Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2170

Thật ra là không, nhiều đệ tử nhưng chia ra cao thấp, không đồng đều, hơn nữa tông môn có quy định tương ứng, không dễ lấy tài nguyên của tông môn.

Nhiều đệ tử cạnh tranh, sóng lớn xô bờ cát, cuối cùng để lại đều là tinh hoa.

Chân kiếm tông muốn phát triển thì phải tuyển nhận nhiều đệ tử hơn.

Dưới Cổ Thú sơn có nhiều đệ tử ký danh, đó là lựa chọn hàng đầu cho đệ tử mới, ngoài ra có thể tuyển nhận quanh khu vực Cổ Thú sơn.

Vùng Cổ Thú sơn rất rộng, không thua gì Yến sơn, nhiều nhân tộc sinh tồn. Chân kiếm tông nói sao cũng là bá chủ của vùng này, muốn tuyển nhận đệ tử sẽ được nhiều người đổ xô vào.

Sở Mộ nói:

- Vân Phong trưởng lão, chuyện tuyển nhận đệ tử mới giao cho ngươi và Vân Hà trưởng lão bàn bạc.

Sở Mộ hoàn toàn bỏ mặc:

- Chờ quyết định xong rồi báo cho ta biết là được.

Vân Phong nghe vậy bất đắc dĩ cười, nhưng lúc trước Sở Mộ đã nói hắn sẽ không tham gia nhiều vào việc quản lý tông môn, gã đã sớm chuẩn bị tâm lý.

Vân Phong nói:

- Vâng thưa tông chủ!

Vân Phong đi tìm Vân Hà trưởng lão bàn bạc các việc tuyển nhận đệ tử. Sở Mộ ngẫm nghĩ, tạm gác việc này lại lo tu luyện tiếp.

Bầu trời xanh trong, vạn dặm không mây, tinh thuần như khối bảo thạch to lớn làm người ta muốn chạm tay vào.

Một chiếc phi hạm có vỏ như kiếm phóng to gấp vô số lần xẹt qua không trung bay nhanh tới trước, tốc độ quá nhanh, tiếng nổ từng đợt như sóng triều hung dũng. Bầu trời như bị kéo lê khe rãnh, không khí trong khe rãnh rõ ràng hơn xung quanh.

Tốc độ này chưa phải toàn bộ của Số Hiệu Cự Kiếm, chỉ nhanh khoảng bảy mươi phần trăm nên không tiêu hao nhiều năng lượng, Sở Mộ đủ sức điều khiển Số Hiệu Cự Kiếm.

Sở Mộ thật sự rờ khỏi Chân kiếm tông.

Chân kiếm tông mở rộng sơn môn tuyển nhận tân đệ tử đã xong. Trong các đệ tử ký danh có hơn hai trăm người trở thành đệ tử chính thức của Chân kiếm tông, trong kiếm khách từ ngoài vào có gần hai trăm người thành đệ tử chính thức, tăng hơn bốn trăm đệ tử chính thức cho Chân kiếm tông.

Trong kiếm khách từ ngoài đến có số ít tu vi Thần Ngưng cảnh, mười mấy người qua thử thách trở thành đệ tử tinh anh của Chân kiếm tông. Đệ tử hạch tâm vẫn như cũ không thay đổi, chỉ hai mươi mấy người.

Số lượng đệ tử chính thức tăng rất nhanh, đệ tử tinh anh hơi chậm, đệ tử hạch tâm là khó nhất.

Sau khi tuyển nhận đệ tử Sở Mộ lại tu luyện một thời gian, hắn nghĩ kỹ rồi, hắn muốn rời khỏi Chân kiếm tông. Không ngờ Vân Phong trưởng lão tìm đến.

Vân Phong trưởng lão phụ trách Phong Tín đường chuyên môn thu thập các loại tin tức tình báo, qua mấy tháng liên tục không ngừng thu thập cuối cùng tìm được tin liên quan thần châu.

Dường như mới gần đây có một viên thần châu xuất hiện tại Thiên Khung vực, đẳng cấp của Chân kiếm tông quá thấp nên biết được tin này đã là giỏi, cụ thể thế nào thì hoàn toàn mù tịt.

Với Sở Mộ bấy nhiêu đã đủ, nên hắn rời khỏi Chân kiếm tông đi Thiên Khung vực.

Chân kiếm tông hiện đã ổn định, việc bình thường có hai vị trưởng lão Vân Phong, Vân Hà lo, nếu gặp chuyện lớn thì do thái thượng trưởng lão quyết định.

Vân Phong, Vân Hà dề nghị Sở Mộ mang Dương Chân đi, nhưng hắn để gã ở lại tọa trấn Chân kiếm tông. Dù sao trừ thái thượng trưởng lão ra thì Chân kiếm tông thiếu cường giả tọa trấn, Vạn Cổ nhất trọng thiên tạm đủ.

Thiên Khung vực không thuộc về Thương Lan hoàng triều, nó nằm ngoài khu vực Thương Lan hoàng triều. Sở Mộ lái phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm bay khoảng một tháng còn chưa ra khỏi khu vực Thương Lan hoàng triều.

Sở Mộ ở trong Số Hiệu Cự Kiếm một tháng không thể luyện kiếm, không tiện tu luyện công pháp, hắn đành mỗi ngày tham ngộ Hằng Kiếm Thế, hấp thu kinh nghiệm kiếm pháp của Ngũ Linh Kiếm Thánh, cố gắng tăng cao cảnh giới kiếm pháp của mình. Kiếm Tông Linh Ấn thì Sở Mộ từ lần trước bị Bạch Linh một kiếm diệt gọn đã không vào nữa.

Kiếm pháp đến đẳng cấp như Sở Mộ muốn tiến bộ đã khó càng khó thêm, may mắn có Hằng Kiếm Thế để tham ngộ, có kinh nghiệm của Ngũ Linh Kiếm Thánh tham chiếu hấp thu, nên trong thời gian này tạo nghệ kiếm pháp của hắn tăng vùn vụt.

Trong lúc tu luyện Sở Mộ nhớ những người khác, những Kiếm Giả nhân tộc cùng hắn đi vào Thâm Lam thế giới cho đến nay chỉ thấy mỗi mình Nhâm Lập, thậm chí không thấy dị tộc khác.

Phỏng chừng lúc ấy cường giả Thâm Lam thế giới ra tay đã giết một số, Thâm Lam thế giới thì rộng rãi, một số bị giết, số sống sót tản ra rất khó đụng mặt.

Cỡ như Cổ Loạn Không chắc sẽ không bị giết, bằng vào thiên phú, năng lực của bọn họ không chừng nhận được kỳ ngộ trong Thâm Lam thế giới, thực lực bây giờ phải mạnh hơn trước mới đúng.

Lòng Sở Mộ bất giác mong chờ, hắn mong có thể gặp lại bọn họ, tranh phong với yêu nghiệt cùng thế hệ là điều rất vui mà tuyệt vời.

Trong một tháng này Sở Mộ thấy nhiều cường giả bay vụt qua, có một số phi hạm kích cỡ khác nhau, nhưng đều không gây sự với Sở Mộ.

Miễn không phải đồ điên sẽ không gặp ai cũng cắn, tu luyện đến đẳng cấp này sẽ không nông cạn, hiểu rằng dùng thời gian vào việc gây rắc rối vô dụng còn không bằng yên phận chút, chỉ ra tay vào lúc cần thiết.

Sở Mộ một lòng hai dùng vừa chạy đi vừa tham ngộ. Chợt một luồng sáng đen bay hướng Số Hiệu Cự Kiếm, ánh sáng như cầu vồng màu đen, tốc độ siêu nhanh, bay lướt qua phi hạm.

Sở Mộ loáng thoáng thấy bóng dáng trong cầu vồng đen, cảm nhận dao động hơi thở phát ra.

Sở Mộ trầm ngâm nói:

- Hơi quen thuộc...

Mấy bóng người biến thành luồng sáng nhanh chóng đuổi theo, bộ dạng đằng đằng sát khí dường như đang đuổi theo luồng sáng đen.

Đây đúng là cảnh chạy trốn và bị rượt theo.

Lẽ ra Sở Mộ sẽ không quan tâm, nhưng mới rồi liếc thấy bóng người trong cầu vồng màu đen vào dao động hơi thở làm hắn rất quen thuộc, dường như đã gặp ở đâu.

Đầu óc Sở Mộ xoay chuyển, hắn chắc chắn người này là Kiếm Giả nhân tộc cùng hắn vào Thâm Lam thế giới, cho hắn cảm giác quen thuộc tức là có chút ấn tượng với người này. Sở Mộ nhanh chóng loại trừ, lờ mờ xác định đó là ai, còn về có đúng hay không thì phải nhìn kỹ hơn mới biết.

Cùng là nhân tộc lại là người quen đang bị truy sát, Sở Mộ không thể vờ như không biết.

Số Hiệu Cự Kiếm đổi hướng nhanh chóng đuổi theo mấy luồng sáng kia.

Tốc độ của Số Hiệu Cự Kiếm nhanh hơn, đã đuổi kịp đám người kia và nhanh chóng vượt qua, đuổi theo cầu vồng đen đằng trước.

Sở Mộ mơ hồ cảm nhận hơi thở từ cầu vồng đen, hắn càng chắc chắn thân phận của người này.

Người đó cảm nhận Số Hiệu Cự Kiếm đến gần tuy bất ngờ nhưng tưởng là kẻ thù, lại bùng nổ tốc độ định chạy trốn. Bất đắc dĩ chạy nhanh mấy cũng không bằng Số Hiệu Cự Kiếm.
Bình Luận (0)
Comment