gỡ bỏ được bí mật của thế giới.

Sở Mộ nheo mắt đăm chiêu, thì thào:

- Mười tám viên thần châu... bí mật của thế giới...

Nội dung rất ít, chỉ nhắc sơ qua, lúc trước Sở Mộ có đọc một lần nhưng không suy nghĩ nhiều. Nhưng đọc một lúc óc Sở Mộ chợt lóe sáng, nên hắn vòng về đọc kỹ lại, phát hiện được một chút dấu vết.

Nhưng tin tức quá ít ỏi.

Mười tám viên thần châu và bí mật của thế giới, chỉ có thế, làm Sở Mộ hoang mang.

Sở Mộ không cách nào khẳng định mười tám viên thần châu, bí mật của thế giới có liên quan gì nhau không.

Nếu liên quan lực lượng thế giới thì đáng giá Sở Mộ nghiên cứu kỹ, nếu không phải thì không cần suy nghĩ nhiều.

Nhưng Sở Mộ không thể xác định chúng có dính dáng gì không, đây mới là trọng điểm.

Sở Mộ lại đọc một lần, giở trang ra từng tờ đọc chậm, cẩn thận hơn vừa rồi, hiểu từng chữ một, tốc độ chậm rất nhiều.

Cuối cùng Sở Mộ đọc hết nguyên điển tịch, nhớ kỹ nó. Trừ một trang đó ra không có tin tức gì liên quan mười tám viên thần châu, bí mật của thế giới. Sở Mộ khép sách lại, hắn không đi ngay mà ngồi trên ghế, nhắm mắt lại cẩn thận nhớ nội dung mỗi quyển sách đã đọc trong Bộ Điển Tàng.

Lượng đọc của Sở Mộ rất lớn, xem rất nhiều sách nên hơi khó khăn để cẩn thận nhớ kỹ lại.

Sở Mộ mất hơn nửa ngày mới nhớ lại hết, hắn xác định trừ một trang trong quyển sách kia ra không có tin tức nào khác liên quan mười tám viên thần châu, bí mật của thế giới, càng không có tin tức về lực lượng thế giới.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Xem ra phải lấy mười tám viên thần châu làm trọng điểm.

Xếp mười tám viên thần châu vào trọng điểm xong Sở Mộ rời khỏi Bộ Điển Tàng, trời đã vào đêm, hắn không về nhà mà đi tìm Mục Thế Hoa.

***

Mục Thế Hoa hoang mang:

- Mười tám viên thần châu?

Xem ngữ điệu, biểu tình của Mục Thế Hoa dường như không biết cái gì là mười tám viên thần châu.

Sở Mộ bình tĩnh mỉm cười nói:

- Lúc xem điển tịch trong Bộ Điển Tàng tình cờ thấy nên hơi tò mò.

Mục Thế Hoa gật đầu, không nghi ngờ gì.

Không hỏi được tin tức mình muốn biết, Sở Mộ đứng lên xin phép:

- Mục phó chưởng tọa, không có việc gì nữa ta xin cáo từ.

Mục Thế Hoa không để bụng việc này.

***

- Ta linh cảm lực lượng thời gian sẽ lột xác trong khoảng thời gian này, sẽ không quá lâu.

Sở Mộ thầm nghĩ:

- Chờ khi nào lực lượng thời gian thành công lột xác thành quy tắc rồi chào từ biệt Mục Thế Hoa vậy.
Bình Luận (0)
Comment