Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2656

Cường giả tuyệt thế cầm đoản kiếm trong tay cũng cải biến phong cách chiến đấu, hắn càng trực tiếp hơn, càng sắc bén hơn, điều khiển càng kinh người, liên tục bắn ra chỉ kình xuyên thủng hư vô.

- Kim Cương Phá Nhạc!

Cường giả tuyệt thế gầm mang bao tay gầm lên giận dữ, hai đấm oanh kích liên tục, thanh thế đạt tới đỉnh phong, tứ phương chấn động, chỉ trong nháy mắt thân ảnh to lớn của hắn vung vẩy ngón tay đấm ra một quyền, đánh thẳng vào hư ảnh ngọn núi cao, ngọn núi hóa thành tro bụi.

Cường giả tuyệt thế tay cầm đoản kiếm ngưng trọng, hít sâu một hơi, năm ngón tay biến hỏa thật nhanh và ngưng tụ làm một chỉ điểm tới, ngón tay cực lớn xuất hiện trong hư vô điểm về phía đối phương, ngay sau đó đoản kiếm rời khỏi bàn tay và bắn ra một quỹ tích kỳ diệu, xuất hiện sau lưng cường giả tuyệt thế mang bao tay, chiến đấu caot tốc giống như mũi khoan cực lớn, mang theo lực xuyên thấu đáng sợ đánh tới.

Hai cường giả tuyệt thế đã dùng sát chiêu, muốn phân thắng bại ngay lập tức.

Kim cương quyền kình va chạm với phá nguyệt chỉ kình nhưng chỉ có thể ngăn cản một lúc, phá nguyệt chỉ kính bị kim cương quyền kình nghiền nát, kim cương quyền kình bị suy yếu tiếp tục đánh thẳng vào cường giả tuyệt thế dùng đoản kiếm.

Cùng lúc đó đoản kiếm hóa thành cây dùi đâm vào sau lưng cường giả tuyệt thế dùng bao tay.

Không thể né tránh, song phương đều bị đánh trúng.

Dường nghe được tiếng răng rắc vang lên, cường giả tuyệt thế dùng đoản kiếm bị đánh trúng ngực bay ngược ra sau, xương ngực hãm vào trong, không ngờ bị thương không nhẹ, phần lưng của cường giả bao tay bị đâm trúng, hắn bị khoét một lỗ thủng sau lưng, may mắn hắn phản ứng kịp thời, bộc phát khí lực cường đại ngăn cản đoản kiếm.

Sau một chiêu, hai người bọn họ đều bị thương.

Thắng thua như thế nào?

Bọn họ chờ Thánh Linh quyết định.

- Xương ngực vỡ vụn, ảnh hưởng thực lực phát huy và hạ thấp ba thành, phần lưng bị thương, ảnh hưởng thực lực phát huy, hạ thấp hai thành, chúc mừng ngươi, số năm, ngươi thắng, hiện tại ngươi có bốn điểm tích lũy.

Giọng nói của Thánh Linh vang lên, cường giả tuyệt thế dùng đoản kiếm biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại cường giả tuyệt thế dùng bao tay.

Cường giả tuyệt thế chiến đấu với nhau, trừ khi thực lực hơn kém rõ ràng, nếu không rất khó có thể phân thắng thua trong thời gian ngắn, đương nhiên nếu không quản thương thế đúng là có thể tổn thương đối thủ, trong tình huống thực lực hơn kém rõ ràng, cường giả tuyệt thế muốn giết đối thủ cũng khó khăn.

Dù sao mỗi một cường giả tuyệt thế không chỉ có kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, hơn nữa thân thể vô cùng cường đại, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng không tầm thường.

Đĩa ngọc lại xuất hiện lần nữa, chiến đấu vẫn tiếp tục.

Qua một lúc lâu, có người chiến thắng có người bị thua.

Dương Phàm bị rút thăm được, hắn rất không may, bởi vì đối thủ của hắn là cường giả tuyệt thế.

- Có muốn nhận thua hay không?

Dương Phàm đối mặt cường giả tuyệt thế không phải người thị sát khát máu như Trịnh Lệ, cho nên hắn thuận miệng hỏi thăm Dương Phàm một câu.

Trong nháy mắt Dương Phàm do dự.

Hắn rất muốn đấu với cường giả một trận, thực tế còn là cường giả tuyệt thế bị áp chế thực lực, nhìn thấy những cường giả tuyệt thế lúc trước đấu với nhau, hắn cũng hiểu mình không phải đối thủ của người ta. Có thể còn sống vượt qua ba chiêu hay không còn không biết.

Những chuyện này không trọng yếu, trọng yếu là đấu với cường giả cũng ma luyện tâm tính không tệ.

Vấn đề nằm ở điểm này, nếu đấu một trận mà hắn mất mạng thì thế nào?

Nếu hắn chết, tất cả đều tan thành mây khói, không còn tồn tại ma luyện, có thể dùng làm cái gì?

Hơn nữa hắn sáng tạo Cổ Thần Kiếm Minh, còn chưa tìm được Thâm Lam Thần Châu, còn chưa...

- Ta nhận thua!

Dương Phàm làm ra quyết định liền như trút được gánh nặng.

Trước khi bị đưa ra ngoài, hắn nhìn về phía Sở Mộ, ánh mắt như nói gì đó.

Sở Mộ hiểu ý của hắn nhưng không trả lời.

Đĩa ngọc lại xoay tròn, hai cây kim màu đỏ phân biệt chỉ vào số ba và sáu mươi ba.

Số ba chính là cường giả tuyệt thế Trịnh Lệ hung tàn khát máu, số sáu mươi ba số chính là Sở Mộ tu vi thấp nhất nhưng lại vượt qua rãnh trời nhanh nhất.

Đối thủ là Sở Mộ, đã được như nguyện, Trịnh Lệ cười vui vẻ.

- Trước khi chết ngươi có lời gì muốn nói?

Trịnh Lệ hỏi.

- Không có gì để nói.

Sở Mộ nói xong, tay phải xuất hiện một đám hỏa diễm, Liệt Hoàng Linh Kiếm nơi tay, không khí chung quanh nóng rực.

- Tốt, rất có dũng khí, còn dám rút kiếm trước mặt ta, ta sẽ không dễ dàng chém giết ngươi như vậy.

Trịnh Lệ cười quái dị.

Mọi người vô cùng kinh ngạc.

Sở Mộ, có thể nói là người xé rách da mặt với Trịnh Lệ khi còn ở bên ngoài, đầu tiên đối mặt với cường giả tuyệt thế nhưng không chủ động nhận thua, hắn còn dám rút kiếm với cường giả tuyệt thế, hơn nữa còn là cường giả tuyệt thế hung tàn độc ác.

- Xong đời.

- Một thiên tài yêu nghiệt Vạn Cổ Cảnh lại chết ở nơi này!

- Sở Mộ, có lẽ hắn chính là yêu nghiệt của thiên tài tiểu thế giới công bố ra ngoài, nghe nói hắn còn là tông chủ tông môn trong Thương Lan hoàng triều.

- Đáng tiếc, thiên tài tiền đồ vô lượng lại chết ở nơi này!

Mọi người đều tiếc hận, dù sao, thiên tài yêu nghiệt rất khó xuất hiện, nhân khẩu cả thế giới Thâm Lam hơn ngàn ức người, thiên tài yêu nghiệt cộng lại còn chưa tới một ngàn.

Chết một người cũng làm nhiều người đáng tiếc.

- Vẫn lạc trong tay Trịnh Lệ cũng không phải chuyện đơn giản.

Một cường giả tuyệt thế giống Trịnh Lệ nói ra.

- Đáng tiếc ah, nếu là đối thủ của ta, ta tuyệt đối sẽ lưu đối phương.

Lại một cường giả tuyệt thế thấp giọng nói, lưu lại, tự nhiên là ôm thái độ bồi dưỡng thiên tài yêu nghiệt, tương lai khẳng định có thể trở thành cường giả tuyệt thế, hơn nữa còn là cường giả trong cường giả tuyệt thế.

Đương nhiên, mỗi một cường giả tuyệt thế tối thiểu cũng là thiên tài cấp tuyệt thế, nếu không có thiên phú phi phàm làm sao đạt tới cảnh giới này, phàm là chuyện gì cũng có ngoại lệ, từ xưa đến nay vẫn có tu luyện giả bình thường dựa vào đại quyết tâm và đại nghị lực cùng với một ít số mệnh, cuối cùng trở thành cường giả tuyệt thế, đáng tiếc đó chỉ là số ítt.

Bản thân Trịnh Lệ cũng chỉ là thiên tài tuyệt thế kế cuối mà thôi, hắn từng bị rất nhiều thiên tài tuyệt thế chèn ép nhiều lần, suýt nữa chết trong tay thiên tài yêu nghiệt, cho nên hắn ôm địch ý với những thiên tài cao cấp hơn mình, nếu như có thể hắn sẽ ra tay hành hạ tới chết.

Xem ra vận mệnh của Sở Mộ không tránh khỏi phải chết trong tay Trịnh Lệ.
Bình Luận (0)
Comment