Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2138

Người này thều thào:

- Ta... Ta không được... mặc kệ ngươi là ai... Ta xin nhờ ngươi... đưa... đưa... đưa thứ này cho... cho... Vân Phong trưởng lão Chân kiếm tông... dùng tất cả tích góp của ta... làm thù lao...

Thanh âm yếu ớt lúc ngừng lúc nghỉ nói xong một câu, một thứ hình tam giác bất quy tắc trông như mũi kiếm xuất hiện trong tay người đó.

Người đó đưa thứ như mảnh mũi kiếm gãy qua. Sở Mộ mới chạm vào thì thứ đó bỗng rung lên, kêu vù vù tỏa ánh sáng trắng ngà tinh thuần, càng lúc càng chói mắt.

- Cái...

Người bị thương nặng sắp chết không biết lấy đâu ra sức mạnh trợn to mắt, biểu tình giật mình kích động nói:

- ... Ngươi... Ngươi... là Kiếm Tông Linh Ấn... tông chủ...

Người đó lắp bắp nói không trọn câu, không biết có phải vì kích động hưng phấn quá độ dẫn đến vết thương càng nặng, người giật bắn căng cứng, há mồm phun ngụm máu đen bắn ra như mũi tên, sau đó cứng đơ ngã ra sau, rầm một tiếng nằm thẳng cẳng, sự sống tan biến, đã chết.

Vẻ mặt Sở Mộ kinh ngạc.

Sở Mộ lẩm bẩm, cười khổ:

- Đã chết.

Nếu Sở Mộ biết người này vốn sẽ không chết, chỉ bị thương nặng lại bị sóng xung kích khủng bố từ vụ nổ phi hạm đánh trúng làm vết thương càng nặng thêm, cuối cùng không chữa khỏi mà chết thì không biết hắn sẽ có ý nghĩ gì.

Hình tam giác trong tay hắn tỏa ánh sáng trắng ngà lấp lánh nhấp nháy, ẩn chứa dao động năng lượng kỳ dị.

- Chân kiếm tông...

Sở Mộ nhìn thứ phát sáng trong lòng bàn tay, dời tầm mắt sang xác chết máu me bê bết, đầu óc hắn xoay chuyển nhanh, mau chóng sắp xếp rõ ràng hơn.

Tạm không đề cập Chân kiếm tông là cái gì, người chết là phó tông chủ của Chân kiếm tông.

Chết vì lý do gì?

Trông như người này bị thương nặng đến chết, khó thể chữa lành, hơn phân nửa là bị người đánh rồi thành công chạy trốn tới đây, vì vết thương quá nặng không đi tiếp được nên gục ngã tại đây, rồi bị hắn phát hiện.

Đối phương tự biết không cách nào chữa khỏi, cũng biết không sống lâu được, khi thấy hắn thì đặt hy vọng vào hắn, dùng tất cả tích góp trong không gian giới chỉ làm thù lao ủy thác hắn đưa hình tam giác tỏa ánh sáng trắng ngà cho người Chân kiếm tông.

Nghe lời nói kích động trước khi chết của đối phương chắc thứ này tên Kiếm Tông Linh Ấn, phỏng chừng Kiếm Tông Linh Ấn là thứ quan trọng nhất với Chân kiếm tông, có thể là tín vật.

Sở Mộ dần sắp xếp rõ ràng:

- Kiếm Tông Linh Ấn... tông chủ...

Toàn quá trình Sở Mộ có mặt, hắn nhớ rõ các loại biến đổi.

Phó tông chủ Chân kiếm tông móc Kiếm Tông Linh Ấn ra thì nó không phát sáng, mãi khi bị Sở Mộ cầm Kiếm Tông Linh Ấn mới rung lên, tỏa ánh sáng trắng ngà mãi chưa tắt.

Đối phương thấy thay đổi này mới bỗng kích động, nói một câu khó hiểu rồi vì kích động quá độ dẫn đến vết thương trở nặng mà chết.

Đôi câu vài lời, trong khoảng thời gian ngắn xảy ra tất cả bị năng lực tư duy mạnh mẽ của Sở Mộ đoán gần đầy đủ.

Đã hiểu rõ rồi Sở Mộ chợt nghĩ:

- Không lẽ Chân kiếm tông đó tầng cao nhất chỉ có phó tông chủ chứ không phải tông chủ? Được Kiếm Tông Linh Ấn thừa nhận mới đảm nhiệm tông chủ?

Sở Mộ ngẫm kỹ lại, rất có thể là vậy.

Sở Mộ chợt cười, dù đúng thật thì hắn không quan tâm. Sở Mộ cất Kiếm Tông Linh Ấn vào tiểu không gian tùy thân, tháo không gian giới chỉ của đối phương xuống, chọn đại một khu đất đào thủng cái hố rồi bỏ xác chết vào, lấp kín.

Ngón tay như kiếm cắt qua không khí, một tảng đá to yếu ớt như miếng đậu hủ bị Sở Mộ cắt thành hình bia mộ, ngón tay như bút khắc hàng chữ trên bia.

[Mộ của phó tông chủ Chân kiếm tông]

Sở Mộ cắm bia mộ ngay ngắn, xem như cho đối phương yên mồ.

Làm xong mọi thứ Sở Mộ cẩn thận kiểm tra không gian giới chỉ của đối phương.

Một ít đan dược, nhiều Nguyên đan, một ít kiếm khí, mấy quyển công pháp bí tịch, một ít linh thảo, vài khoáng thạch kim loại vân vân. Mấy thứ này là dự trữ bình thường của mỗi tu luyện giả, có cái thông thường có cái quý giá.

Sở Mộ không để bụng mấy thứ này lắm, nhưng xem như tăng lượng dự trữ của hắn, khiến tài phú của hắn lại nhiều thêm.

Ngoài ra Sở Mộ tìm được một ít khí Niết Bàn, tuy không quá nhiều, không đủ để hắn niết bàn lần thứ năm. Còn một thời gian mới đến Niết Bàn lần thứ năm, tu vi của Sở Mộ chỉ mới là Niết Bàn tứ trọng thiên sơ kỳ, chưa tới đỉnh.

Mắt Sở Mộ chợt sáng rực, động ý niệm, một chiếc phi hạm hiện ra, là phi hạm trong không gian giới chỉ của phó tông chủ Chân kiếm tông.

Kích cỡ chiếc phi hạm này giống chiếc cũ, nhưng kiểu dáng hình thức hơn phi hạm cũ nhiều. Phi hạm hình kiếm, trông như một thanh kiếm to.

Không gian bên trong phi hạm không lớn, miễn cưỡng chứa hai người, một người vào thì rất thoải mái, tên là Số Hiệu Cự Kiếm.

Sở Mộ vào trong Số Hiệu Cự Kiếm nghiên cứu một lúc liền biết cách lái. Sở Mộ khởi động Số Hiệu Cự Kiếm bay lên trời, phần đuôi phun ra lửa ảo, bùm một tiếng Số Hiệu Cự Kiếm bắn ra, tốc độ mau hơn phi hạm hình thoi nhiều.

Sở Mộ khẳng định nếu mở với tốc độ cao thì nhanh hơn tốc độ vượt cực hạn của chiếc phi hạm hình thoi.

Nếu lúc trước Sở Mộ sử dụng chiếc phi hạm này thì bốn người Hà Tử Kiện đừng mơ đuổi kịp hắn, càng không nói tới khiến hắn dùng vượt cực hạn tổn hại phi hạm.

Hơn nữa chiếc phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm này có năng lực công kích, hai loại hình thái. Một loại có thể từ đằng trước nhất bắn ra một tia sáng, uy lực rất mạnh. Sở Mộ có thử một lần, bắn một cái xuyên thủng đá núi, lực xuyên thấu rất khủng bố, uy năng công kích dù là tu luyện giả Niết Bàn bát trọng thiên cũng không cách nào ngăn cản.

Kiểu công kích thứ hai là đánh ra một đoàn lửa đạn, đánh trúng mục tiêu sẽ nổ, thương tổn phạm vi lớn. Sở Mộ đã thử, loại công kích này bao trùm khoảng một ngàn thước, uy lực yếu hơn loại một nhưng có thể uy hiếp tu luyện giả Niết Bàn thất trọng thiên.

Dù là công kích hình thái nào thì mỗi lần đều tiêu hao năng lượng khoảng một trăm Nguyên đan thượng phẩm.

Một chiếc phi hạm bay vào một ngọn núi, đáp xuống. Mấy người lao ra khỏi phi hạm, kiểu dáng trường bào giống nhau rõ ràng đến từ cùng một thế lực.

Lão nhân dẫn đầu lạnh lùng nói:

- Tìm khắp nơi đi.

Đám người tản ra tìm bốn phía:

- Tuân lệnh!

Không lâu sau bọn họ thấy mảnh nhỏ phi hạm để lại sau vụ nổ.
Bình Luận (0)
Comment