Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2392

Một đệ tử Niết Bàn Cảnh đê giai còn lại mở to hai mắt, tròng mắt nhô ra. Vẻ mặt chấn động kinh sợ, hồn cũng sắp bay đi. Trong lúc nhất thời, hắn không có phản ứng.

Sở Mộ bấm tay bắn ra, một luồng kiếm quang phá không, xuyên thủng mi tâm của đối phương. Ngay cả một chút âm thanh cũng không kịp phát ra, hắn đã bị giết chết.

Liếc mắt nhìn hai thi thể, Sở Mộ đưa tay lên không trung, chộp một cái. Hai chiếc nhẫn không gian bay lên, rơi vào trong tay Sở Mộ. Hắn bước ra, đi vào trong sơn môn của Bạch Long Môn.

Trong tư liệu của tiểu thế giới Thiên Tài, Bạch Long Môn từ môn chủ cho tới đệ tử, tổng số lượng người không vượt quá một nghìn người. Trong đó, năm người Thánh cấp, Niết Bàn Cảnh trên trăm người. Còn lại đều là Thần Ngưng Cảnh và Nguyên Cực Cảnh.

Lấy hai người Niết Bàn Cảnh đê giai trấn thủ sơn môn, nếu người không hiểu rõ, còn có thể lầm tưởng Bạch Long Môn này rốt cuộc cường đại tới mức nào. Nhưng thực tế, đây chẳng qua là một loại thủ đoạn mê hoặc bên ngoài.

Sở Mộ lững thững đi vào bên trong Bạch Long Môn. Dọc đường đi, Sở Mộ gặp được không ít đệ tử của Bạch Long Môn. Phần lớn những người này đều là tu vi Thần Ngưng Cảnh hoặc Nguyên Cực Cảnh. Thời điểm bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, đều không giải thích được. Bởi vì đây là một khuôn mặt xa lạ.

- Ngươi là ai? Vì sao tới trong Bạch Long Môn ta?

Đi tới một hồi, Sở Mộ bị một đám Thần Ngưng Cảnh cản lại.

Sở Mộ chỉ liếc mắt nhìn sang một cái. Ánh mắt bình thản, lại làm cho đối phương ngẩn ra. Mỗi người giống như bị thi triển thuật định thân, không dám nhúc nhích, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh tuôn ra. Cái nhìn kia khiến cho bọn họ thấy được núi thây biển máu chìm nổi.

Một đám Nguyên Cực Cảnh và Thần Ngưng Cảnh mà thôi. Sở Mộ không có hứng thú ra tay.

Sau khi hắn tiến vào Bạch Long Môn, cũng không phải đi thẳng tới. Mà hắn đi lòng vòng. Có đôi khi, hắn sẽ dừng lại nhìn một chút, dường như suy tư điều gì. Sau đó, hắn lại bắn ra vài đạo kiếm quang, đánh trúng mặt đất. Không có chuyện gì xảy ra cả.

Sau nhiều lần như vậy, trên mặt Sở Mộ hiện lên một ý cười. Hắn gật đầu, trực tiếp ngự không bay lên, tới chỗ sâu nhất trong Bạch Long Môn. Đó là chỗ Bạch Long Điện.

- Người của Bạch Long Môn nghe đây. Qua ngày hôm nay, Bạch Long Môn sẽ không còn tồn tại nữa. Nhân lúc này, ta cho các ngươi một cơ hội, rời khỏi Bạch Long Môn. Bằng không, giết không tha!

Sở Mộ đứng ở giữa bầu trời của Bạch Long Điện, mở miệng nói. Âm thanh nhất thời truyền khắp toàn bộ Bạch Long Môn, truyền vào trong tai của mỗi người.

- Đó là ai vậy?

- Không ngờ dám lớn lối như vậy.

Đệ tử của Bạch Long Môn đều phẫn nộ.

Phía dưới, một bóng người giống như lưu quang kiếm, ngay lập tức phá không lao tới, xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ. Là một người tu luyện có mắt hình tam giác. Toàn thân hắn có khí tức chấn động, đạt được cấp bậc Niết Bàn Cảnh cao giai.

Bạch Long Môn loại môn phái nhỏ ở địa phương hẻo lánh này vẫn còn có Niết Bàn Cảnh cao giai, coi là không tệ.

- Là Chân Long Nhị sư huynh.

- Chân Long Nhị sư huynh có thể có tu vi Niết Bàn Cảnh thất trọng thiên, thực lực cường đại. Đối phương chết chắc rồi.”

Mỗi người đệ tử của Bạch Long Môn đều hô to.

Trong Bạch Long Môn, đẳng cấp của đệ tử từ thấp nhất đến cao được chia ra làm mãng xà, long giao long, chân long. Lần lượt tương đối với Nguyên Cực Cảnh, Thần Ngưng Cảnh và Niết Bàn Cảnh.

- Thực sự rất can đảm. Cũng dám tới Bạch Long Môn dương oai. Chán sống rồi.

Trên mặt người mắt tam giác này hiện ra nụ cười dữ tợn.

- Kẻ chán sống chính là ngươi.

Sở Mộ mỉm cười, nói.

- Đâm đầu vào chỗ chết.

Mắt tam giác giận tím mặt, rút kiếm. Một kiếm giống như tách cả bầu trời ra, chém về phía Sở Mộ.

Hai ngón tay khép lại làm kiếm, vung lên. Một đạo kiếm quang giống như trường tiên ném ra.

Vút một tiếng. Hư không chấn động.

Một kiếm do mắt tam giác chém tới đã bị phá. Trong vẻ mặt đầy kinh hãi của mắt tam giác, kiếm quang từ ngón tay của Sở Mộ chém thẳng vào xuống, hắn phân thành hai nữa.

Thân thể mắt tam giác, từ nơi mi tâm đi xuống chia làm hai nửa, rơi xuống phía dưới.

Đám đệ tử của Bạch Long Môn nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm. Chân Long Nhị sư huynh thực lực siêu cấp cường hãn trong lòng bọn họ, không ngờ chỉ đơn giản như vậy, đã bị đối phương một đòn giết chết trong nháy mắt.

Không thể như vậy được!

Khó có thể tin nổi. Không thể tin được.

- Tiểu bối thật can đảm.

Một tiếng quát chói tai từ bên trong Bạch Long Điện truyền ra. Kèm theo đó là một uy áp khổng lồ tản ra, tập trung vào Sở Mộ đang đứng ở giữa bầu trời.

Đây là khí tức thuộc về cường giả Thánh cấp.

Bất chợt, một bóng người từ bên trong Bạch Long Điện phóng lên cao. Trong chớp mắt, hắn đã xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ.

- Tứ trưởng lão.

- Tứ trưởng lão lại là cường giả Thánh cấp. Có hắn ra tay, đối phương chết chắc rồi.

Các đệ tử Bạch Long Môn chấn động kinh sợ, lại được niềm vui bất ngờ thay thế.

Ở trong lòng bọn họ, cường giả Thánh cấp chính là tồn tại cao cao tại thượng, vô cùng mạnh mẽ.

Tứ trưởng lão ra tay, không quan tâm đối thủ là ai, đều phải chết. Đây là nhận thức trong lòng bọn họ, cũng chỗ bi ai của những kẻ không đủ kiến thức.

- Cuối cùng cũng có một người có chút phân lượng tới.

Ở dưới khí thế cuống bạo của tứ trưởng lão bao phủ, Sở Mộ đáng lẽ phải sợ tới run rẩy, lại phong khinh vân đạm. Bộ dạng hắn giống như hoàn toàn không có chút cảm giác nào.

Điều này khiến cho ánh mắt tứ trưởng lão lộ vẻ thận trọng. Không hiểu đồng thời, hắn cảm thấy có chút không ổn.

Hắn lại là cường giả Vạn Cổ Cảnh nhất trọng thiên, là Thánh cấp nhất tinh. Cho dù chỉ là một thành viên tầng thấp nhất ở trong Thánh cấp, nhưng vẫn hơn Niết Bàn Cảnh rất nhiều lần.

Hắn nhìn ra được tu vi của đối phương chỉ là Niết Bàn Cảnh bát trọng thiên đỉnh phong. Đối phương làm sao có thể đối đầu với khí thế của mình được?

Tứ trưởng lão không thể có kiến thức nông cạn giống như đám đệ tử của Bạch Long Môn. Năm vừa rồi, hắn đã từng ra bên ngoài du lịch, biết có một vài thiên tài, có thể ở trên trình độ nhất định chống đỡ khí thế của cường giả Thánh cấp. Hắn cũng biết có một vài bí bảo có thể làm được điểm này.

Không quan tâm người trước mắt này là loại tình trạng nào, hắn đều không thể nào khinh thường được. Đây cũng chính là nguyên nhân khiến hắn không lập tức ra tay.

- Tiểu bối, ngươi là ai? Vì sao lại muốn đối nghịch cùng Bạch Long Môn ta.
Bình Luận (0)
Comment