Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2498

Phải biết rằng hắn là cường giả Thánh cấp thất tinh, một kích kia đã là một kích ngưng ụt tám phần thực lực của hắn, phá không được cũng không tính, nhưng mà lại không có một chút phản ứng nào. Nói cách khác, dù hắn có dùng toàn lực cũng không có cách nào làm gì được vòng bảo hộ màu đỏ tươi này.

- Xem ta đây.

Một người lên tiếng. Chợt, từng đạo quang mang màu vàng từ bốn phương tám hướng hội tụ tới, giống như vạn lưu quy tông, hội tụ thành một đạo. Trong lúc xoay tròn hóa thành một cái mũi khoan, cái mũi sắc bén nhắm vào vòng bảo hộ màu đỏ tươi kia, điên cuồng chuyển động.

Tiếng rẹt rẹt không ngừng vang lên, giống như là sắt thép khoan vào thủy tinh vậy, thanh âm kia vô cùng chói tai, khiến cho người ta vô cùng khó chịu, không tự giác được mà nhíu mày.

Nưng mà mặc kệ mũi khoan màu vàng kia cố gắng như thế nào, vòng bảo hộ màu đỏ này không chút sứt mẻ nào, không có chút hư hao nào.

Sau hơn mười tức, mũi khoan màu vàng tán loạn, một đạo thân ảnh rơi xuống. Người này bởi vì phát lực quá độ mà khuôn mặt đỏ bừng, oán hận nhìn vòng bảo hộ màu đỏ không bị tổn hao chút nào.

Người này là một cường giả Thánh cấp bát tinh.

Bốn người Sở Mộ đứng một bên, không có nhúc nhích, hấp dẫn không ít ánh mắt. Trong ánh mắt mang theo vẻ hiếu kỳ và tra xét.

Dù sao nhìn qua bốn người bọn hắn đã biết không phải là chân thân, thân qua hai trượng, toàn thân có cảm giác như kim loại, tản mát ra khí tức lạnh lẽo. Đó cũng không phải là sinh cơ.

Có một ít người tản mát ra lực lượng thần hồn, trực tiếp bao trùm bọn người Sở Mộ, không ngừng chui vào bên trong. Định tìm hiểu tới căn nguyên, đây không thể nghi ngờ là một cách làm không quá lễ phép, đồng thời cũng bị coi là một loại khiêu khích.

Sở Mộ lập tức giận dữ, kích phát uy năng của Thiên Hoang Thiên lỗi, trực tiếp ngăn cản lực lượng thần hồn điều tra tới. Hơn nữa còn cắt đứt bộ phận lực lượng thần hồn tiến vào bên trong Thiên lỗi.

Từng tiếng kêu vang lên, thân thể những người tản mát ra lực lượng thần hồn điều tra kia khẽ nhoáng một cái, sắc mặt lập tức hiện lên vẻ tái nhượt không bình thường, sau đó lại biến thành đỏ thẫm, hiển nhiên lực lượng thần hồn đã bị tổn thương.

Ngay sau đó một cỗ khí tức mạnh mẽ vô cùng từ trên người Thiên Hoang thiên lỗi phát tán ra, phóng lên trời, khí tức kia mang theo phong mang kinh người, mang theo một tia hương vị vĩnh hằng bất diệt, chiếm giữ hư không.

Khí tức Thánh cấp thất tinh đỉnh phong chấn động, hươn nữa so với Thánh cấp thất tinh đỉnh phong tầm thường còn cường đại hơn rất nhiều.

Tiếp đó ba người Cổ Loạn Không cũng kích phát ra lực lượng của Thiên lỗi, lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong trào dâng, phóng lên trời.

Chân nhanh chóng di chuyển, thân thể giao thoa, tạo thành Tứ Tượng kiếm trận. Trong lúc mơ hồ, mọi người như nghe thấy tiếng Thanh Long gọi Bạch Hổ rít gào, Chu Tước gáy, Huyền Vũ gào rú. Khí tức phóng lên trời trong tích tắc tăng vọt, đột phá cấp độ Thánh cấp thất tinh, đạt tới cấp độ Thánh cấp bát tinh, dường như còn đang không ngừng tăng lên.

Người bốn phía lập tức biến sắc, những người bị Sở Mộ cắt đứt lực lượng thần hồn mà bị thương nhẹ kia vốn định ra tay trả thù, hiện tại lực lượng trong người lại trở nên yên lặng lại, cũng không dám tùy ý ra tay. Bởi vì bọn họ nhìn không thấu, đối thủ quá mức cường đại, không dễ trêu vào.

Đã như vậy cũng chỉ có thể tự nhận mình không may. Bất quá bốn người Sở Mộ bị không ít người nhìn chằm chằm vào, về sau nhất định sẽ lọt vào trong trả thù.

Có một ít người chú ý tới bốn người Sở Mộ, muốn dò xét, tự nhiên cũng có người muốn kết giao. Hoặc là hiếu kỳ, muốn điều tra thứ trên người bọn họ.

- Các hạ, loại khải giáp trên người các hạ hết sức kỳ lạ, giống như là khôi lỗi, không biết các hạ còn có hay không? Ta nguyện ý ra giá cao mua nó.

Một mập mạp tới gần, cười tủm tỉm nói. Hắn mặc trường bào màu vàng, trên trường bào màu vàng có vô số đường vân, khuôn mặt trắng nõn. Vẻ mặt cười tủm tỉm, hai mắt híp lại, nhìn qua có cảm giác như là thương nhân.

Khó có thể tưởng tượng được một gia hỏa nhìn như thương nhân này lại là một cường giả Thánh cấp bát tinh sơ giai.

- Không có.

Sở Mộ cũng không có bất cận nhân tình như vậy. Hắn lạnh nhạt đáp lại. Đương nhiên hắn còn có, chỉ là cho dù giá lớn tới đâu hắn cũng không có khả năng bán ra. Phải biết rằng hiện tại Thiên lỗi muốn chế tạo được cực kỳ khó khăn. Bản thân Sở Mộ cũng không biết sau này hắn có thể chế tạo ra hay không. Cho dù có nhất định cũng rất khó.

Đã như vậy mấy cỗ Thiên lỗi còn lại, nói thế nào cũng không thể nào bán đi được. Hắn còn định hoàn thiện nó, diễn sinh ra linh trí, trở thành Thiên lỗi hoàn hảo.

- Ta gọi là Kim Nguyên Bảo, các hạ xưng hô thế nào?

Hai mắt mập mạp đảo một vòng, lập tức nói sang chuyện khác, tự giới thiệu bản thân mình.

Nghe được tên hắn, Sở Mộ khiếp sợ.

Kim nguyên Bảo.

Hay cho một cái tên khí phách, phối hợp với trường bào tràn ngập màu vàng lóng lánh của hắn càng khiến cho người ta phải vỗ bàn tán dương.

Hắn nhìn kỹ mới phát hiện ra trường bào trên người Kim Nguyên Bảo này rõ ràng là dùng tinh kim tơ bện thành, những nguyên bảo kia là từng đạo phong cấm. Khiến cho bộ y phục này có được năng lực phòng hộ kinh người của bảo y.

Không thể không nói người này quả thực quá tục.

Bất quá có một chút tu luyện giả thích tùy tâm sở dục, không thèm để ý tới ánh mắt của người khác. Huống chi Kim Nguyên Bảo này vốn xuất thân từ thương nhân, biết rõ điểm này cũng không có gì là lạ.

- Sở Mộ.

Sở Mộ nói, không nói ra cái tên giả gì.

- Sở Mộ sao?

Sau khi Kim Nguyên Bảo lặp lại một lần, đầu óc nhanh chóng vận chuyển. Hắn phát hiện ra, trong ấn tượng của hắn cũng không có một vị cường giả Thánh cấp cao giai nào gọi là Sở Mộ.

Phải biết rằng Kim Nguyên Bảo hắn kiến thức rộng lớn, người quen biết cũng rất nhiều, trên cơ bản, một ít cường giả Thánh cấp cao giai, Thánh cấp trung giai có chút danh khí hắn đều biết.

Cho dù không biết nhưng mà Kim Nguyên bảo cũng không có biểu hiện ra vẻ dị thường gì. Ngược lại hắn còn vận dụng thành thạo kỹ xảo trao đổi của mình.

Nói tới tài ăn nói và kỹ xảo trao đổi, Sở Mộ thúc ngựa cũng không có cách nào so sánh được với Kim Nguyên bảo. Đổi lại là những người khác, nói không chừng đã bị Kim Nguyên Bảo móc ra hết tổ tông mười tám đời, trong lúc vô tình khai báo toàn bộ ra cho đối phương.
Bình Luận (0)
Comment